Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Dưỡng Bảo Bối - Chương 270
Cập nhật lúc: 2025-07-26 23:16:17
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngày hôm , Nhị Oa nheo mắt : " bây giờ chuyện nha, phụ mẫu xây nhà mới, thật , thật thoải mái bao!"
Giang Oản Oản hai tiểu tử mặt đang luyên thuyên trò chuyện, lòng khẽ chua xót, đúng , nếu tự trải qua, thì làm thể diễn xuất chân thực đến ?
“Nhị Oa quả thật vô cùng lợi hại, khi diễn kịch còn đem những chuyện bản từng trải qua lồng ghép nội dung, thật sự tài tình!”
Nhị Oa gãi đầu, tủm tỉm: "Thưa thẩm, con diễn như chăng?"
Giang Oản Oản gật đầu: "Diễn xuất tài tình!"
“Vậy thì .”
Vừa những vị thúc thúc, thẩm thẩm bán hàng rong cũng tụ tập xung quanh, cơ bản đều là trong thôn. Giang Oản Oản trả cho bọn họ một khoản thù lao diễn kịch là bốn mươi văn mỗi ngày, bởi ai nấy đều tranh đến diễn.
Vừa do họ trực tiếp chứng kiến Nhị Oa biểu diễn nên ai nấy đều cảm thấy đau lòng, nhất là khi chính miệng thốt những lời lẽ độc ác dù tất cả đều là giả. cứ mỗi khi nhớ tới vẻ đáng thương của Nhị Oa ban nãy, khiến ai cũng cảm thấy quặn lòng.
“Nhị Oa, con diễn thật tài tình, nãi nãi con mà cứ xốc lồng hấp, lấy bánh bao cho con. Đến khi cúi xuống , nãi nãi mới nhớ đó chỉ là bánh bao giả, ha ha ha...”
“ đó, Nhị Oa ngang qua thôi khiến đau lòng vô hạn, thốt những lời lẽ mắng chửi.”
…
“Ha ha... Tống nãi nãi, còn các vị thúc thúc, bá bá, đây đều là diễn kịch đó mà. Mọi cứ việc mắng nhiếc con, mắng nhiếc con càng nặng lời, trong lòng con càng thương tâm khôn xiết, chừng còn diễn xuất tài tình hơn nữa đó ạ!" Nhị Oa vỗ ngực, kiêu ngạo .
“Ôi chao, Nhị Oa của chúng khiến yêu thích đến thế! Tống nãi nãi yêu thích con!”
“Hihi…”
Đoàn Đoàn cũng tít mắt, sụt sịt : " , Nhị Oa ca ca vô cùng lợi hại, Đoàn Đoàn cũng yêu thích Nhị Oa ca ca!"
Tống đại thẩm xoa đầu : "Đoàn Đoàn cũng thật đáng yêu, Tống nãi nãi cũng yêu thích con."
Mọi tụ tập trò chuyện một lát, Tần Tĩnh Nghiễn lên tiếng: "Thôi , chúng hãy thử một nữa . Tuy biểu hiện của Nhị Oa tài tình, nhưng ban nãy Tống đại nương khi thấy Nhị Oa, bất giác đưa tay xốc lồng hấp lên, điểm cần chú ý một chút. Còn Lý nhị thúc, khi thúc mắng nhiếc Nhị Oa, mặt đều là biểu cảm đau lòng, điều cũng cần thu ."
Sau đó thử thử ba bốn , phân cảnh thứ nhất mới coi như thành. Mà phân cảnh thứ hai tiếp theo cũng chút khó diễn, diễn cảnh tranh đoạt thức ăn từ miệng chó dữ.
Trong sách đoạn, một phần là bởi Cảnh Phóng vất vả lắm mới nhặt một cái bánh bao, nhưng con ch.ó dữ bên cạnh cướp mất. Cảnh Phóng đói bụng từ lâu, làm thể để cho nó cướp mất như , bởi mới diễn một màn tranh đoạt thức ăn .
May mắn , chú khuyển dùng là Tiểu Bất Điểm, vốn là vật nuôi của gia đình, nên nó thiết với Nhị Oa và Cẩu Đản, chẳng hề lo ngại nó sẽ làm thương ai. Hơn nữa, suốt những ngày qua, trong nhà huấn luyện Tiểu Bất Điểm kỹ càng, nhiều phen lấy thức ăn từ miệng nó, mà Tiểu Bất Điểm ngỡ rằng đùa giỡn cùng, nên chẳng chút sợ sệt. Lại còn thực sự quấn quýt lấy , hệt như một mãnh khuyển cướp đoạt thức ăn, song chẳng qua chỉ là cùng vui đùa mà thôi.
Sau khi chư nhân chuẩn thỏa, Nhị Oa ôm lấy Tiểu Bất Điểm mà vỗ về nó, khẽ thủ thỉ: "Tiểu Bất Điểm, lát nữa ngươi ngoan đấy nhé, đợi diễn xong xuôi, về phủ sẽ đồ ăn ngon chiêu đãi ngươi! Có ?”
Tiểu Bất Điểm trong lòng , ngừng phe phẩy đuôi, còn thường xuyên dụi dụi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/xuyen-ve-co-dai-nuoi-duong-bao-boi/chuong-270.html.]
Đợi Nhị Oa chuẩn bắt đầu diễn cảnh, Đoàn Đoàn kéo tai Tiểu Bất Điểm, nhẹ giọng dỗ dành: "Tiểu Bất Điểm, chớ vội vàng. Chốc lát nữa, Nhị Oa ca ca tay cầm bánh bao, ngươi hãy tiến lên mà ngậm lấy. Ở nhà ngươi luyện tập vô , cũng ít phen cướp đoạt từ tay Đoàn Đoàn, khi diễn thật ắt làm đấy nhé.”
