Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Dưỡng Bảo Bối - Chương 67

Cập nhật lúc: 2025-07-20 08:34:03
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Tuấn Phong thấy Giang Oản Oản và Tần Tĩnh Trì đang thu dọn trong sân, đang bên bàn bèn rụt rè bước tới, cất tiếng: "Thẩm thẩm Oản Oản, Thúc thúc Tĩnh Trì!"

Giang Oản Oản nhíu mày, khó hiểu hỏi: "Sao , Tuấn Phong?"

"Thẩm thẩm Oản Oản, thẩm làm cá như thế nào ? Vì cá thẩm làm thơm ngon mà hề tanh?"

Giang Oản Oản và Tần Tĩnh Trì , giải thích cho : "Bởi thẩm dùng nhiều gia vị tẩm ướp, vả , thường chỉ luộc qua loa với nước nên cá vẫn giữ mùi tanh. Cách làm đơn giản như thì thể khử mùi tanh ."

Tần Tuấn Phong như ngộ , gật đầu trầm tư.

Tần Tĩnh Trì ngờ tiểu nhi chạy đến hỏi loại vấn đề như . Thực , cũng đang theo học tại Thường Hoa học viện ở huyện thành. Ngày thường, đều ở nhà cô cô ruột nên dù chỉ lớn hơn Cẩu Đản một tuổi, ít thời gian chơi cùng đám tiểu tử .

Giang Oản Oản cũng vô cùng yêu thích hài tử , tuấn tú lễ phép. Lúc nãy khi cùng bàn với Đoàn Đoàn, còn gắp thức ăn cho cả các khác.

lúc , ba tiểu nhi ngoài cửa thò đầu Tần Tuấn Phong hỏi: "Tuấn Phong ca ca! Huynh chơi cùng bọn ?"

Mấy tiểu tử đều thích vị ca ca . Khi Đoàn Đoàn mới hơn hai tuổi, mỗi Tần Tuấn Phong thấy Đoàn Đoàn đều sẽ bế bé. Thỉnh thoảng, cũng sẽ chơi cùng Cẩu Đản và Nhị Oa. Sau , phụ đưa học ở huyện, họ ít khi gặp .

Tần Tuấn Phong thấy giọng của Đoàn Đoàn, liền chạy cửa, đáp: "Được chứ!"

Ba tiểu tử ngoài cửa thấy đồng ý, đều khúc khích. Đoàn Đoàn kéo tay : "Tuấn Phong ca ca, chơi xe ngựa nhỏ với bọn . Đó là do phụ làm cho bọn , chơi vui đó!"

Tần Tuấn Phong Đoàn Đoàn dắt tay sân. Trong sân một góc nhỏ Giang Oản Oản kê bàn ghế, thế là nơi trở thành chỗ vui chơi của mấy tiểu tử. Trên bàn bày ba chiếc xe ngựa nhỏ, mỗi chiếc một kiểu dáng.

Tần Tuấn Phong những chiếc xe ngựa nhỏ, đôi mắt lấp lánh như . Tuy học sách một hai năm, tính tình trầm hơn nhiều, nhưng dù cũng vẫn là hài tử, vẫn là lứa tuổi thích những món đồ chơi tinh xảo .

Khi trời dần tối, Tần lão gia, Tần phu nhân và Tần Tĩnh Nghiễn về nhà từ sớm. Lúc , Tần Tuấn Phong cũng hồi phủ.

Giang Oản Oản thấy vẻ mặt của , vuốt nhẹ đầu , : "Tuấn Phong ở Thường Hoa học viện sách, đều dùng bữa tại học viện ?"

Thấy gật đầu, Giang Oản Oản tiếp tục : "Thẩm thẩm mở sạp bán món ngon ở huyện thành. Các vị trong học viện của cháu đều sẽ đến dùng bữa, Tần Duyệt ca ca nhà trưởng thôn cũng đến đó. Buổi trưa, Tuấn Phong thể theo Tần Duyệt ca ca đến tìm thẩm thẩm, thẩm thể thêm một phần cơm cho cháu."

Mắt Tần Tuấn Phong sáng ngời, vui mừng khôn xiết gật đầu: "Vâng ạ! Đa tạ thẩm!"

Cẩu Đản và Nhị Oa sớm cha đưa về nhà. Đoàn Đoàn thấy Tần Tuấn Phong , còn chút lưu luyến rời: "Ca ca, ngày mai còn đến ?"

Tần Tuấn Phong dáng một đại ca, vuốt nhẹ đầu Đoàn Đoàn: "Ngày mai ca ca đến học viện sách, thể đến chơi cùng Đoàn Đoàn. đợi ca ca tan học, thể tìm ."

"Được ."

Nhìn thấy phụ và Tuấn Phong ca ca dần dần xa, Đoàn Đoàn mới thở dài, dắt tay Giang Oản Oản cửa.

Đoàn Đoàn ghế chán nản vuốt ve mái tóc của mẫu . Giang Oản Oản thì đang cúi đầu rửa đôi chân nhỏ cho : "Nương, phụ đưa Tuấn Phong ca ca về nhà, còn về?"

Giang Oản Oản bật bất đắc dĩ: "Cha con họ mới bao lâu. Ước chừng lúc mới đến nhà Tuấn Phong ca ca con."

"Ồ, ."

