Tôi biến thành cún rồi! - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-11-29 10:04:05
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc chị về nhà muộn .

Trông chị vẻ mệt, nhưng vẫn cố gắng đeo dây dắt đầu ch.ó của .

"Chị, tụi ngoài hỏ?" hỏi.

"Ừm." Giọng chị nặng trịch.

"Chị, tụi ?"

"Đi ị."

Ánh mắt chút kinh hoàng: "Chị ơi, hôm nay em vệ sinh ở nhà hông? Hôm qua một con ch.ó biến thái nhân lúc chị để ý ăn luôn bãi kít của em!"

Chị mỉm : "Em đừng hòng đụng bồn cầu của chị."

Chị vẫn kéo ngoài.

Mặc dù hôm nay con ch.ó biến thái .

vẫn cảm thấy hổ!

Điều khác gì việc ị giữa công chúng !

À đúng , đang ị giữa công chúng thật mà.

Khi chị kéo về nhà với vẻ mặt sống chả còn gì luyến tiếc, chúng gặp một đàn ông.

Trông cũng .

Kém xa , nhưng vẫn .

Anh cũng dắt một chú ch.ó Golden, con ch.ó đó chạy như tên lửa.

Xấu.

Kém xa lắc.

"Trần Nghiên?" Người đàn ông đó vẻ bất ngờ khi thấy chị : "Trùng hợp nhỉ, cô cũng sống ở khu ?"

Chị lịch sự gật đầu: "Tổng giám đốc Lục."

"Chú Golden nhà cô dễ thương thật." Anh híp mắt hỏi chị : "Tôi thể sờ nó một chút ?"

Chị lạnh lùng đáp: "Không ."

Tổng giám đốc Lục từ chối dường như thấy lúng túng, vẫn cố bắt chuyện:

"Chú Golden nhà cô là 'bé trai' 'bé gái' ?"

"Bé thái giám." Chị .

Tôi thể tin nổi chị.

Trong lúc nhất thời quên mất lời hứa chuyện mặt ngoài: "Chị thiến em ?!"

Chị cau mày, theo bản năng sang Tổng giám đốc Lục.

Tổng giám đốc Lục vẫn đang chị đầy nhiệt tình, dường như thấy lời .

Chị thở phào nhẹ nhõm: "Tổng giám đốc Lục còn việc gì khác thì xin phép về ."

Tổng giám đốc Lục ngượng ngùng : "Thôi , mai gặp ở công ty nhé."

Tôi tức giận.

Chị : "Em còn trưng cái mặt đó , tối nay thì cút toilet mà ngủ."

"Sao chị thiến em!"

Chị tự nhiên sờ mũi: "Chị triệt sản cho bé cún nhà chị, liên quan gì đến em."

"Bây giờ em là cún con của chị đó!"

Tôi tức đến mức nghiến răng.

Tuy còn là nữa, nhưng cũng thể là ch.ó thái giám !!

"Thôi ." Chị hiếm khi dịu giọng: "Tối nay cho phép em phòng chị ngủ, ."

"Thêm năm ván game nhó"

"Em đừng đà lấn tới." Chị .

Tôi khịt mũi thật mạnh, lưng, đưa m.ô.n.g về phía chị.

"Thôi , ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/toi-bien-thanh-cun-roi/chuong-2.html.]

Chị hắt một cái, lầm bầm: "Chó làm mà chơi game , chịu em luôn."

Móng vuốt ch.ó thao tác chuột tuy tiện lắm.

ngày xưa là đại thần game đấy.

Tôi chơi vui vẻ, tạm thời tha thứ cho chị chuyện chị thiến .

Khi nhảy lên giường chị, chị ngủ .

Giường của chị vẫn là thoải mái nhất.

Cái đệm ch.ó cứng ngắc làm lưng đau nhức.

Chị ngủ nhanh quá trời, điện thoại còn kịp tắt.

Có tin nhắn bật lên.

Tôi liếc .

Là Tổng giám đốc Lục mà chúng gặp hôm nay.

Thì tên là Lục Thời.

Lục Thời : "Có cơ hội để hai bé cún làm bạn bè nhé, bé Hoa nhà cũng bạn chơi."

Xì.

Tôi mới thèm kết bạn với tên lửa đó.

Tôi ngậm điện thoại của chị để sang một bên, xuống cạnh chị.

Chị vòng tay ôm lấy đầu ch.ó của .

Haizz, vẫn là chị lúc ngủ hơn.

Ngủ bao lâu, nóng mà tỉnh dậy.

Tôi mơ thấy ngủ cạnh một cục than hồng, nóng đến mức thở dốc.

Mở mắt , mặt chị đỏ bừng, cau chặt mày, trông vẻ khó chịu.

Tôi dùng miếng đệm thịt chạm trán chị.

Nóng chín luôn .

Tôi nhảy phắt xuống giường.

lục tung ngóc ngách cũng tìm thấy một viên t.h.u.ố.c nào trong nhà.

Vất vả lắm mới lấy một chai nước lạnh từ tủ lạnh.

Tôi c.ắ.n chai nước đặt bên mặt chị.

"Chị, chị tỉnh dậy , chị sốt , mau dậy !"

Tôi c.ắ.n quần áo chị, kéo chị dậy.

răng gần như gãy mà chị vẫn nhúc nhích.

C.h.ế.t , c.h.ế.t , c.h.ế.t .

Tôi cuống quýt chạy quanh nhà.

Vô tình va tủ đầu giường, điện thoại của chị tấn công một cái (rơi xuống).

Tôi chợt nhớ đến Lục Thời.

Tôi khó khăn dùng chân ch.ó giải mã điện thoại của chị.

May mà lén thấy mật khẩu.

Tôi chút do dự gọi video cho Lục Thời.

Mặc dù chuông reo lâu, nhưng cuối cùng cũng bắt máy.

Lục Thời ngái ngủ: "Trần Nghiên?"

"Chị em sốt ! Anh cứu chị em !" Tôi vội vàng lên tiếng.

"Là Vọng Vọng , nửa đêm ngủ, chơi điện thoại của làm gì thế."

Lục Thời rõ cái mặt ch.ó của , trêu chọc.

"Chị! Chị em! Chị bệnh ! Anh thể giúp cứu chị em !"

"Vọng Vọng, nửa đêm kêu là cún ngoan nhé, sẽ làm ồn hàng xóm và em đấy."

Vọng cái rắm !

Loading...