Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Dưỡng Bảo Bối - Chương 70
Cập nhật lúc: 2025-07-20 08:34:06
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Tĩnh Trì bước đến cạnh giường, bế Đoàn Đoàn đang hiếu động giường chăn, khẽ vỗ m.ô.n.g nó. Nghe thấy nàng , đáp: “Chẳng . Thân thể của cường tráng, sẽ chẳng dễ gì nhiễm bệnh. Huống hồ, chốc lát nữa sẽ ấm lên, gì đáng ngại .”
Giang Oản Oản thấy lời lẽ ngang ngạnh, bèn liếc mắt lườm một cái. Dẫu chẳng chút uy h.i.ế.p nào, Tần Tĩnh Trì vẫn e nàng giận dỗi, đành lập tức nhượng bộ: “Được , , sẽ như nữa. Tắm xong nhất định sẽ mặc y phục chỉnh tề!”
“Hừ! Vậy còn tạm !”
Nàng dứt lời, lập tức thấy một thanh âm mềm mại non nớt lập tức vang lên, bắt chước lời nàng:
“Hừ! Vậy còn tạm !”
Giang Oản Oản phì , khẽ nhéo gương mặt bầu bĩnh của Đoàn Đoàn: “Đứa bé , thông minh từ nhỏ!”
Đoàn Đoàn nheo mắt khúc khích : “Hahaha... Nương đừng nhéo mặt Đoàn Đoàn nữa!”
Giang Oản Oản thả tay , khi thấy thằng bé đáng yêu như , nàng kìm mà cúi xuống hôn lên má nó mấy cái.
Khoảng thời gian gần đây, Đoàn Đoàn ăn uống đầy đủ nên chẳng còn hình gầy gò như thuở , thằng bé trở nên trắng trẻo, mềm mại như một chiếc bánh bao nhỏ.
Giờ đây, Đoàn Đoàn mặc bộ y phục ngủ dày ấm càng khiến thằng bé tựa một chú thỏ trắng mũm mĩm. Mỗi Tần Tĩnh Trì thấy con trai như , đều kìm lòng mà ôm thằng bé lòng, hôn hít mấy cái.
Đoàn Đoàn nghiêng tựa n.g.ự.c Tần Tĩnh Trì, thằng bé sờ lên cơ bụng rắn chắc của phụ , cảm thấy chút khó chịu. Bàn tay nhỏ vỗ nhẹ : “Thịt cha mà cứng quá!” Đoạn, thằng bé sờ lên bắp chân trắng muốt như ngó sen của thầm : “Ừm... Vẫn là thịt của Đoàn Đoàn mềm hơn.”
Tần Tĩnh Trì cầm lấy chiếc chân nhỏ mềm mại của con trai, : “Quả thực chân của Đoàn Đoàn mềm, lẽ sẽ... Thật thơm ngon.” Dứt lời, khẽ cắn lên đó.
Thằng bé bĩu môi, đạp một cái, đó lật bò trong lòng Giang Oản Oản, ôm chặt eo nàng đầu trừng mắt thật to: “Cha , thịt của Đoàn Đoàn thể ăn !”
Thấy lời buộc tội chẳng chút sức lực nào của tiểu tử nhỏ, Tần Tĩnh Trì kìm mà bật thành tiếng. Giang Oản Oản ôm thằng bé trong lòng cũng khẽ bật .
Giang Oản Oản đặt tiểu tử ấm áp, mềm mại trong chăn: “Được , con ngoan ngoãn làm ấm chăn giúp cha và nương nào, lò sưởi nhỏ của !”
Tần Tĩnh Trì vén chăn cẩn thận, đó cầm lấy chiếc khăn mà nàng dùng lau tóc, tiếp tục lau cho nàng.
Đoàn Đoàn ngoan ngoãn trong chăn hai họ, đôi mắt to tròn cứ chớp chớp. Thằng bé cũng còn luyên thuyên trò chuyện nữa mà cố gắng làm một lò sưởi nhỏ thật ngoan.
Tần Tĩnh Trì còn kịp giúp Giang Oản Oản lau tóc khô hẳn, thằng bé liên tục ngáp chìm giấc ngủ.
Thấy thằng bé ngủ say, động tác của Tần Tĩnh Trì và Giang Oản Oản trở nên nhẹ nhàng hẳn. Sau khi tóc nàng khô, hai cùng khẽ hôn chúc ngủ ngon thằng bé mới thổi tắt ngọn đèn dầu và ôm ngủ.
Sáng ngày hôm , khi Giang Oản Oản tỉnh dậy, Đoàn Đoàn đang bên cạnh, tủm tỉm nàng, còn Tần Tĩnh Trì thì còn giường tự bao giờ.
Thằng nhóc tỉnh giấc cùng lúc với phụ , nhưng trời đang lạnh nên Tần Tĩnh Trì bảo thằng bé ngoan ngoãn ngủ thêm một lúc nữa với mẫu , còn thì dậy sớm để chuẩn bữa sáng cho cả nhà.
Đoàn Đoàn ngủ bởi bụng cồn cào đôi chút, thằng bé vẫn vương vấn món đậu hũ rán sốt cay mà mẫu nhắc đến ngày hôm qua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/xuyen-ve-co-dai-nuoi-duong-bao-boi/chuong-70.html.]
Giang Oản Oản ôm lấy thằng bé, khẽ hôn lên trán, đó ngái ngủ tựa đầu bờ vai nhỏ bé của con trai, mơ màng cất tiếng hỏi: “Đoàn Đoàn, con dậy sớm ? Con mệt ?”
Đoàn Đoàn thấy nàng tựa , thằng bé tủm tỉm cố gắng giữ thẳng : “Cha bảo Đoàn Đoàn ngủ thêm với nương một lát, nhưng mà Đoàn Đoàn ngủ thêm .”