Nhị Oa lảo đảo bước đường, thỉnh thoảng tránh né những vũng nước đọng lối . Hai cánh tay bé nhỏ ôm chặt ngực, đôi vai gầy khẽ run lên bần bật. Cậu bé ngơ ngác đảo mắt quan sát khắp nẻo đường phố. Bỗng chốc, chẳng rõ thấy vật gì, bé liền vội vã lao đến, tức thì vồ lấy một chiếc bánh bao kẻ khác cắn dở hai miếng, hớn hở gỡ chiếc bánh bao khỏi . Cậu cầm chiếc bánh gần, cẩn trọng ngửi lấy ngửi để.
Ngay khoảnh khắc , Tiểu Bất Điểm thình lình xông vọt , nhanh như chớp ngậm chiếc bánh bao từ tay bé miệng.
Nhị Oa chút ngỡ ngàng vội vàng vùng dậy, giật phăng chiếc bánh bao từ miệng Tiểu Bất Điểm về, hai ba miếng vội vàng nhét gọn miệng. Ăn xong, còn hung tợn trừng mắt Tiểu Bất Điểm đang mặt.
Đến đây, cảnh diễn tạm thời kết thúc.
Giang Oản Oản vội tiến lên phía , cầm chiếc thùng gỗ nhỏ chứa rác để bên cạnh đến: "Nhị Oa, mau nhả bánh bao ! Tiểu tử giành là , cớ còn nhét miệng, bẩn thỉu bao!"
Nhị Oa ngoan ngoãn nhổ chiếc bánh bao trong miệng , đáp: "Thẩm, chiếc bánh bao thật khó nhọc lắm mới . Nếu chỉ cầm trong tay, khuyển cướp đoạt thì làm đây? Bởi liền ăn ngay."
Giang Oản Oản bất đắc dĩ Nhị Oa, lẽ nào tiểu tử ảnh đế mê diễn hí nào đó nhập ? Với tài năng diễn xuất , nếu xuất hiện màn ảnh lớn ở thời hiện đại, ắt hẳn sẽ gây chấn động thiên hạ! Hiện tại, khi biểu diễn sân khấu, cách giữa xem đều gần, thật khó mà rõ nét biểu cảm của , điều thật đáng tiếc .
Giang Oản Oản vén mái tóc rối bù cho Nhị Oa, dặn dò: "Lần như nữa! Cái bánh bao rơi xuống đất, hề sạch sẽ, nếu ăn mà đổ bệnh thì làm ?"
Nhị Oa níu lấy tay nàng mà lắc nhẹ: "Ta... Ta , thẩm, sẽ hành xử như nữa.”
“Vậy thì .”
Đợi đến giữa trưa, Tần Đắc Chính mang theo một hạp thức ăn đến, bên trong còn vài xâu thịt bò nướng.
Hắn bước , thấy Nhị Oa vẫn đang tập luyện, liền cất tiếng. Hắn nhẹ nhàng đặt hạp thức ăn lên bàn cạnh bên, sang một phía chăm chú dõi theo nhi tử nhà biểu diễn. chốc lát, hốc mắt khỏi hoe đỏ.
Một cảnh cướp thức ăn như mà tập tập nhiều . Hắn dáng vẻ Nhị Oa vồ lấy bánh bao, dáng vẻ bé giành giật thức ăn từ miệng Tiểu Bất Điểm, dẫu là giả cảnh, song vẫn khiến đau lòng khôn xiết.
Nhị Oa diễn xong cảnh , liền về phía nhóm Giang Oản Oản, ngay lập tức thấy Tần Đắc Chính đang . Tiểu tử vội vàng chạy tới ôm chầm lấy chân : "Phụ ! Người đến ! Có phụ mang cơm cho chúng ? Ta đói bụng lắm !”
Nhị Oa ngẩng đầu, thấy mắt Tần Đắc Chính đỏ hoe, vội vàng an ủi phụ : "Phụ , chớ nên khổ sở, đây chỉ là diễn cảnh mà thôi! Có diễn ? Thẩm thẩm và thúc thúc đều diễn , còn hết lời khen ngợi đó!".
Tần Đắc Chính vội vàng gật đầu lia lịa: "Nhi tử của diễn ! Ta mang cơm cho các con đây, còn thưởng thêm năm xâu thịt bò nướng cho các con nữa.”
Nói đoạn, về phía Tần Tĩnh Trì và Giang Oản Oản, ôn hòa : "Mau mau, bận rộn lâu như , mau tới dùng bữa !".
Đoàn Đoàn ôm bụng, nhanh nhẹn bước tới cạnh : “A Chính thúc thúc, hôm nay thẩm làm món gì ? Ta ngửi thấy mùi thơm!”
“Có thịt kho tàu, trứng hấp cùng tôm hầm! Thơm nức mũi đấy! Các cháu nếu đói bụng thì mau tới ăn , thúc sẽ xới cơm cho các cháu.”
Thực nhiều cảnh diễn tả Cảnh Phóng khi mới bốn, năm tuổi, nên Nhị Oa chỉ tập luyện hai ba ngày cùng Đoàn Đoàn và Cẩu Đản Nhi đến học viện học tập.
do buổi biểu diễn chính thức bắt đầu, nên ngày nào khi tan học, Nhị Oa vẫn luôn luyện tập tại võ quán một chốc.
Thực phương thức diễn giải [Phi Sa] khá giống với kịch . Giang Oản Oản cùng chư nhân khác thương lượng thỏa, nàng định sẽ bán vé biểu diễn mỗi tuần một .