Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Dưỡng Bảo Bối - Chương 408

Cập nhật lúc: 2025-07-30 12:04:10
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Bởi lẽ nàng từng cự tuyệt y bao giờ.

Tần Kỳ An thấy hồi lâu mà nàng vẫn chẳng đáp lời, động tác y dần phóng túng, lấn tới từng tấc một. Y hôn tai, hôn cổ nàng mà chút e dè.

Mộ Nam Tinh trọn trong vòng tay y, thể khẽ run rẩy.

Rồi nàng đẩy đầu y xa: “Đệ đừng như ! Tần Kỳ An, mau thả !”

Tần Kỳ An lập tức sững, đôi môi vẫn dán chặt cổ nàng, động tác chẳng hề đổi. Y : “Mộ Nam Tinh, tất cả lời đều xuất phát từ tận đáy lòng, thật sự yêu nàng!”

Dứt lời, y như phát cuồng: “Nàng chăng? Khi thấy lũ thư sinh Quốc Tử Giám sức lấy lòng nàng, thấy vô cùng khó chịu, chỉ hận thể đá bay bọn chúng ngoài. Cả những ma ma y phục cho nàng nữa, ganh tỵ đến độ phát điên! Ta chẳng để bất cứ kẻ nào chạm nàng! Nàng là của ! Từ thuở nhỏ đến giờ, nàng luôn là của riêng ! Ta thề sẽ bao giờ cho phép kẻ khác cướp nàng khỏi tay !”

Ánh mắt y nóng rực tựa lửa đốt, khiến Mộ Nam Tinh chạm mắt thấy như thiêu cháy.

Qua một hồi lâu, Mộ Nam Tinh mới nhẹ nhàng thốt lời: “Đoàn Đoàn, quá ỷ bởi chúng lớn lên cùng . Nếu tiếp xúc với những khác, ắt sẽ nhận cũng chẳng quá đỗi .”

Nghe thấy những lời đó, trong lòng Mộ Nam Tinh càng thêm khó chịu. Phải, từ nhỏ hai họ ở cạnh , đến nay Tần Kỳ An và nàng vẫn như hình với bóng, làm y thể tìm cơ hội mà động lòng với kẻ khác đây?

Nếu… Mai , hai họ thật sự bên , y gặp yêu thích, nàng làm giờ?

Mộ Nam Tinh chẳng dám đánh cược, cũng chẳng đặt cược.

Nếu chẳng bắt đầu, ắt sẽ chẳng hồi kết.

! Nàng sợ! Bởi thế gian , Tần Kỳ An là bằng hữu duy nhất của nàng, là thứ quý giá nhất, nàng mất y.

Nếu hai họ mãi mãi là tri kỷ chí , lo lắng đều sẽ tan biến.

Giọng nàng run lên: “Đoàn Đoàn lời , chăng? Chúng … Chúng chỉ làm bằng hữu thôi là đủ . Biết chừng sẽ gặp thực sự yêu thích, chỉ là bây giờ trong mắt mỗi thôi, từng tiếp xúc với kẻ khác.”

Hai mắt Tần Kỳ An đỏ au: “Nàng cũng đó, trong mắt chỉ mỗi nàng thì làm thể động lòng với kẻ khác chứ?”

Y né vết thương của Mộ Nam Tinh và ôm nàng chặt hơn: “Mộ Nam Tinh, coi như nàng thương hại , chăng?”

Nhìn ánh mắt tội nghiệp của y, trong lòng Mộ Nam Tinh bỗng mềm nhũn, tâm trí như ngưng trệ. Đến khi sực tỉnh gì đó bất thì nàng buột miệng thốt một tiếng “Được” như quỷ xui thần khiến.

Ngay đó, nàng lập tức cuống quýt lắc đầu: “Không , ý của là… Chúng tạm thời… Tạm thời giữ nguyên thế . Nếu … Nếu yêu thích, thì chúng vẫn sẽ là bằng hữu.”

Ánh mắt Tần Kỳ An lập tức trầm xuống: “Vậy ý của nàng là mấy thấy bộ cơ thể nàng đều chẳng hề hấn gì, chạm vài cũng , hôn vài … Cũng chẳng ư?”

Mộ Nam Tinh những lời , sắc mặt nàng lập tức cắt còn giọt máu: “Chàng thật vô liêm sỉ! Tần Kỳ An, thể như chứ?”

Y chằm chằm vạt áo n.g.ự.c nàng điềm nhiên đáp lời: “Tạm thời ở bên chính là như đó! Chỉ cần chúng ở cạnh , nàng là của . Thân thể nàng, trái tim nàng đều thuộc về ! Ta ngắm , chạm , cũng hôn!”

Nói , y lập tức cúi đầu, đặt một nụ hôn lên chiếc dây thắt hình nơ bướm n.g.ự.c nàng.

Mộ Nam Tinh ngẩn , sực tỉnh, kinh hãi giáng cho y một cái tát!

“Tần Kỳ An! Chàng… Chàng… Chàng thật vô liêm sỉ! Sao như thế chứ!”

Tần Kỳ An tặc lưỡi, y áp mặt sát mặt nàng: “Nàng xem! Nếu nàng ở bên , sẽ là như đó!”

