Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Dưỡng Bảo Bối - Chương 243
Cập nhật lúc: 2025-07-26 23:15:48
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Kế đó, Trương Đại Trụ thi triển một bộ chiêu thức tinh diệu, khiến Tần Tĩnh Nghiễn trố mắt há hốc mồm kinh ngạc. Các động tác của Trương Đại Trụ chẳng những lưu loát tựa mây trôi nước chảy, mà sức vóc y còn vô cùng cường kiện. Những pha bay lên c.h.é.m hư , quả thực khiến trầm trồ vì pháp tuyệt diệu!
Chờ đến khi Trương Đại Trụ cầm thanh gỗ tiến đến mặt, Tần Tĩnh Nghiễn mới hồn. Y vội vàng khép miệng, đoạn liên tục vỗ tay tán thưởng: “Huynh thật quá xuất chúng! Huynh… Huynh quả nhiên chọn!”
Trương Đại Trụ đang thở hổn hển, những lời , khỏi ngây ngô, xem như giữ thể diện! Có lẽ nhiều năm khổ luyện võ nghệ của y quả hề uổng phí, cũng chẳng vô dụng.
Sau khi lấy sức, Trương Đại Trụ mới chợt nhận vẫn "võ sư chỉ đạo" là gì, vội vàng hỏi: “Thưa chủ tiệm, nhưng võ sư chỉ đạo rốt cuộc là làm gì ?”
Y khỏi gãi đầu: “Ta vốn thô kệch, chỉ chút võ nghệ thô thiển. Nghe quý tiệm tìm võ sư nên mới đánh bạo đến đây. Vốn dĩ chỉ tính đến thử vận may thôi.”
Tần Tĩnh Nghiễn phấn khởi : “Nếu giờ tuyển làm võ sư chỉ đạo, ắt sẽ bẩm báo chi tiết cho .”
Trương Đại Trụ chăm chú y, vẻ mong chờ hiện rõ trong ánh mắt. Lúc , Tần Tĩnh Nghiễn mới khẽ khàng cất lời: “Chẳng ngươi từng qua chăng? Tiệm sách của chúng xuất bản vài cuốn truyện mới, bán chạy như tôm tươi. Câu chuyện kể về…”
Tần Tĩnh Nghiễn thong thả xong, vô tình liếc vẻ mặt ngẩn ngơ của , thấy rõ ràng từng đến. Bấy giờ mới dừng lời, ho nhẹ một tiếng, tiếp tục : “ ngươi cũng chẳng . Tóm , tiệm sách chúng định diễn xướng những câu chuyện . Trong đó, một nhân vật là vị tướng quân chinh chiến sa trường, từ nhỏ chuyên tâm luyện võ. Bởi , công việc của ngươi chính là dựng những chiêu thức võ thuật cho vai chính và các kịch sĩ phụ tham gia cảnh giao đấu. Các động tác uyển chuyển mắt và nhuần nhuyễn. Ngoài , ngươi còn dựng những động tác chiến đấu cho nhóm kịch sĩ thương khi khai diễn cảnh võ đấu.”
Trương Đại Trụ gật gù, dựng chiêu thức võ thuật ? Dựng kiểu gì đây? Còn mắt nữa chứ?
Trương Đại Trụ lấy làm công việc chẳng như tưởng. Đây… Đây chẳng là một việc khổ sai ?
Tần Tĩnh Nghiễn quan sát thần sắc Trương Đại Trụ, thấy dáng vẻ y lộ vẻ chán ghét nhíu mày, liền vội vàng cam đoan: “Ngươi yên tâm . Dù thông báo tuyển dụng thù lao ngang hàng với kịch sĩ, tức là năm lượng bạc trắng. nếu ngươi làm , chắc chắn… Ngươi sẽ nhận nhiều hơn.”
Tần Tĩnh Nghiễn thầm nghĩ, khó nhọc lắm mới tìm một tài năng phi phàm như thế , tuyệt đối thể để khước từ mà rời . Cậu cũng tiếp tục tìm kiếm thêm kẻ khác nữa!
Tất nhiên, Trương Đại Trụ đến đây chỉ vì năm lượng bạc. Chủ yếu là y nghĩ rằng thể phát huy sở học võ công của điều gì đó. … việc chẳng khác gì những gì y vẫn làm tại võ quán của chứ?
Hơn nữa, dựng chiêu thức võ thuật, … cũng từng nếm trải qua, liệu làm chăng?
Trương Đại Trụ đôi mắt rực lửa của Tần Tĩnh Nghiễn, mím môi, nhất thời chẳng nên thốt lời . Người phỏng vấn , từ chối, quả thực lấy làm bất tiện vô cùng.
Hắn ngẫm nghĩ hồi lâu, mới ngập ngừng đáp: “Ta… Ta chẳng dám chắc thể dựng các chiêu thức võ đấu. Trước đây từng làm bao giờ.”
Lúc Tần Tĩnh Nghiễn mới vỗ vai : “Không đại ca, ngươi cứ thong thả thôi. Chúng từng thử mà. Chúng diễn xướng những câu chuyện, ngươi cũng thấy thông báo tuyển dụng đó. Chúng còn tìm kịch sĩ chính, cho nên cần vội vã .”
