Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Dưỡng Bảo Bối - Chương 251
Cập nhật lúc: 2025-07-26 23:15:56
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Giang Oản Oản khẽ vuốt mái tóc của Tần Tĩnh Trì, lắng thì thầm dặn dò bên tai, môi nàng nở nụ rạng rỡ như ánh ban mai.
“Chàng những lời thì tiểu gia hỏa nhà chúng vẫn thể hiểu .”
Giang Oản Oản dứt lời, nàng cảm thấy bụng như đạp một cái thật khẽ. Tần Tĩnh Trì đang dựa bụng nàng tự nhiên cũng cảm nhận rõ ràng. Hắn vội vã ngẩng đầu nàng: “Nàng xem, tiểu bảo bảo chắc chắn hiểu lời !”
Giang Oản Oản bất đắc dĩ bật : "E rằng con đồng tình với đấy. Kỳ thực con nào hiểu gì .”
Tần Tĩnh Trì phản bác: “Không , . Con đạp bụng , chắc chắn là đồng tình với đó mà.”
Giang Oản Oản lắc đầu, véo tai Tần Tĩnh Trì mà : “Chính là đồng tình với ! Thiếp tin chắc tiểu bảo bảo sẽ yêu quý , bởi lẽ con vẫn còn đang trong thai bụng mà.”
Đôi phu thê ngây ngô cãi cọ .
Tần Tĩnh Trì nàng bẹo tai, bất đắc dĩ đành thỏa hiệp: “Thôi , thôi . Ta đồng tình với nàng, ! Thật là, chờ tiểu tử sinh , xem thử con sẽ thiết với ai hơn.”
Giang Oản Oản khẽ nhếch môi : “Thế thì mới tạm .”
Tần Tĩnh Trì dáng vẻ nàng kiêu căng hệt như Đoàn Đoàn , lòng khẽ động, chợt chống tay thẳng dậy.
Giang Oản Oản hoài nghi : “Chàng tính làm gì… Ưm…”
Nàng dứt lời, Tần Tĩnh Trì khẽ đặt lên môi nàng một nụ hôn. Giang Oản Oản ôm lấy cổ , dần dần ngây dại mà tựa lòng .
Tần Tĩnh Trì mỉm nàng, khi nàng khép hờ mi mắt. Chàng ôm bụng nàng, khẽ xoa nắn. Hắn ngẩng đầu : “Sao chớp mắt một cái, thai bụng nàng lớn dường . Cứ ngỡ nàng mới hoài thai chẳng bao lâu, mà bụng to lớn nhường . Chẳng bao lâu nữa, sẽ một tiểu tử nghịch ngợm sẽ chui , trong nhà thêm một đứa trẻ ngỗ nghịch nữa .”
Giang Oản Oản cúi đầu , khẽ híp mắt nghiêng đầu: “Tiểu gia hỏa trong thai bụng ngoan ngoãn là , chắc chắn sẽ quậy phá .”
Tần Tĩnh Trì mỉm gật đầu, hôn nàng một cái, liên tục : “ ! Có lẽ tiểu gia hỏa cũng hiền lành như Đoàn Đoàn . Biết chừng còn là một nữ hài nhi khả ái thì .”
Giang Oản Oản nghĩ sẽ một tiểu nha đầu trắng trẻo đáng yêu, tựa hồ búp bê, bèn nhịn mà bật thành tiếng: “Phải, cũng mong là một nữ hài nhi.”
Tần Tĩnh Trì hôn nhẹ lên bụng nàng, khẽ : “Phải, cũng mong như .”
Bên , Đoàn Đoàn trong chăn say sưa ngủ li bì, tiếng ngáy khò khò vang đều. Giang Tư Nguyệt bàn học, cầm cuốn sách tựu học, chăm chỉ thuộc lòng thơ phú. Hễ gặp từ nào lạ lẫm phức tạp, liền dùng ngón tay vẽ nguệch ngoạc lên mặt bàn vài bận, lặp lặp như thế.
Bởi vì Đoàn Đoàn tò mò về vị tiểu cữu tuấn tú của , nên mấy ngày nay cứ ôm theo chú thỏ bông nhỏ cùng túi sách mà qua cửa hông tìm đến Giang Tư Nguyệt.
Buổi tối, tiểu tử ôn tập bài vở cùng Giang Tư Nguyệt, thuộc lòng thi từ, luyện chữ lớn. Tiểu tử luôn là kẻ leo lên giường mộng tiên.
Hai cháu cùng tựu học, Giang Tư Nguyệt làm tấm gương sáng. Đoàn Đoàn theo , còn chăm học hơn hẳn thuở .
Cứ thế, Tần Tĩnh Trì và Giang Oản Oản cũng chẳng còn lo lắng gì về việc học hành của tiểu gia hỏa nữa.
Vì mỗi ngày Giang Tư Nguyệt và Đoàn Đoàn cùng tựu học một phòng, cho nên bài vở phu tử giao cho cũng y hệt. Dù thỉnh thoảng Đoàn Đoàn lười biếng, cũng sẽ vô tình Giang Tư Nguyệt vạch trần thói .
Mặc dù thỉnh thoảng cái miệng nhỏ xinh của tiểu tử vẫn lầm bầm than thở tiểu cữu quá mức vô tình. Song, hành động vẫn như cũ, tựa cái đuôi nhỏ bé theo sát Giang Tư Nguyệt rời. Vừa oán trách xong xuôi, sang ngày hôm quên sạch sành sanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/xuyen-ve-co-dai-nuoi-duong-bao-boi/chuong-251.html.]
