Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Dưỡng Bảo Bối - Chương 65

Cập nhật lúc: 2025-07-20 08:34:01
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Cẩu Đản thăm dò múc một thìa thạch cam, sự chú ý của mà chậm rãi đưa miệng. Thạch mát lạnh trơn tru, mềm mại độ đàn hồi, đưa miệng nhẹ nhàng trượt xuống cổ họng.

Cẩu Đản kinh ngạc mở to đôi mắt, múc một thìa cả thịt quả. Thạch bọc lấy phần thịt cam bên trong, cắn một miếng, đầy khoang miệng hương ngọt thanh mát, hương vị mỹ diệu đến thể tả.

Đợi dùng hết một bát thạch cam, thấy đều nuốt nước miếng mà , khuôn mặt nhỏ đỏ bừng lên, mới phấn khích thốt: "Thạch thực mỹ vị! Là thứ ngon nhất mà từng nếm qua. Mọi mau đến nếm thử!"

Tần Tĩnh Trì và Giang Oản Oản dùng nên dùng thêm. Đoàn Đoàn thì thèm đến luống cuống, cùng Nhị Oa chạy đến bên Cẩu Đản, ba tiểu tử cứ thế ngươi một miếng, một miếng mà dùng thật vui vẻ. Phu thê Đại Ngưu và phụ mẫu Nhị Oa cũng chia dùng một bát.

Mặc dù vẫn thèm khát, song đây là quà Giang Oản Oản tặng Cẩu Đản, nên cũng tiện dùng nhiều.

"Đệ , thạch làm mỹ vị hơn nhiều so với bánh kẹo ở huyện thành!" Kim Thị buông chiếc thìa, vô tình thốt lên.

Lời tuy vô tình song hữu ý. Giang Oản Oản xong trong lòng cũng nảy chủ ý, song đợi đến mùa hạ mới thể buôn bán.

Trên đường về, Đoàn Đoàn vai Tần Tĩnh Trì ôm đầu phụ , miệng áp tai phụ mà thủ thỉ: "Phụ , thể làm thêm một chiếc xe nhỏ nữa ?"

Tần Tĩnh Trì nghi hoặc hỏi: "Sao ? Đoàn Đoàn thích chiếc xe ư? Hay là hai chiếc xe nhỏ ư?"

Đoàn Đoàn thở dài: "Không , Đoàn Đoàn thích chiếc xe nhỏ phụ tặng đó, chỉ là Đoàn Đoàn và Cẩm Đản ca ca đều xe nhỏ, còn Nhị Oa ca ca thì vẫn ..."

Nghĩ thì đúng là mấy tiểu tử thiết, nếu chỉ một đứa thì quả thực . Tần Tĩnh Trì mỉm đáp: "Vậy phụ cũng làm một chiếc cho Nhị Oa nhé."

Đoàn Đoàn vui vẻ hôn phụ một cái: "A! Phụ nhất!”

Giang Oản Oản thấy hai phụ tử cứ khẽ thì thầm suốt dọc đường, trong lòng khỏi nghi hoặc vô cùng: "Hai điều gì bí mật chăng? Cứ khẽ thì thầm mãi, cho nương ư?"

Nghe lời nàng , Đoàn Đoàn khúc khích, Tần Tĩnh Trì cũng khẽ nhếch môi : "Hi hi... Nương ghen tị , Đoàn Đoàn chỉ phụ cũng làm một chiếc xe nhỏ cho Nhị Oa ca ca mà thôi."

Thấy tiểu tử trêu chọc , Giang Oản Oản kiễng chân vỗ m.ô.n.g nhỏ của y: "Tiểu quỷ !”

Đoàn Đoàn càng vui vẻ hơn: "Phụ ! Mau chạy , đừng để nương đánh m.ô.n.g Đoàn Đoàn!”

