Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Dưỡng Bảo Bối - Chương 295
Cập nhật lúc: 2025-07-27 23:39:36
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Đô Đô chu môi: "Ưm ưm."
Tần Tĩnh Trì tiếng nức nở thút thít của nó, trong lòng càng đau, hai tay ôm lấy nó, đoạn bước về phía thùng tắm.
"Vậy chỉ hôm nay thôi, cha ôm con tắm trong thùng lớn nha."
Giang Oản Oản một tay Tần Tĩnh Trì ôm Đô Đô, một tay lau thể cho nó, bất đắc dĩ khẽ với sự nghiêm khắc của tướng công ... Trái , dường như nàng mới là một vị mẫu nghiêm khắc! Dạy dỗ con cái, nàng cũng chỉ là sấm to mưa nhỏ! Khi vung tay định đánh, luôn khẽ hạ xuống, chẳng lực đạo thấm .
Cuối cùng Đô Đô cũng thể tắm trong bồn tắm lớn, dẫu chỉ phụ ôm ấp tắm rửa, song Đô Đô liền nín , nở nụ rạng rỡ, vui vẻ khôn cùng: "Hahaha… Hô!"
Đoàn Đoàn thấy đấy vui vẻ ngay tức khắc, bé mở to đôi mắt, đầu Giang Oản Oản bên cạnh nó: "Nương, Đô Đô sợ cha đánh mông, nhanh như !"
Giang Oản Oản gội đầu cho bé, từ tốn : "Không con cũng cha đánh ? Con nghĩ cha con đánh m.ô.n.g con mạnh ? Có thực sự đau ?"
Đoàn Đoàn hé miệng, suy nghĩ một chút, mới tủm tỉm khẽ : "Nương, hình như nào cha đánh con đều đau nhưng mỗi một cha đều hung dữ, cho nên..cho nên con... Sẽ sợ hãi, haha..."
Giang Oản Oản ghé sát tai bé mà : "Chàng mà, chỉ dọa nạt các con, thực nỡ hạ thủ chút nào."
Đoàn Đoàn thoáng qua Tần Tĩnh Trì tỉ mỉ tắm rửa, che miệng nhỏ khẽ trộm: "Vâng, cha chính là... Ừm... Chính là 'hổ giấy' như nương vẫn thường bảo!"
"Hahaha, cách quả sai, nhưng mà nếu cha con nỡ đánh các con, các con cũng ngoan ngoãn, chẳng thể chọc giận cha con, cũng thể khiến nương phiền lòng!"
Đoàn Đoàn vội vàng gật đầu: "Đoàn Đoàn ngoan, điều Đô Đô nghịch ngợm nhưng Đoàn Đoàn sẽ dạy nó thật !"
“Ngoan nhi của !”
“Hì hì...”
Đột nhiên, Đô Đô thấy Đoàn Đoàn và Giang Oản Oản đang khề khà to nhỏ, mỉm vục một vốc nước hắt qua.
“Ôi chao! Đô Đô! Đệ hắt nước mặt ca ca ! Đồ nhóc con nghịch ngợm!”
Đoàn Đoàn lau những giọt nước quanh mắt, Đô Đô đang toe toét phía đối diện bồn tắm, bất đắc dĩ thở dài: "Sao nghịch ngợm đến chứ!”
Nói cũng vục một vốc nước hắt qua.
Đô Đô ngây ngẩn dòng nước từ đầu chảy xuống, còn tưởng rằng ca ca cũng thích cùng đùa nghịch, liền phá lên khanh khách.
Đô Đô ngốc nghếch!
Đoàn Đoàn tủm tỉm trêu chọc.
Tần Tĩnh Trì tắm rửa thể cho Đô Đô một , đó lau sạch sẽ cho nó, cầm lấy bộ tẩm y nhỏ, mặc cho nó.
Phía Đoàn Đoàn, chính bé cũng nhanh chóng mặc xong tẩm y.
“Ừm ừm, !”
Đô Đô đặt xuống giường, trườn qua trườn chơi đùa, lúc thì trèo lên gối êm , lúc thì trườn tới chân giường, lúc vịn khung giường thẳng, nhún nhảy ngừng!
Đoàn Đoàn lúng túng cố sức bảo vệ , thấy chẳng chút ý định dừng chân, bé mím môi thật chặt, trực tiếp ôm Đô Đô lòng, kéo chăn trùm lên, ôm lấy chui tọt trong chăn: "Đô Đô bảo bối của ! Đệ ngoan ngoãn một chút ! Đệ thật sự quá đỗi nghịch ngợm! Nếu lời, … sẽ tức giận với đấy!”
Tầng , trong phòng tắm, Giang Oản Oản Tần Tĩnh Trì, nghiêng đầu : “Đoàn Đoàn nhà chúng là hổ giấy, vẻ mặt thì hung dữ nhưng thực đánh đau!”
Tần Tĩnh Trì tựa thành mộc bồn, một tay khẽ vuốt ve gương mặt nàng, nhắm mắt , khóe môi khẽ cong lên: "Chẳng nỡ hạ thủ ư, nhưng nếu cho bọn chúng chút giáo huấn, chúng sẽ chẳng chịu lời ! Nàng xem Đô Đô nhà chúng nghịch ngợm như , mới một tuổi nghịch ngợm đến thế , e rằng lớn hơn chút nữa sẽ lật tung trời đất, nàng xem, vì lẽ gì mà nó chẳng thể ngoan ngoãn như ca ca ?"
