Yêu Thầm - Chương 3: Gần Anh Thêm Một Bước

Cập nhật lúc: 2025-09-20 17:38:40
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 3: Gần Anh Thêm Một Bước

Sau buổi workshop hôm đó, cả tối Khánh An gần như thể tập trung làm bất cứ việc gì. Hình ảnh Minh Khang mỉm , giọng trầm ấm hỏi cô tham gia CLB nhiếp ảnh … cứ lặp lặp trong tâm trí. Mỗi khi nhớ , trái tim cô đập nhanh đến nghẹt thở.

Sáng hôm , Lan – bạn cùng lớp – thấy An thẫn thờ bên cửa sổ liền chọc:

“Ê, hôm qua hội thảo về mà hồn vía bay mất ? Hay là khiến rung động hả?”

Khánh An giật , vội lắc đầu:

“Không… tớ chỉ thấy buổi workshop đó thú vị thôi.”

“Thú vị? Vậy tại hôm nay một suốt?” – Lan khoanh tay, nheo mắt trêu.

An đỏ mặt, ôm cặp bước vội khỏi phòng, tránh né ánh mắt dò xét .

...

Buổi chiều, khi đang dạo quanh thư viện tìm tài liệu, bất ngờ một giọng quen thuộc vang lên ngay lưng:

“Chào bạn, chúng gặp .”

Khánh An , tim như ngừng đập trong vài giây. Minh Khang đó, áo sơ mi xanh nhạt, tay ôm vài quyển sách dày. Anh nhẹ, nụ đủ sức làm cô luống cuống chẳng để tay .

“Anh… cũng đến tìm sách ạ?” – giọng cô nhỏ đến mức gần như chỉ đủ để hai .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/yeu-tham/chuong-3-gan-anh-them-mot-buoc.html.]

“Ừ, đang chuẩn cho đồ án cuối kỳ.” – Anh đáp, ngập ngừng một chút – “Hôm qua hỏi, bạn hứng thú tham gia CLB ? Tôi nghĩ sẽ là cơ hội để bạn học giao lưu.”

Khánh An cắn nhẹ môi, bối rối. Tham gia nghĩa là… cô sẽ cơ hội gặp nhiều hơn. liệu đủ dũng khí ? Trước ánh mắt chờ đợi , cuối cùng cô gật đầu thật khẽ:

“Nếu… nếu thì em thử.”

Ánh mắt Minh Khang thoáng sáng lên. Anh mỉm , giọng ấm áp:

“Vậy . Chiều thứ Bảy tuần CLB buổi sinh hoạt. Tôi sẽ gửi lịch cho bạn.”

Chỉ một câu đơn giản thôi nhưng trái tim Khánh An như bay khỏi lồng ngực. Cô lí nhí cảm ơn vội vàng ôm sách chạy ngoài, để Minh Khang đó lắc đầu.

...

Thứ Bảy đến, Khánh An hồi hộp đến mức cả buổi sáng nuốt nổi bữa sáng. Cô loay hoay gương suốt gần một tiếng đồng hồ, hết váy đến áo khác. Cuối cùng, cô chọn chiếc váy trắng đơn giản, khoác thêm chiếc cardigan mỏng màu xanh nhạt – đủ thanh lịch, đủ nữ tính.

Khi bước phòng sinh hoạt CLB, cả nhóm mặt khá đông. Minh Khang đang giải thích kế hoạch chụp ảnh cho một triển lãm sắp tới. Thấy Khánh An, khẽ gật đầu chào. Cử chỉ nhỏ bé thôi mà khiến gương mặt cô đỏ bừng.

“Em mới tham gia đầu, cứ thoải mái nhé. Nếu rõ, hỏi hoặc trong nhóm.” – Anh , giọng dịu dàng hơn hẳn lúc trao đổi công việc.

Khánh An lặng yên, lòng ngập tràn cảm giác lạ lẫm. Đây là đầu tiên cô chỉ từ xa, mà ở gần , giọng , thậm chí là trao đổi trực tiếp. Mỗi khoảnh khắc, cô đều khắc ghi thật kỹ.

Trong phần thực hành, nhóm chia thành từng cặp nhỏ. Tình cờ, Khánh An xếp chụp ảnh cùng Minh Khang. Anh kiên nhẫn hướng dẫn cách chỉnh góc máy, cách bắt ánh sáng. Mỗi lưng, đưa tay nắm lấy cổ tay cô để chỉnh tư thế, tim Khánh An run lên dữ dội.

“Thử ngẩng cao máy một chút… đúng , ánh sáng sẽ bắt trọn gương mặt mẫu.” – Giọng gần ngay bên tai, ấm nóng khiến cô đỏ mặt.

Cả buổi chiều hôm đó, Khánh An gần như nhớ nổi chụp bao nhiêu tấm hình. Cô chỉ nhớ rõ, đầu tiên cô cảm giác… thật sự gần thêm một bước.

Loading...