Tần Tĩnh Trì cũng thích chơi trò cùng hai mẫu tử. Hắn bước nhanh, còn cố ý né tránh Giang Oản Oản, để Đoàn Đoàn đánh mông. Giang Oản Oản thấy tiểu tử đặc biệt vui vẻ nên cũng đuổi theo trêu chọc y.

Ba đuổi bắt đùa, chẳng mấy chốc về đến nhà. Giang Oản Oản thở dốc hổn hển: "Được , chơi nữa.”

Tần Tĩnh Trì buông Đoàn Đoàn xuống, tiểu tử xuống liền ôm chân phụ trốn y, nghiêng cái đầu nhỏ căng thẳng đánh giá Giang Oản Oản, tựa như sợ nương y giữ lời.

Đợi một lúc, thấy nàng động tĩnh gì, y mới yên tâm. Nào ngờ, bước khỏi lưng phụ liền Giang Oản Oản nhanh tay lẹ mắt ôm lấy, nàng cù chỗ ngứa: "Ha ha ha... Nương! Nương! Ngứa quá, đừng cù Đoàn Đoàn nữa! Ha ha ha..."

Giang Oản Oản chơi với tiểu tử một lúc lâu, mới buông y xuống hôn y một cái: "Được , nương trêu con nữa."

Đoàn Đoàn buông xuống liền ôm lấy chân phụ , mềm mại cáo trạng: "Phụ , xem nương kìa! Nương bắt nạt Đoàn Đoàn quá!”

Tần Tĩnh Trì giúp y lau mồ hôi trán, mỉm véo nhẹ má Giang Oản Oản: "Xem , phụ giúp con báo thù .”

Giang Oản Oản bất đắc dĩ trông , khẽ trách: "Chàng cứ chiều tên tiểu tử mãi!"

Tần Tĩnh Trì nàng, một tay che mắt Đoàn Đoàn, tay còn đặt gáy nàng, khẽ đẩy đầu nàng tới, in một nụ hôn lên đôi môi đỏ mọng. Đoạn, lời khẽ thốt: "Ta cũng chiều nàng."

Giang Oản Oản cảm nhận thở thanh khiết của , giọng khàn khàn , hai má đỏ bừng. "Thôi... thôi , đùa nữa. Chúng đưa Đoàn Đoàn tắm ngủ thôi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/xuyen-ve-co-dai-nuoi-duong-bao-boi/chuong-65.html.]

Đoàn Đoàn vẫn cố bấu víu đôi tay nhỏ bé bàn tay Tần Tĩnh Trì đang che mắt, song bàn tay của phụ chẳng hề xê dịch. Cậu bé bĩu môi, đành tức giận cắn nhẹ lên mu bàn tay .

Tần Tĩnh Trì cảm nhận cảm giác đau nhói, lòng bàn tay khẽ co , liền nhéo lấy khuôn mặt trắng trẻo, mềm mịn của tiểu oa nhi. Miệng Đoàn Đoàn tức khắc nhéo cho mếu máo thành mỏ gà.

Nhéo một lát, Tần Tĩnh Trì mới buông tay.

"Hừ! Phụ , mẫu đều ức h.i.ế.p Đoàn Đoàn! Đoàn Đoàn chẳng thèm đoái hoài đến hai nữa!"

Tần Tĩnh Trì và Giang Oản Oản , đồng thanh cất lời: "Vậy còn chiếc xe ngựa nhỏ ư?"

"Còn dùng thạch trái cây ư?"

Đoàn Đoàn ngơ ngác họ, suy nghĩ một lúc khuất phục món đồ chơi cùng thức ngon vật lạ, vui vẻ kéo tay hai : "Đoàn Đoàn giận nữa, phụ , chiếc xe ngựa nhỏ , hãy làm cho nhanh một chút nhé!"

"Mẫu , ngày mai Đoàn Đoàn còn dùng thạch!"

Giang Oản Oản xổm xuống hôn bé: "Được, ngày mai còn cho Đoàn Đoàn dùng thạch, mẫu sẽ giục phụ , bảo làm nhanh cho Đoàn Đoàn của chúng ."