Giang Oản Oản thấy bĩu môi, bộ dạng vẻ buồn bực khôn nguôi liền tiểu tử là quá nhàm chán. Dù hôm nay trong nhà cả ngày đều nhiều , đột nhiên đều hết, chẳng là nhàm chán .

Tần Tĩnh Trì trở về, thấy khóe môi nhỏ nhắn ửng hồng của , y nghi hoặc liếc Giang Oản Oản một cái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/xuyen-ve-co-dai-nuoi-duong-bao-boi/chuong-67.html.]

Giang Oản Oản lắc đầu: "Đoàn Đoàn thấy tiểu đồng bọn của đều hết, nên đ.â.m nhàm chán."

Tần Tĩnh Trì bất đắc dĩ ôm tiểu tử trong ngực, vỗ nhẹ tiểu m.ô.n.g của , ghé cổ thổi khẽ.

"Ha ha ha... Phụ ... Ha ha ha... Phụ , đừng thổi nữa, Đoàn Đoàn ngứa quá!"

Tần Tĩnh Trì thấy cuối cùng cũng vui vẻ, mới dừng động tác.

Qua một hồi, Đoàn Đoàn mới ngừng tiếng , bò đến giữa Tần Tĩnh Trì và Giang Oản Oản, chui trong chăn ấm áp, đôi mắt lim dim mãn nguyện.

Giang Oản Oản vuốt mái tóc lòa xòa cho tiểu tử, áp sát thêm chút nữa, phòng chừng gió đêm lùa chăn.

"Tĩnh Trì, án thư của cũng làm gần xong ?"

"Phải, chừng hai ngày nữa là tất."

Giang Oản Oản gật đầu: "Chờ án thư của làm xong, liền chế tác nội thất cho tân cư của chúng ."

Tân cư của họ ba tầng, làm đồ gia dụng là một công trình lớn. Vốn dĩ Giang Oản Oản định tậu mua cho tiện, song Tần Tĩnh Trì cho rằng tự tay làm sẽ bền chắc hơn nhiều.

Giang Oản Oản cũng cho rằng làm thể tự tay thiết kế những món đồ gia dụng ưng ý, thuận tiện sắp đặt nhà cửa, nên lập tức ưng thuận. Bằng , Tần Tĩnh Trì khi thành án thư, hẳn là nên nghỉ ngơi cho thỏa đáng.

Ba ngày , Tần Tĩnh Trì tất án thư. Giờ chỉ còn mỗi việc tìm mua mà thôi.

Song, họ cũng chẳng vội vàng. Điều cốt yếu hiện giờ là sắm sửa những món đồ nội thất mới để trang hoàng tổ ấm. May , Giang Oản Oản phác họa bản thiết kế từ đó . Trên bản thiết kế, bàn dài sẽ đặt tại chính sảnh, bốn góc đều bày biện ghế dài chiều dài thích hợp. Song, ghế dài cần làm phần đế , đó mới đến lượt Tần mẫu thêu may đệm ghế và tựa lưng.

Khu bếp thiết kế tủ đựng đồ phân ngăn rõ ràng, bàn cao hình vuông, thuận tiện cho việc thái rau. Bếp lò mới xây cũng rộng rãi, bày biện đĩa chén cũng vô cùng tiện lợi.

Phòng tắm phân thành hai gian. Một gian đặt bồn tăm cùng chậu rửa mặt, gian còn là nơi giải quyết nhu cầu, thể dẫn nước xả sạch, vô cùng tiện lợi.

Còn là giường của các phòng. Giang Oản Oản định làm xong giường của , những phòng khách khác thể làm từ từ, cùng với tủ quần áo, tủ đầu giường…

Nghĩ đến đây, Giang Oản Oản khỏi cau mày. Đồ dùng cần làm quả thực quá đỗi nhiều, một Tần Tĩnh Trì làm kham nổi?

“Đồ nội thất chúng cần làm thực sự quá nhiều, nhất định kham nổi. Hay là gọi sư phụ của đến cùng chế tác? Hoặc là chúng đưa bản thiết kế cho ông , để ông giúp làm một phần?”

Tần Tĩnh Trì trầm ngâm giây lát. Hắn lâu gặp sư phụ. Thuở , khi ngoài tự lập, sư phụ từng cho rằng chịu khổ cực, coi là “hận sắt thành thép”, căn bản chẳng sắc mặt nào.

bản thiết kế bàn, Giang Oản Oản cau mày, cũng đành gật đầu: “Vậy chúng cứ đưa bản thiết kế cho sư phụ để ông làm. Tài nghệ của ông hơn hẳn , hơn nữa tốc độ cũng nhanh.”

Giang Oản Oản gật đầu: “Vậy , chúng cứ theo giá thị trường mà trả cho ông .”

Buổi trưa, Lý Đại Sơn đang bận rộn trong nhà, liền liếc thấy Tần Tĩnh Trì căng thẳng và do dự ngoài cửa. Ông thở dài một , mới đến cửa, vui : “Vào .”

“Sư phụ…”

“Con đến tìm làm gì?”

Tần Tĩnh Trì vội vàng lấy bản thiết kế : “Sư phụ, con… Xây nhà mới, định sắm sửa một ít đồ nội thất, nhưng một con làm hết, mời sư phụ giúp chúng con làm một ít.”

Lý Đại Sơn nén thở tập trung bản thiết kế, nhất thời im bặt. Mãi một lúc lâu , hai mắt ông mới sáng rực, kích động hỏi: “Bản thiết kế con lấy ở ?”

Loading...