Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Dưỡng Bảo Bối - Chương 71

Cập nhật lúc: 2025-07-20 08:34:07
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Phu thê Lý Quý nào đậu phụ là thứ gì, song mùi hương nồng nàn mê hoặc lòng , khiến bọn họ màng hỏi thêm. Còn Tiểu Bảo tự lúc nào lẻn sân, đang chăm chú thưởng thức miếng đậu phụ do Đoàn Đoàn thổi nguội cho . Thưởng thức đến nỗi hai mắt nheo , vẻ mặt tràn ngập hưởng thụ.

Giang Oản Oản thấy phu thê Lý Quý tiến thì vội vàng lấy bát và đũa, đó còn thêm mấy khối đậu phụ nóng hổi bát cho hai . Dẫu trong lòng còn đôi chút ngượng nghịu, nhưng mùi hương thơm ngon khó cưỡng khiến bọn họ chẳng thể kìm lòng. Đến khi hồn, tay cầm bát đũa mà thưởng thức ngon lành.

Hai nào từng nếm qua món ngon như , hơn nữa dường như đậu phụ còn nóng khuếch đại hương vị thơm ngon cay nồng lên gấp bội, thậm chí còn khiến họ cảm thấy mỹ vị hơn cả yến tiệc tổ chức mấy ngày đó.

“Ngon quá!”

“Oản Oản, tài nghệ bếp núc của thật tinh xảo!”

“Song đây rốt cuộc là loại thịt gì ? Cớ mềm đến thế? Dường như chút tương đồng với món trứng hấp mà chỉ dạy .” Lý Thị ăn đậu phụ hồ nghi hỏi.

Khi câu hỏi của nàng, đều bật sảng khoái. Riêng Đoàn Đoàn thì buột miệng thốt lời: “Bá nương, đây là đậu phụ chứ là thịt ạ.”

Giang Oản Oản xoa đầu nhi tử nhà , nàng tiếp lời: “Cái chế biến từ đậu nành.”

“Ồ...”

“Hả?”

Phu thê Lý Quý ngạc nhiên đến sững sờ, trân trối , trong lòng dâng lên cảm giác khó tin khôn tả. Bọn họ thật sự thể nghĩ tại những hạt đậu nành thô cứng thể biến thành món đậu phụ non mềm, thơm ngon đến thế. Dẫu khi Giang Oản Oản giải thích, ít nhiều gì bọn họ cũng thể lý giải phần nào.

Đoàn Đoàn thấy dáng vẻ kinh ngạc của hai , cu che miệng trộm. Còn Tiểu Bảo thì đang say mê miếng đậu phụ thơm ngon, ngước đôi mắt ngơ ngác Đoàn Đoàn ca ca bật , liền cũng theo một tiếng giòn tan.

Phu thê Lý Quý thấy tiếng giòn tan của Tiểu Bảo nhà thì mới tỉnh táo . Khi những khối đậu phụ làm từ hạt đậu, họ hiểu rằng quá trình chế biến hẳn chẳng hề đơn giản, e rằng đó còn là bí quyết riêng của gia đình , nên cả hai đều thức thời truy hỏi thêm.

Một chảo đậu phụ chiên sốt cay nhanh chóng ăn sạch. Lúc , Giang Oản Oản lấy thêm hai tấm đậu phụ vuông vức , cắt thành từng khối chiên vàng.

Đôi phu thê Lý Quý ngắm những lát đậu phụ trắng tinh như tuyết, lòng khôn xiết ngỡ ngàng. Thật sự khó tin, những hạt đậu nành vàng ố tầm thường hóa thành thứ đậu phụ trắng nõn , khiến khỏi kinh ngạc cho đặng?

Chẳng bao lâu , hương thơm nức mũi của chảo đậu phụ chiên cay lan tỏa khắp chốn. Vợ chồng Lý Quý chẳng bận tâm gì khác nữa, vội vàng cầm bát mà dùng bữa.

Giang Oản Oản thấy trong sân hăng say thưởng thức đậu phụ chiên cay, lòng nàng khỏi vui mừng khôn xiết. Nếu thì giờ chế biến thêm món nướng, lẽ hương vị sẽ càng thêm tuyệt hảo.

Cả nhà Lý Quý dùng bữa đậu phụ xong, ai nấy đều ôm bụng no căng mà trở về nhà. Giang Oản Oản còn gói ghém vài miếng đậu phụ biếu tặng họ mang về, dẫu để nấu canh cũng là món ngon chẳng kém.

Vì đậu phụ làm lượng lớn, nếu để quá vài ngày mang bán hàng ắt sẽ chẳng còn tươi ngon nữa. Bởi , Giang Oản Oản liền dặn dò Tần Tĩnh Trì mang tặng vài miếng cho Cẩu Đản và Nhị Oa.

Mấy ngày qua, cả nhà đều dùng bữa với vô vàn món ăn chế biến từ đậu phụ, nào canh cá diếc nấu đậu, nào đậu phụ Tứ Xuyên cay nồng, đậu phụ om cải thảo thanh đạm... Tuy cùng một nguyên liệu mà mỗi món một vị, khiến ai nấy đều chẳng hề chán ngán.

Ngày hôm sẽ là phiên chợ lớn, bởi Giang Oản Oản đích làm gần hai trăm cân đậu phụ, cả hai khuôn đều đổ đầy ắp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/xuyen-ve-co-dai-nuoi-duong-bao-boi/chuong-71.html.]