Đoàn Đoàn vui vẻ gật đầu: "Vâng , mẫu , chúng tắm , Đoàn Đoàn ngủ ."

"Được."

Đoàn Đoàn mặc quần áo ngủ, còn đội cả mũ trùm đầu. Cậu bé tít bên trong cùng giường, chỉ lộ khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hào, tròn trịa. Tần Tĩnh Trì ôm Giang Oản Oản, nghiêng đầu Đoàn Đoàn ngủ ngon lành, trong lòng muôn vàn cảm xúc đan xen.

"Tiểu tử , thưở mới chào đời nhỏ thó, gầy yếu vô cùng. Nàng... Giang Oản Oản ngày cũng màng đến nó, ngày nào cũng ôm nó, cảm thấy nhẹ bẫng, quả thực lo sợ nó chẳng thể qua khỏi."

Tần Tĩnh Trì khẽ thở dài, song mừng rỡ cất lời: "May , giờ thành một tiểu tử trắng trẻo hồng hào, thể chạy nhảy khắp nơi ."

Giang Oản Oản đầu hôn một cái, khẽ an ủi : "Chàng yên tâm, tiểu bảo bối của chúng sẽ khỏe mạnh, bình an khôn lớn."

"Ừm."

Tần Tĩnh Trì ôm nàng lòng, đầu tựa vai nàng, hít hà mùi hương thanh khiết thể nàng. Dần dà, chẳng còn màng đến điều gì khác, má kề cổ nàng, chầm chậm hôn lên gò má ngọc ngà.

Giang Oản Oản hoảng hốt liếc Đoàn Đoàn đang ngủ say sưa, khẽ đẩy một chút: "Chàng... Chàng đừng..."

Lời kịp dứt, thở thanh mát của khẽ chặn . Dần dần, tay nàng ngừng đẩy, liền vòng tay ôm lấy cổ .

Tần Tĩnh Trì cảm nhận bàn tay mềm mại khẽ luồn gáy, ánh mắt bỗng trở nên sâu thẳm. Chàng nhận đây là sự an ủi, là sự khích lệ. Nhìn ánh mắt trong veo của nàng, trong lòng dâng lên vô vàn xúc cảm.

Ngoài cửa sổ, màn đêm dần buông, lúc , vầng trăng cũng giấu tầng mây dày đặc...

Gió thu xào xạc, lá phong vàng rực nơi đầu cành xa xa rung rinh tựa hồ rơi xuống, song vẫn chẳng thể dập tắt nhiệt tình trong lòng .

"Căn phủ của chủ nhà quả thực xây dựng thật mỹ lệ! Ta ngờ thể kiến tạo ngôi nhà đến !"

Nhìn ngôi nhà tinh xảo mặt, Diêu Khôn cũng ha hả, đoạn với tiểu đồ : "Vẫn là chủ nhà thiết kế , căn phủ xây như , , e rằng sẽ xếp hàng mời chúng đến kiến tạo phủ cho họ."

Hai thầy trò vui vẻ khen ngợi căn nhà mỹ lệ mặt, còn những khác ở thôn Tần gia cũng đều hăng hái, trong lòng nóng như lửa đốt, đều mong ngóng bữa tiệc thịnh soạn một lát nữa.

Hơn hai tháng ròng, họ dốc sức xây dựng phủ cho Tần gia. Thường ngày, Tần mẫu đều đích bếp, mỗi bữa còn đặc biệt thêm các món mặn. Thưở ban sơ, ai nấy đều no bụng. Song, từ dạo Giang Oản Oản từng ngoài bán hàng rong, đích nàng làm một nồi thịt kho tàu lớn cùng khoai tây hầm chiêu đãi, từ đó họ chẳng thể nào quên tài nghệ của nàng.

Bởi thấy họ đều thích, làm việc cũng chăm chỉ lười biếng trốn việc, Giang Oản Oản cách ba bốn ngày cũng sẽ bếp nấu một bữa để thưởng cho họ.

Loading...