Mà mỗi buổi tối, tiểu cữu của bé đều miệt mài học tập đến tận nửa đêm. Dẫu cho học cùng , tiểu gia hỏa cũng chẳng thể nào chịu nổi. Chờ đến lúc bé thành bài vở của , cũng dám quấy rầy Giang Tư Nguyệt thêm, mà tự leo lên giường, kéo chăn đắp kín.
Giang Tư Nguyệt còn luyện xong chữ, ngầm mấy chữ luyện, lúc mới mãn nguyện duỗi lưng dậy, nhẹ nhàng đặt chiếc ghế gầm bàn, rón rén bước đến cạnh giường.
Nhìn Đoàn Đoàn ngủ say như lợn con, bật . Sau đó vén chăn lên, cẩn thận đắp cho tiểu tử , mới an tâm xuống.
Hình như Đoàn Đoàn cảm nhận lên giường, bèn lăn đến sát bên. Khuôn mặt nhỏ nhắn vùi gối, miệng khẽ mấp máy tiếp tục ngủ ngon lành, tiếng ngáy khò khò đều đặn.
Giang Tư Nguyệt nghiêng đầu , thấy tiểu tử yên giấc đắp chăn thì cũng bận lòng nữa, bèn nhắm mắt , cảm giác buồn ngủ chợt ập đến.
Tiết trời dần dà còn oi ả nữa, lúa trong điền dã cũng chín vàng rực rỡ. Gió nhẹ thổi qua, các nhành lúa như cơn sóng xô đẩy qua , tựa hồ tấm thảm thiên nhiên trải dài giữa núi non trùng điệp, hương lúa chín nồng nàn khiến lòng thêm phần thư thái.
Sáng sớm tinh mơ, đám thôn dân cùng nhà họ Tần vác liềm, đẩy xe điền địa.
Khuôn mặt đều tràn đầy phấn khởi, nụ hân hoan nở rộ, dọc đường rộn rã.
Phần lớn lúa nước do thôn dân cùng nhà họ Tần gieo trồng đều là do Tần Tĩnh Trì và Giang Oản Oản phân phát giống, chỉ một phần nhỏ là dùng hạt giống do họ tự giữ từ những năm .
Bởi , chỉ cần dân làng gieo hạt thì lúa ruộng về cơ bản đều sẽ đơm bông trĩu hạt.
Giờ đây là thời điểm thu hoạch, sự phấn khích trong lòng lên đến tột độ.
Trong những ngày gặt hái, tiếng reo hò ngừng vang vọng khắp các điền địa.
Sản lượng lúa nước từ năm tăng vọt, từ chừng hai trăm cân mỗi mẫu lên đến sáu trăm cân mỗi mẫu đất!
Chỉ một mẫu đất mà sản lượng tăng lên gấp ba . Hoa màu quý giá bao đối với dân chúng phàm trần. Điều thậm chí còn khiến họ vui vẻ khôn xiết hơn cả khi kiếm vài chục lượng bạc.
Còn về phía gia đình Tần Tĩnh Trì, mãi cho đến khi bộ dân làng thu hoạch xong lúa nước, gia đình họ mới bắt đầu công việc gặt hái.
Vào sáng sớm, ngoại trừ Lý Tam Nương và Giang Oản Oản ở trông coi nhà cửa. Người lớn trẻ nhỏ trong nhà đều trang tươm tất. Ai nấy đều đội chiếc mũ rơm do Giang Hiền Vũ đặc biệt đan, lưng vác thúng, tay đẩy xe, chân cầm liềm, cùng điền dã.
Trên đầu Đoàn Đoàn đội chiếc mũ rơm nhỏ xinh, mặc áo ngắn, quần dài, chân đôi ủng vải nhỏ buộc dây chặt chẽ. Để tránh rơm lọt giày gây xước chân, bởi , ống quần cẩn thận nhét trong ủng vải.
Bởi lẽ Đoàn Đoàn và Giang Tư Nguyệt nhất mực đòi cùng đồng gặt lúa, nên hôm nay cả nhà họ chờ hai vị cữu cữu cùng cháu trai tan học mới cùng đồng, muộn hơn hai ngày so với những gia đình khác.
Các vị Tần phụ, Giang Hiền Vũ, Tần Tĩnh Trì và Tần Tĩnh Nghiễn đảm nhiệm việc gặt lúa ở phía . Còn Tần mẫu, Giang Tư Nguyệt và Đoàn Đoàn thì lo việc bó lúa gặt xong ở phía , phụ trách cho gùi. Sau đó, Giang Tư Nguyệt cõng những gùi lúa đầy lưng, đem chiếc xe đẩy đang đợi ở bờ ruộng.
Đoàn Đoàn còn quá nhỏ, mỗi bận chỉ thể cầm vài cọng lúa. Tuy , chỉ ngỡ bé đang vui đùa, cũng chẳng bận tâm lắm.
Sau một buổi sáng cật lực, họ gặt gần hai mẫu đất.
Mặt trời lên cao giữa vòm trời, thời tiết còn ấm áp như hừng đông ban sớm nữa, mà trở nên oi ả vô cùng.
Tiểu Đoàn Đoàn chẳng mấy chốc thể chịu nổi cái nóng. Giang Tư Nguyệt liền nhanh tay bế bé lên bờ ruộng, để bé tựa bóng xe mà tận hưởng sự mát mẻ.
Chẳng mấy chốc đến buổi trưa, thành công việc, vác hết lúa còn bờ ruộng, dùng dây buộc chặt xe. Tần Tĩnh Trì ôm Đoàn Đoàn, khuôn mặt bé đỏ bừng vì nắng nóng, đặt lên đống rơm rạ xe đẩy mà dặn dò: “Con về nhà , đừng nữa! Nắng nóng đến nỗi mặt con đỏ bừng cả !”