Xuyên Về Niên Đại 1944: Tôi Có Không Gian Tích Trữ Trồng Trọt - Chương 43: Một đồng cũng đừng hòng mang về nhà ---

Cập nhật lúc: 2025-10-01 12:55:25
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Đêm nay, ai ngủ ! Những cảm xúc kìm nén bấy lâu nay tuôn trào như dòng sông vỡ đê. Người , , mãi rời . Quá lâu , tính từ năm 1840, một trăm năm nhục nhã và đau khổ đè nặng lên trái tim mỗi con đất Hoa Hạ, thể giải thoát.

Có vẻ của phục trang, gọi là Hoa, lễ nghi vĩ đại, gọi là Hạ, mấy ngàn năm văn minh truyền thừa, tự xưng là quý tộc Viêm Hoàng, là giống loài thần thánh, cuối cùng những kẻ man di vượt biển đến đánh cho choáng váng. Từ đó về , vô nhân sĩ, dốc hết tâm huyết, vượt chông gai, tìm tòi thử nghiệm các con đường cứu nước.

6. [Trong bóng tối bao trùm của nguy cơ mất nước diệt chủng, cúi đầu, cong lưng, quỳ xuống, hèn mọn như cát bụi; ngẩng đầu, ưỡn ngực, phá tan rào cản, cao quý hơn cả bậc thánh nhân. Đã lúc, trang cuối cùng của bản cương yếu lịch sử quốc gia, bằng sự tuyệt vọng, chỉ mong giữ ngọn lửa dân tộc. Hãy ngày hôm nay, mười bốn năm kháng chiến, quân Oa khấu cúi đầu, muôn dân cùng vui mừng, quét sạch trăm năm đau khổ của nền văn minh.

Lưu Đức Tín và nhóm Lão La cũng hòa cùng dòng tuần hành, khản cả giọng nhưng tinh thần vẫn vô cùng phấn khích. Đêm nay khó quên!

Khi bình minh hé rạng, Lưu Đức Tín trở về cửa hàng tạp hóa, còn Lão La và các nhân viên thì ai nấy về nhà. Trong những ngày sắp tới, tình trạng lẽ sẽ tiếp tục, cho đến khi lễ đầu hàng tất và lũ Nhật Bản rút về nước .

Mẹ kiếp, còn nhiều đồ tồn kho ở đó, thể để lũ quỷ tử hưởng lợi, cũng thể để cho phe đầu trọc (Quốc Dân Đảng) hưởng lợi. Lưu Đức Tín bắt đầu xem xét thông tin thu thập đó, bao gồm phân bố cứ điểm của quân Nhật, phân bố kho vật tư. Sau khi đến Tứ Cửu thành, Lưu Đức Tín luôn nung nấu ý định làm một chuyến lớn, giờ thì thời cơ cuối cùng cũng đến.

Lũ quỷ tử trong thành ở trạng thái chờ đầu hàng, Lưu Đức Tín định ban ngày sẽ nghỉ ngơi thật , tạm thời tham gia các hoạt động ăn mừng, tối sẽ thực hiện một cuộc tấn công bất ngờ lúc nửa đêm. Vũ khí đạn dược, vật tư sinh hoạt, nguyên liệu công nghiệp, tất cả đều cho .

Sau khoảnh khắc đêm nay, Lưu Đức Tín cảm giác hòa tiến trình lịch sử, xuống chìm giấc ngủ sâu. Tỉnh dậy nữa, tinh thần sảng khoái gấp bội.

"Lão La, cháu xin nghỉ mấy ngày, về nhà thăm nhà, tiện thể mang chút đồ về." Việc đầu tiên khi tỉnh dậy là xin nghỉ với Lão La.

"Được thôi, cho mấy ngày nghỉ, về nhà đoàn tụ." Lão La sảng khoái đồng ý cho nghỉ.

Lúc , gian liên tục thu hoạch ba bốn vụ, và cũng mở rộng thêm một vòng nhờ sự giúp đỡ của động thực vật liên tục bổ sung. Lưu Đức Tín chừa một trống lớn, chuẩn tiếp nhận một lượng lớn vật tư.

Trước tiên bắt đầu từ các kho hàng ở rìa thành phố, những nơi niêm phong, chỉ còn vài canh gác. Đối với bậc thầy tàng hình Lưu Đức Tín mà , đây chỉ là chuyện nhỏ. Lúc , điều cần chú ý nhất ngược là đám đông đang ăn mừng.

Sau khi tiếp quản xong các kho hàng gần tường thành, Lưu Đức Tín lượt càn quét các doanh trại cứ điểm, bỏ qua bất kỳ vật tư nào, dù nhiều ít. Tiếp theo là địa điểm quen thuộc, ga xe lửa, nơi trung chuyển vật tư. Lần lấy nhiều, bù đắp, hy vọng lũ quỷ tử kịp vận chuyển hết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/xuyen-ve-nien-dai-1944-toi-co-khong-gian-tich-tru-trong-trot/chuong-43-mot-dong-cung-dung-hong-mang-ve-nha.html.]

Giờ đây, việc khu vực kho hàng ga xe lửa dễ dàng hơn nhiều, Lưu Đức Tín thản nhiên bên trong. "Ừm, lắm, các kho hàng vẫn còn đầy." Đầy là điều đương nhiên, đầu hàng thông báo , đó đại bản doanh vẫn luôn rêu rao khẩu hiệu "một trăm triệu cùng ngọc nát", để chi viện cho chính quốc, vật tư quân dụng cũng ngừng vận chuyển.