Bấy giờ Trương Đại Trụ mới thở phào nhẹ nhõm, như thể thoát khỏi hiểm cảnh: “Vậy… Vậy nếu thì ngươi xem thêm vài nữa . Biết kẻ tài ba hơn cả đấy. Haha…” Dù tin chắc chắn huyện Khúc Phong chẳng kẻ nào hơn !
Tần Tĩnh Nghiễn lắc đầu: “Không , chấm ngươi . Sau ngươi chính là võ sư của tiệm sách chúng !”
Thấy Trương Đại Trụ đáp lời, Tần Tĩnh Nghiễn hỏi: “ , phủ nhà ngươi ở ? Ta thể đến tìm ngươi. Những ngày nhàn rỗi thể nghiền ngẫm chiêu thức…”
Trương Đại Trụ đột nhiên cảm thấy như đang lạc hang cọp. Tần Tĩnh Nghiễn rõ ràng còn gầy gò hơn cả . Hắn lắc đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/xuyen-ve-co-dai-nuoi-duong-bao-boi/chuong-243.html.]
“À? Thế là ở ?”
Lúc Trương Đại Trụ mới yếu ớt đáp: “Trên huyện một võ quán tên là “Tinh Võ Đường”. Vốn là võ quán của gây dựng nên, nếu ngươi… nếu ngươi cần, thể đến đó tìm .”
Trương Đại Trụ đành chịu. Hắn nghĩ thầm, nếu ứng thí thì ít nhất cũng giúp làm việc đôi ba ngày . Chỉ là nghĩ đến việc bản cần làm, cảm thấy đầu óc của như nứt toác. Bây giờ chẳng thể nghĩ ngợi thêm điều gì!
Nhìn bóng Trương Đại Trụ khuất dần nơi xa. Tần Tĩnh Nghiễn ngâm nga một khúc đồng dao, xoay cửa hàng, rốt cuộc cũng giải quyết xong một đại sự.
Tiếp theo, chuyên tâm việc tìm kiếm kịch sĩ chính.
Tần Tĩnh Nghiễn thầm nghĩ. Nếu thực sự chẳng tìm thấy, đến các thị trấn khác cắm chốt tại đó tìm. Chắc là thể tìm mấy hình cao lớn, dung mạo tuấn lãng.
Đang chìm trong suy tư, Tần Tĩnh Trì dìu Giang Oản Oản bước .
Tần Tĩnh Nghiễn ngẩng đầu hình cao lớn, thẳng tắp hiện mắt, vội vàng ngẩng đầu rõ dung mạo kẻ đó. ngẩng đầu, liền đối diện với ánh mắt của Tần Tĩnh Trì.
Vừa nhận đó là trưởng , thất vọng sụp xuống ghế: “Đệ còn cứ ngỡ kẻ đến ứng tuyển vai chính cơ.”
“A Nghiễn, hôm nay ? Đã tìm kẻ nào hợp ý ?”
Tần Tĩnh Nghiễn trầm mặc hồi lâu, đôi mắt vẫn sáng ngời, song mảy may để ý lời Giang Oản Oản. Cậu dậy nắm chặt lấy cánh tay của Tần Tĩnh Trì: “Đại ca!”
Tần Tĩnh Trì khẽ nhướng mày, khinh ghét đẩy tay , ánh mắt y tựa xé xác nuốt trôi, dè chừng hỏi: “Có chuyện gì?”
Tần Tĩnh Nghiễn níu lấy cánh tay , : “Huynh trưởng ơi! Huynh hãy cứu , sắm vai Cảnh Phóng nhé! Được ?”
“Huynh xem. Thân hình cao ráo, gầy guộc tuấn tú! Huynh chính là hiện của Cảnh Phóng !”
Tần Tĩnh Trì khinh thường y: “Đệ lời hồ đồ gì ! Huynh làm !”
Tần Tĩnh Trì chỉ rùng , khi nghĩ đến việc diễn trò mặt quần chúng tựa như một con khỉ! Tuyệt nhiên thể! Nhất quyết thể!
Giang Oản Oản ở bên cạnh che miệng khẽ , cất lời: “A Nghiễn, nghĩ trưởng của là hạng sẽ làm chuyện ? Đệ thể mường tượng ?”
Tần Tĩnh Nghiễn cẩn trọng quan sát Tần Tĩnh Trì. Tần Tĩnh Trì thấy dáng vẻ y vẫn nguôi hy vọng thì chỉ giáng cho y một quyền.
Nhận thấy sắc mặt trưởng của y ngày càng tối sầm, Tần Tĩnh Nghiễn vội vàng đùa : “Ôi chao, mấy cuộc phỏng vấn làm cho hoảng loạn quá đỗi, năng hồ đồ mà. Vẫn chọn ai phù hợp ư? Đệ xem xét mới !”
Nói đoạn, y quầy, thấy bản thông tin phỏng vấn của Trương Đại Trụ đó. Tần Tĩnh Nghiễn vội vàng đưa cho Giang Oản Oản: “ , tẩu tử ơi. Đệ tìm võ sư chỉ đạo ! Tẩu xem thử xem! Đây là bản thông tin phỏng vấn ghi . Người tên Trương Đại Trụ, giỏi lắm! Cầm thanh gỗ tùy tiện vung vẩy vài đường, từng động tác đều vô cùng phóng khoáng, đặc biệt uy phong lẫm liệt!”
Tần Tĩnh Nghiễn cũng chẳng rõ miêu tả đúng , nhưng mà thì quả thực là như thế.