Y nhẹ nhàng đỡ nàng xuống giường, đó bên mép giường tiếp: “Đương nhiên, cho dù nàng ở bên thì cũng làm những chuyện ! Hơn nữa, ngay khi về kinh thành, sẽ lập tức cầu xin Bệ hạ tứ hôn! Nàng trốn thoát !”

Nói xong, y bưng chén thuốc lên : “Ta lấy đồ ăn cho nàng, nàng nghĩ kỹ . Dù nàng đồng ý đồng ý thì cũng chẳng gì khác biệt, ?”

Nhìn bóng hình y khuất dần, Mộ Nam Tinh tựa đầu gối. Nàng cảm thấy vô cùng tức giận, y trở nên như thế… Tinh nghịch đến ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/xuyen-ve-co-dai-nuoi-duong-bao-boi/chuong-408.html.]

Thứ cho nàng chẳng thể tìm nổi lời lẽ nào để hình dung vị kém vài tuổi , cho dù y cao hơn nàng một cái đầu, nhưng nàng vẫn cảm thấy y là một đứa trẻ.

Sao lời vô liêm sỉ đến chứ!

Mộ Nam Tinh thực hiểu thấu, rõ ràng hai vẫn luôn kề cận, rốt cuộc học những lời lẽ khiến nên lời ? Nàng thật sự chẳng làm với nữa.

Nàng nghĩ, từ đến nay vẫn luôn thuận theo ý . Thôi thì cũng , cứ thuận theo lẽ tự nhiên .

Chẳng mấy chốc, Tần Kỳ An bưng một bát cháo loãng trong quân trướng.

Chàng đặt khay lên bàn, thuần thục mà đặt lên môi Mộ Nam Tinh một nụ hôn, tựa như việc diễn .

Mộ Nam Tinh thôi bỏ cuộc, nàng chỉ đành thuận theo ý , nếu bọn họ thực sự thể… Kỳ thực, trong lòng nàng cũng chẳng hề chối từ. Suốt bao năm qua, Tần Kỳ An là duy nhất thiết với nàng, cũng là mà nàng hề bài xích.

“Nào, ăn chút gì . Nàng thương nên chỉ dùng những món thanh đạm, đợi đến khi vết thương lành lặn, sẽ chuẩn mỹ vị cho nàng.”

Mộ Nam Tinh khẽ than dài, nàng gật đầu: “Ừm.”

Dùng bữa xong, lòng thoải mái hơn, Mộ Nam Tinh lập tức cảm nhận rõ ràng cơn đau nhức từ vết thương.

Thấy nàng nhíu mày, Tần Kỳ An từ từ đỡ nàng xuống, đoạn lập tức cởi áo trong của nàng.

Hành động khiến Mộ Nam Tinh kinh sợ, vội nắm c.h.ặ.t t.a.y : “Chàng làm gì ?”

Tần Kỳ An liếc nàng một cái, tránh khỏi tay nàng tiếp tục hành động.

Chàng kéo áo trong của Mộ Nam Tinh đến một vị trí thích hợp, đoạn xích gần eo nàng, từ từ thổi khí.

Chàng ngẩng đầu lên : “Như sẽ dễ chịu phần nào. Nàng cứ ngoan ngoãn xuống gắng sức chìm giấc ngủ, ngủ sẽ chẳng còn thấy đau nữa.”

Dứt lời, tiếp tục thổi.

Thổi như khiến Mộ Nam Tinh tức thì cảm thấy dễ chịu hơn vô vàn.

Song… Nàng theo bản năng khẽ chạm lên đầu : “Chàng thổi như ắt sẽ mệt mỏi, cần .”

Tần Kỳ An khẽ dụi đầu lòng bàn tay nàng: “Ta nào mệt, chỉ cần nàng cảm thấy thoải mái hơn là đủ .”

Mộ Nam Tinh xoa đầu , nàng dần dần chìm giấc ngủ sâu.

Nghe thấy tiếng hít thở lúc nông lúc sâu, Tần Kỳ An cẩn thận đắp chăn cho nàng, khẽ thì thầm: “Tinh Tinh tỷ tỷ của , nàng hãy ngoan nhé.”

lúc , trời đột nhiên vang lên tiếng sấm sét đùng đoàng, một cơn mưa lớn trút xuống vòng vây quân Nam Di tại vùng trũng bình nguyên.

Vương Viêm Tần Kỳ An, vỗ vai : “Người đoán trúng ! Cơn mưa nào khi nào mới tạnh! Lần , chắc chắn quân Nam Di sẽ mưa lớn gây thiệt hại nhỏ!”

Tần Kỳ An khẽ nhếch môi , bây giờ mới chỉ đến thế thôi, nếu trời đổ mưa liên miên vài ngày đêm, … Chắc hẳn sẽ thú vị.

Sau một ngày mưa lớn cọ rửa, nước tại vùng bình nguyên càng ngày càng dâng cao, giờ đây mực nước lên đến mắt cá chân những kẻ trưởng thành.

lúc , Giang Oản Oản và Tần Tĩnh Trì tới Mộc Thành cùng với đội viện binh.

“Phụ mẫu? Cớ phụ mẫu tới đây?”

Tần Kỳ An sững sờ chằm chằm hai bất chợt xuất hiện.

Giang Oản Oản bất lực véo nhẹ tai : “Con chẳng bận tâm khoa cử đình thí ? Con vội vàng tới đây mà chẳng màng đến chuyện gì nữa!”

Loading...