Thế nên khi Lưu Đức Tín bước bên trong kho hàng, đập mắt là la liệt vũ khí đạn dược. Xem lũ quỷ tử ngu xuẩn đúng là liều c.h.ế.t một phen. Sức mạnh của "Gã Béo" và "Thằng Nhóc" vẫn đủ, nếu thêm "Gã Gầy" và "Con Nhỏ" thì mấy, nếu cơ hội thêm cô Khưu nữa thì càng tồi.

Trước đây hiệu quả thu thập hàng hóa cao, chủ yếu là thời gian và sức lực đều tiêu tốn việc lẻn và rút lui. Giờ thì hai bước gần như còn nữa, thì chỉ còn phụ thuộc cách giữa các kho hàng. Thật trùng hợp, Lưu Đức Tín trời phú cho sức mạnh thần tốc và thần hành, một đêm dạo khắp các kho hàng Tứ Cửu thành, dễ như trở bàn tay. Tiếc là bây giờ tàu hỏa vẫn còn dừng, nếu thì vật tư tàu cũng thu túi .

Vì thời gian vẫn còn sớm, Lưu Đức Tín dứt khoát ngoài thành. Tứ Cửu thành bây giờ mở rộng đến vành đai sáu, vành đai bảy như đời , ngoại ô vẫn là một vùng nông địa và làng mạc. Như cũng , nãy trong thành đông , Lưu Đức Tín vẫn còn kìm sức, bây giờ thì thể thả lỏng chân tay, thoải mái chạy.

Ngoại thành cũng ít kho vật tư, mặc dù từng kiểm tra, nhưng cũng thu thông tin đại khái từ các cuộc trao đổi. Tất nhiên cũng thể bỏ lỡ. Bên ngoài chủ yếu là dầu mỡ, đạn dược và các vật phẩm dễ cháy nổ khác, còn ít xe tải và xe ba bánh sidecar, đây đều là những thứ , đặc biệt là xe và dầu mỡ, trong thời gian ngắn khó để bổ sung.

Thu hoạch đêm nay khiến Lưu Đức Tín vô cùng hài lòng, vũ khí đạn dược ít nhất cũng thể trang cho mấy ngàn quân, còn lương thực, quân phục các thứ, thể tìm cơ hội cùng đưa đến căn cứ địa .

"Hôm nay là một ngày lành, chuyện trong lòng đều thành hiện thực..." Sau một vòng quanh co, cuối cùng là ở phía đông thành, Lưu Đức Tín vui vẻ ngân nga bài hát nhỏ, dọc theo đường ray thành.

Đi bao xa, cảm nhận rung động từ đường ray, tiếp đó thính giác nhạy bén của thấy tiếng tàu hỏa đang chạy, trong đêm tĩnh mịch càng trở nên nổi bật.

"Ê, chuyện gì thế ?" Lưu Đức Tín ngạc nhiên, lúc ngoài rõ ràng nhà ga tàu, bây giờ ? Anh vội vàng nép sang một bên, chờ đoàn tàu đến để quan sát tình hình.

"Thôi , lũ quỷ tử cũng thâm độc thật, kiếp, nửa đêm mà còn cho tàu chạy, chẳng ý đồ gì." Lưu Đức Tín tên lái tàu Nhật trong đầu tàu đang chạy qua mà thầm mắng. "Chắc chắn trong xe là đồ , nó, nước làm tới, đừng hòng mang một xu nào về nước."

Lưu Đức Tín nhanh chân tiến lên, nhảy vọt lên bám toa xe, quét mắt quan sát bên trong. Toàn là các loại thùng gỗ, chẳng ai canh gác. Anh cạy cửa sổ, nhẹ nhàng chui . Dùng toa hành khách cải tạo thành toa chở hàng, đúng là mưu đồ từ lâu .

Lưu Đức Tín mở một thùng gỗ , quả nhiên, vàng óng ánh. Mẹ kiếp, dám lén lút vận chuyển vàng của ông đây, thể để mày chạy thoát ? Tuyệt đối thể! Lưu Đức Tín thoải mái lấy, lấy một cách đường hoàng, khi thu xong, bắt đầu về phía các toa xe phía , chuẩn càn quét bộ. Đi hai bước, đột nhiên nảy một ý tưởng, Lưu Đức Tín lấy hết bộ các thùng gỗ thu gian , đổ đầy đá đặt về chỗ cũ. Đá thì núi trong gian mà đầy.

Tiếp theo cũng xử lý tương tự, liên tiếp mấy toa xe đều là vàng. Đồ súc vật, đúng là giỏi vơ vét! Các toa xe phía nữa, các thùng gỗ bên trong kích cỡ khác , Lưu Đức Tín lấy xem xét, đều là đồ cổ. Đồ đồng, đồ sứ, sách vở, tranh chữ... Nhiều quá.

Lưu Đức Tín đây lẽ là lô hàng nhất, nếu lũ quỷ tử cũng sẽ đầu hàng mà vẫn vận chuyển . Nghĩ đến đời nhà lũ Nhật Bản nhiều văn vật Hoa Hạ đến thế, mang , đừng hòng!

Loading...