Lời tác giả:
Thực xin , am hiểu phiên ngoại. Khi bắt tay mới phát giác chính đang vẽ rắn thêm chân.
Tôi biện pháp hóa nhân vật. Thật giống như chuyện xưa của bọn họ còn liên quan đến khoảnh khắc kết thúc. Tôi thậm chí lâm một loại tự nghi ngờ quái dị.
Bọn họ chỉ là lựa chọn , để thông qua cánh cửa diễn giải chuyện xưa của một thế giới khác. Mà hiện tại, đóng cánh cửa song đối đó .
Cuộc sống của bọn họ vẫn tiếp tục, chỉ là vô pháp chạm đến. Cách bức tường dày cộp, ngay cả thanh âm cũng thấy.
Cho nên căng da đầu bổ sung phiên ngoại . Nó như là sự xây dựng từ ngữ đơn phương của kẻ đến , hề linh hồn.
Muốn xem thể tạm chấp nhận, xem thì cứ để chuyện xưa đó dừng ở thời điểm ban đầu.
1.
Tan tầm về đến nhà. Trên bàn dọn xong đồ ăn.
Lục Chi Lưu từ phòng bếp bước , bên hông đeo tạp dề, cúi bình thản mà .
Duỗi tay xoa xoa đầu .
“Vợ yêu, rửa tay ăn cơm.”
Tôi lập tức che lỗ tai.
Đăng ký kết hôn lâu như .
Tôi vẫn là quen cái xưng hô .
Quá buồn nôn.
“Vợ yêu, vợ yêu, vợ yêu, vợ yêu..”
Anh giữ chặt vai , tới gần bên tai.
Thanh tuyến cố tình ép cho thật thấp dịu dàng.
Âm cuối câu lấy ý .
Như là khí cầu nhiệt độ cao ngừng nhảy lên, làm vành tai nóng lên.
Ai nha, phiền c.h.ế.t .
“Anh phiền quá nha.”
Người mặt lùi về một bước.
Ánh mắt nhão dính dính, đáy mắt lưu chuyển cảm xúc nào đó ý vị thâm trường.
“Vợ yêu phiền, chính là thích. Được , vợ yêu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/yeu-tham-khong-chuyen-nghiep/chuong-15-phien-ngoai-1.html.]
“…”
Thôi thì, thể làm bây giờ? Chồng của chính , chính sủng.
Cầm đũa lên, đột nhiên nghĩ tới cái gì liền hô to: “Chờ một chút.”
Lục Chi Lưu ngẩn .
Tôi móc di động .
Răng rắc chụp một tràng đồ ăn.
Xong còn lột tạp dề từ xuống, khoác lên .
Chụp ảnh chung với bàn ăn.
Anh lười biếng mà dựa nghiêng ghế, vẻ mặt ôn nhu, như là đoán làm cái gì.
Tôi mở mạng xã hội, ghép thành khung bốn ô, kèm văn bản: “Thế giới lớn, hạnh phúc nhỏ, tam cơm bốn mùa, thật .”
Khoảng thời gian mạng xã hội đều đang khoe tài nấu nướng.
Hôm nay rốt cuộc đến phiên .
Khu bình luận nhanh hồi phục.
Mẹ : “Đừng đem công lao của Chi Lưu ôm .”
Ba : “Khuê nữ, con chừng nào thì sẽ nấu cơm? Chen vòng đừng cố chen.”
Mẹ : “Nó hiện tại đều dám sai bảo con nấu cơm? Xem nó trở về như thế nào thu thập nó!”
Ba : “Nuông chiều thằng nhóc làm gì? Ba nhiều năm như cũng đãi ngộ .”
Bạn : “Đừng tưởng là thấy là chụp ảnh dàn dựng. Tạp dề đều buộc ngược.”
Giây tiếp theo, điện thoại Lục Chi Lưu liền vang lên.
Là gọi tới.
Anh đang vẻ mặt chờ mong khen, kết quả mắng té tát, thẳng đến cúp điện thoại, ánh mắt vẫn cứ tan rã.
“…”
Chờ đến phản ứng , cúi đầu ấn mạng xã hội, đó thể tin mà trừng lớn hai mắt .
Ngữ khí tràn đầy uất ức: Thư Thư, em mà hố như chứ!.”
Tôi ngượng ngùng .
Cảm ơn bạn đã ủng hộ cho truyện của Chiqudoll nha!
Ôi, thật là, nghĩ tới sẽ bại lộ nhanh như chứ?