Giờ đây căn nhà mới của gia đình thành, Tần mẫu chẳng cần túc trực ở nhà nữa. Bởi , bà sẽ cùng Giang Oản Oản lên huyện bán đậu phụ. Còn Tần phụ thì ở , giúp Tần Tĩnh Trì chế tác một vài vật dụng trong nhà. Tuy rằng ông vốn mấy tinh thông nghề mộc, chỉ thể làm những món đơn sơ.

Hiện tại tiết trời giá lạnh, Giang Oản Oản vốn dẫn Đoàn Đoàn theo. Thế nhưng lâu lắm tiểu tử lên huyện chơi đùa, hôm cứ bám riết lấy nàng nũng nịu ngừng. Giang Oản Oản bé làm phiền đến mức đành thuận theo ý con, đồng ý cho cùng.

Cách đây lâu, Giang Oản Oản ghé hiệu vải mua một cuộn gấm dày dặn, chất liệu thượng hạng, ở mép vải còn điểm xuyết lông thú dày dặn. Dẫu giá thành đắt đỏ, nhưng Giang Oản Oản vẫn cắn răng chi tiền, tốn của nàng đến năm lượng bạc. May , vải vẫn đủ để may cho Đoàn Đoàn một bộ y phục và một chiếc mũ lông, vặn hôm nay thể mặc cho bé.

Giang Oản Oản nâng niu tấm vải quý, nỡ tùy tiện cắt may bừa bãi. Nàng cẩn thận phác họa kiểu dáng một hồi, mới giao chất liệu và bản phác thảo cho Tần mẫu.

Tần mẫu cầm tấm vải tay, liền nhận đây là thứ vải thượng hạng, giá thành ắt hẳn hề rẻ. Bởi , bà càng thêm chuyên tâm, cộng thêm bản thiết kế tinh xảo của Giang Oản Oản, cuối cùng tạo nên bộ y phục nhỏ tinh xảo, đáng yêu khôn tả.

Trên nền áo gấm màu xanh lục nhạt, thêu hình chú thỏ trắng muốt, mập mạp. Vạt áo, tay áo và cổ áo đều là lớp lông tơ trắng sữa mềm mại, dài mượt. Ngay cả cúc áo cũng tạo hình chú thỏ ngộ nghĩnh, những chiếc cúc Tần mẫu tốn mấy ngày trời mới khâu xong, vặn hài hòa với hình thỏ trắng mập áo.

Chiếc mũ cũng cùng màu xanh lục nhạt, viền quanh là lớp lông tơ mềm mại. Trên đỉnh mũ còn tạo hình hai tai thỏ cụp đáng yêu, phía nối liền với một dải khăn quàng cổ nhỏ, vặn giữ ấm cho tiểu hài tử.

Giang Oản Oản nhận thấy hôm nay gió thổi mạnh, đoán chừng tiểu tử đến huyện thành sẽ chịu nổi giá rét. Bởi , nàng liền lấy bộ y phục nhỏ , toan mặc cho bé.

Sau khi Tần mẫu may xong bộ y phục , bà liền trao cho Giang Oản Oản cất giữ. Bởi Đoàn Đoàn từng thấy qua. Bỗng nhiên, thấy nương lấy một bộ y phục mới, bé liền vô cùng mừng rỡ.

Chờ Giang Oản Oản trải y phục , bé mới chợt thấy những chú thỏ đáng yêu áo: "Ối! Thỏ con! Thật đáng yêu bao!"

Đoàn Đoàn mân mê chú thỏ mập lớn áo, chạm những chiếc cúc áo hình thỏ con ngộ nghĩnh, khiến bé say mê thôi.

Giang Oản Oản cầm lấy chiếc mũ đặt bên cạnh, đưa cho bé, mỉm : "Còn chiếc mũ nhỏ xinh nữa đây."

"Ôi chao! Nương! Là tai thỏ!"

Cậu bé chẳng cần ai chỉ dẫn cũng tự đội mũ lên đầu, tay cầm chiếc khăn quàng cổ nối liền với mũ, hỏi đầy vẻ hiếu kỳ: "Nương, cái dùng để làm chi ?"

Giang Oản Oản mỉm , quấn chiếc khăn quàng cổ cho bé: "Đây gọi là khăn quàng cổ, quấn mấy vòng quanh cổ là ấm áp vô cùng."

Đoàn Đoàn rụt cổ : "Quả nhiên ấm áp quá đỗi!"

"Thôi , hôm nay tiết trời quá đỗi lạnh lẽo, gió lớn, nương mặc y phục mới cho con nào."

"Vâng ạ!"

Đợi mặc xong y phục mới, mũ cũng chỉnh tề, trông bé hệt như một khối ngọc bích nhỏ xinh, tròn trịa đáng yêu.

Tần Tĩnh Trì từ ngoài bước , khép cửa cất lời: "Hôm nay bên ngoài lạnh lẽo vô cùng, nàng nên sớm về sớm. Hay là Đoàn Đoàn đừng ..."

Hắn khép chặt cửa nhà , liền thấy khuôn mặt nhỏ của Đoàn Đoàn bao bọc trong chiếc mũ lông tơ, trông mềm mại đáng yêu khôn tả. Trên bé mặc bộ y phục nhỏ cũng lông tơ ấm áp. Chàng tiến gần, kỹ hơn, bộ y phục nhỏ còn điểm xuyết những chú thỏ đáng yêu.

Tần Tĩnh Trì tiến đến bên giường, bế tiểu tử lên hôn mấy cái, rạng rỡ như hoa nở, với Giang Oản Oản: "Bảo bối nhi tử của chúng thật sự đáng yêu quá đỗi! Bộ y phục mới cũng đẽ khôn tả!"

Loading...