Giang Oản Oản khẽ : "Đoàn Đoàn của chúng ngoan ngoãn mấy, huống hồ... Trước Đoàn Đoàn từng trải qua ít gian khổ, nên khi nhỏ thấu lẽ đời. Còn tiểu tử Đô Đô chào đời cưng chiều vô hạn, xem đó, tổ mẫu, ngoại tổ phụ, ngoại tổ mẫu cùng Tư Nguyệt, chỉ cần thằng bé là lập tức ôm lòng, sợ nó chịu chút uất ức nào! Ấy chà! là quá đỗi nuông chiều ! Thành mới nghịch ngợm đến nhường !"
Tần Tĩnh Trì mỉm đáp: "Chẳng cả, sẽ nghiêm khắc với nó hơn một chút! Tiểu tử tuy hiếu động đôi chút, nhưng dù cũng là cốt nhục của chúng , phẩm hạnh ắt sẽ tồi."
"Ừm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/xuyen-ve-co-dai-nuoi-duong-bao-boi/chuong-295.html.]
"Thôi , chúng cùng lên lầu thôi."
Tần Tĩnh Trì vòng tay ôm lấy eo nàng làn nước, môi kề sát tai nàng thì thầm: "Nàng vội vã chi !"
"Ai chà! Chàng chớ!"
Phải mất hơn nửa canh giờ , phu thê họ mới chỉnh tề y phục.
Trở về tẩm phòng, bước cửa liền bắt gặp ánh mắt oán trách của Đoàn Đoàn đang giường!
"Cha, nương! Sao hai lâu la đến thế! Mau mau quản đứa tiểu nhi tử của hai ! Nếu hai còn về, nó sắp lật tung cả mái hiên !"
Đoàn Đoàn dứt lời, bên cạnh, từ trong chăn liền thò một cái đầu nhỏ xíu.
Đô Đô tít mắt, sức bò khỏi chăn: "Hi hi... Cha! Nương!"
Giang Oản Oản Đoàn Đoàn đang sức ngăn Đô Đô , đoạn liếc sang Tần Tĩnh Trì, khẽ nhún vai: "Chàng mau quản tiểu tử nghịch ngợm ! Thiếp nào quản nổi! Thiếp vui đùa cùng Đoàn Đoàn đây." Đoàn Đoàn liền bế Đô Đô đưa cho Tần Tĩnh Trì: "Cha ơi! Con trả cho cha !"
"Hi hi... Cha!" Tần Tĩnh Trì xoa huyệt thái dương, bất đắc dĩ nhận lấy: "Đô Đô, chúng cùng ngủ, con?" Đô Đô dùng sức đẩy bả vai , đôi chân ngắn ngủn sức đạp lên vai .
Giang Oản Oản cùng Đoàn Đoàn ở đầu giường, Tần Tĩnh Trì Đô Đô làm cho vẻ mặt dở dở , khỏi bật tiếng khe khẽ.
Tần Tĩnh Trì bất đắc dĩ về phía mẫu tử giường: "Hai các ngươi đây là vui sướng khi thấy gặp họa ư? Các ngươi cũng giúp quản tiểu tử ! Ta thực sự là hết cách ! Ai..."
Đô Đô đặt lên vai , đôi chân ngắn ngủn vòng chặt lấy cổ , đôi tay nhỏ bé ôm lấy đầu , đến khóe miệng đều ướt đẫm nước dãi.
Giang Oản Oản : "Tiểu nghịch ngợm ưa thích vai đó."
Đoàn Đoàn mỉm đáp: "Đoàn Đoàn cũng thích! Cao quá chừng! Có thể thấy những nơi xa xôi!"
Qua một hồi, Đô Đô dần chìm giấc ngủ, Tần Tĩnh Trì liền nhẹ nhàng đặt nó lên giường.
Đô Đô chơi đùa thỏa thích, lên giường liền chui trong chăn ấm, chỉ chốc lát ngủ say sưa.
"Cha nương, nhi tử xin về phòng đây!"
Đoàn Đoàn xỏ giày , chậm rãi bước cửa.
Giang Oản Oản mơ màng đáp khẽ một tiếng, chìm giấc ngủ.
"Để cha đưa con về phòng."
Đưa Đoàn Đoàn trong phòng, đắp chăn cẩn thận cho Đoàn Đoàn, thổi tắt nến xong, mới rón rén trở về tẩm phòng.
…
Trong thời gian qua, Lâm Giang, Lâm Lộ, Tần Tiểu Quang và Thẩm Mộc học hỏi thông thạo điều cần thiết.
Vài mới chiêu mộ đó cũng thể bắt tay thực hiện công việc và làm hiệu quả.
Vì mong về nhà đón Tết, Giang Oản Oản và Tần Tĩnh Trì dự định sẽ khởi hành đến Kinh thành trong vài ngày tới.
Giờ đây sắp đến tháng tám , tới Kinh thành, lưu ba bốn tháng lẽ thể khai lập chi nhánh.
"Cha ơi! Nương ơi! Đoàn Đoàn mang theo thật nhiều thứ lắm! Rốt cuộc cũng thể gặp Tinh Tinh ca ca ! Con mang cho thật nhiều món ngon vật lạ và cả đồ chơi nữa! Còn cây bút lông nhỏ cùng hộp bút mới mà phụ làm cho con mấy ngày đây, con cũng mang cho Tinh Tinh ca ca!"
Miệng nhỏ lẩm bẩm ngừng, Đoàn Đoàn ngẫm nghĩ một chốc, liền vội vàng lôi chiếc hòm gỗ đáy tủ y phục của .
"Cuối cùng thì chiếc hòm của cũng dịp dùng đến!"
Chiếc hòm miệng mở bằng cơ chế đẩy kéo, ở miệng khóa chốt để đóng chặt hòm .