Giang Oản Oản vươn vai, tinh thần cũng tỉnh táo hơn đôi chút. Nàng bế thằng bé khỏi chăn: “Vậy chúng thức dậy thôi.”
Hai chỉnh trang y phục, Giang Oản Oản nắm tay thằng bé, cùng tới gian bếp, nàng định nấu mấy bát mì để dùng bữa sáng.
Hương mì thơm ngào ngạt hòa quyện cùng nước canh chua cay. Thưởng thức một miếng mì, thêm miếng trứng chần, quả thực vô cùng ngon miệng.
Đoàn Đoàn ăn xong thì nấc cụt một tiếng, thằng bé vội vàng lấy tay che miệng. Đoạn, nó liếc cha nương, khi thấy hai vẫn đang uống canh mà chẳng gì, thằng bé bèn che miệng híp mắt trộm khúc khích.
Giang Oản Oản thể dùng hết một bát mì, Tần Tĩnh Trì thấy thì kéo bát của nàng về phía tiếp tục dùng bữa.
Giang Oản Oản và Đoàn Đoàn đều cảm thấy buồn tẻ, cả hai mẫu tử bèn sấp bàn, chăm chú dùng bữa. Đôi mắt to tròn, long lanh sáng ngời, quả hổ danh là mẫu tử, đến cả một biểu cảm nhỏ cũng giống hệt như đúc.
Tần Tĩnh Trì cạn bát canh, lúc mới khoan thai đặt xuống. Thấy hai con vẫn chăm chú , dở dở xoa đầu cả hai, đoạn thu dọn bát đĩa bàn: “Ta rửa bát.”
Tới gần trưa, Tần phụ và Tần mẫu cũng tới chơi. Giang Oản Oản rửa sạch chiếc chảo sắt làm riêng quét một lớp dầu mỏng, là thể dùng . Chiếc chảo hình vuông, bốn phía thành chắn thấp, vô cùng thích hợp để chế biến món đậu phụ chiên sốt cay.
Nàng lấy đậu phụ làm từ hôm qua , cắt thành từng khối dày đều. Đổ lượng dầu chảo sắt, cho đậu phụ chiên vàng óng. Sau đó, nàng lấy một chiếc bát, cho ngũ vị hương, ớt bột, vừng, muối, đường trắng, xì dầu, bột thì là, giấm thơm, hành tỏi băm cùng chút nước, trộn đều hỗn hợp rưới lên những khối đậu vàng ruộm. Nàng tiếp tục đun lửa nhỏ cho đến khi đậu ngấm đều gia vị, cuối cùng rắc thêm bột ớt thì là và hành lá thái nhỏ. Món đậu phụ chiên sốt cay cứ thế mà thành.
Riêng phần đậu phụ ở một góc chảo, Giang Oản Oản cố ý cho quá nhiều ớt, làm riêng cho Đoàn Đoàn. Bởi lẽ món đậu phụ chiên sốt cay nấu bếp ở ngoài sân, nên khắp sân viện nhà bọn họ tràn ngập hương vị cay nồng thơm ngon.
Đến Lý Quý ở nhà bên cạnh cũng ngửi thấy mùi thơm nồng nàn . Tiểu Bảo nhà y ngửi mùi thì chịu , thằng bé cứ kéo tay phụ nũng nịu đòi ăn thử. Lý Quý cùng thê tử , đoạn đành gạt thể diện sang một bên, tìm cớ sang nhà Tần Tĩnh Trì thăm dò.
“Tẩu tử! Ôi... đây là đậu phụ ư? Trông còn ngon hơn cả tào phớ ngày hôm qua nữa! Đệ cảm thấy nó sẽ ngon hơn cả món khoai tây nanh sói ! Trời đất ơi...” Tần Tĩnh Nghiễn ăn một miếng, thổi cho nguội bớt kích động cảm thán.
Tần phụ và Tần mẫu ăn. Hai kịp đợi đậu phụ nguội vội vàng đưa miệng thưởng thức.
Tần Tĩnh Trì kinh ngạc ăn một khối đậu phụ chiên sốt cay. Hắn nào ngờ hạt đậu phàm tục thể chế biến thành một món mỹ vị đến : “Ngon thật đó!”
Đoàn Đoàn ngửi thấy mùi thơm, cu nóng lòng thổi nguội miếng đậu phụ lập tức cho miệng. Dẫu còn nóng, cu há miệng liên tục hà giải nhiệt nhưng vẫn chẳng nỡ nhả .
Giang Oản Oản nếm thử một miếng, thấy nhi tử vẻ còn kiên nhẫn thì cũng vội vàng giúp thằng bé thổi nguội đậu phụ.
Lúc , đột nhiên thấy tiếng gõ cửa ở ngoài sân. Tần Tĩnh Trì vẫn đang thưởng thức miếng đậu phụ nóng hổi cay nồng, khi tiếng gõ, nuốt trôi miếng đậu phụ trong miệng, gắp thêm một khối nữa bỏ miệng mới đặt bát xuống, bước mở cửa.
Vừa mở cửa , Tiểu Bảo thò đầu khẽ ngửi mùi thơm tràn ngập trong sân, còn Lý Quý cùng Lý Thị thì nép Tiểu Bảo, vẻ mặt chút ngượng nghịu.
“Tĩnh Trì , gia đang nấu món gì ? Hương thơm ngào ngạt khiến Tiểu Bảo nhà kìm lòng, thằng bé cứ quấn lấy và thê tử nếm thử.”
Tần Tĩnh Trì vội vàng nuốt nốt miếng đậu phụ trong miệng: “Tam ca, tam tẩu, hai mau . Oản Oản làm đậu phụ, mời tẩu mau thưởng thức.”