Yểu Yểu Xuân Tín - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-08-30 14:32:37
Lượt xem: 566

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

lóc : “Chuyện năm xưa con vẫn còn hận ? Tất cả là của ba con và con tiện nhân bên ngoài đó! Mẹ cũng là nạn nhân mà.”

 

“Ánh Nguyệt, ruột của con mà.”

 

Mẹ nuôi khinh thường hừ một tiếng: “Bà là cái thá gì, cút ngay . Nếu để thấy bà thêm nữa, sẽ tống bà đoàn tụ với cái ba cầm thú của .”

 

Tôi ôm chặt cổ nuôi, cảm nhận cơ thể bà khẽ run lên.

 

Bà ngoại dạy dỗ nuôi một trận, nhưng đối diện với vẻ mặt lạnh băng của bà , bà đành ngúng nguẩy dậy.

 

Trước khi còn để một câu: “Tiền sinh hoạt phí cho thêm vài chục vạn nữa, gần đây tao đang hẹn hò với một ông chú.”

 

Mẹ nuôi gì, chỉ là khi bà ngoại thì khóa sạch tiền của bà .

 

Sau mới , ông chú trong miệng bà ngoại còn nhỏ hơn nuôi hai tuổi.

 

Sau khi bà ngoại rời , nuôi buồn bã thẫn thờ ghế sofa.

 

“Sẽ chẳng ai yêu .”

 

Tôi lo lắng cho vết thương ở thắt lưng của , cuống quýt kêu “oa oa”.

 

Mẹ mau khám , ơi ơi ơi.

 

An An yêu , An An sẽ mãi mãi yêu .

 

Mẹ nuôi làm phiền đến ngẩn , tức .

 

“Thẩm An, con ? Không thấy đang buồn ?”

 

Tôi vẫn chịu thôi, cố gắng lật , bò lên kéo nuôi.

 

Một tiếng “oa oa” bỗng biến thành “ .”

 

Mẹ nuôi giật , phắt đầu , trong mắt lóe lên niềm vui sướng to lớn.

 

“An An, con gọi đúng ? Gọi một nữa , nhanh, để đăng lên WeChat Moments.”

 

Mẹ nuôi giơ điện thoại lên.

 

Khuôn mặt nhỏ nhắn của nghiêm túc, chuẩn phối hợp với .

 

“Oa oa.”

 

“… Không đúng, An An, gọi nữa nào.”

 

“Oa oa oa oa oa.”

 

“Thêm một nữa , An An, con làm mà!”

 

Tôi im bặt.

 

Mắt nuôi đỏ hoe, chụp hình ở đủ góc độ lẩm bẩm: “Mẹ báo cho Thẩm Từ mới , tiếng An An gọi đầu tiên là chứ ba, cho tức chết!”

 

Nghe thấy tiềng “” khiến nỗi buồn tan biến, nuôi gọi bác sĩ gia đình đến bôi thuốc cho .

 

Tôi lo lắng chằm chằm nuôi đang hưng phấn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/yeu-yeu-xuan-tin/chuong-5.html.]

 

Những trải nghiệm từ nhỏ khiến nuôi tin tưởng bất cứ ai.

 

Cho đến khi bà gặp Lục Tiêu.

 

Lục Tiêu nhỏ tuổi hứa với bà rằng sẽ bao giờ phản bội, nhưng đó chỉ là lời hứa vô tình của một đứa trẻ, thể tính là thật.

 

Mẹ nuôi coi là thật, cho nên Lục Tiêu khiến bà bẽ mặt đám đông, trở thành trò trong giới, bà liền bắt đầu trả thù cả hai .

 

Theo lời bà : “Lục Tiêu nợ một lời xin , một trăm cách để giải quyết vấn đề , nhưng cố tình chọn cách khiến mất mặt.”

 

Quả nhiên, nuôi sẽ từ bỏ việc đối đầu với nam nữ chính.

 

Nghe bà ngoại đến, ba nuôi vội vàng từ công ty chạy về.

 

Khi ông bước cửa, đúng lúc thấy nuôi đang nhăn nhó bôi thuốc.

 

Ba nuôi bất lực cầm lấy thuốc từ tay bác sĩ, bôi lên eo nuôi, động tác nhẹ nhàng cẩn thận.

 

“Tôi bảo để xử lý bà , cô nỡ, nhưng thì thể.”

 

Mẹ nuôi cứng miệng, mặt .

 

“Ai nỡ? Hôm nay tát bà một cái, ghê gớm gì chứ! Tiền sinh hoạt phí cũng cắt luôn, đến lúc đó nhất định sẽ bắt bà quỳ xuống cầu xin mới cho.”

 

Ba nuôi khẽ một tiếng.

 

Rất nhanh, mắt nuôi sáng rực, chỉ khoe khoang.

 

“An An hôm nay gọi !”

 

Tôi chớp chớp đôi mắt ngây thơ, lật qua lật giường.

 

Đôi mắt ba nuôi khẽ động, ông chỉnh cà vạt vest, tạo dáng tổng giám đốc bá đạo bế lên.

 

“An An, gọi ba , ba sẽ cho con hết cổ phần công ty.”

 

Tôi: “Oa oa.”

 

Ba nuôi luyên thuyên thuyết phục , để ý đến vẻ mặt nuôi ngày càng kinh hãi.

 

Bỗng nhiên, ba nuôi hít hít mũi, nhíu mày.

 

“Mùi gì thế ?”

 

Mẹ nuôi nín đến đỏ mặt, run rẩy chỉ : “Đừng thuyết phục nữa, tè kìa ha ha ha ha ha ha ha.”

 

Mặt ba nuôi đen .

 

Đợi ông dọn dẹp xong, nuôi đưa lên lầu ngủ.

 

Ba nuôi lặng lẽ bước , mút ngón tay ông .

 

Ông nhẹ nhàng đắp chăn cho nuôi, ánh mắt chứa chan tình cảm sâu đậm khiến sững sờ.

 

“Ánh Nguyệt, thứ cô , đều sẽ giúp cô.”

 

Loading...