Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Dưỡng Bảo Bối - Chương 224
Cập nhật lúc: 2025-07-25 23:55:46
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Lý Viễn tấu: “Điện hạ chí . Số khoai tây gần như trưởng thành, lẽ qua thời gian tới sẽ đến mùa thu hoạch. Khi , ngài thể lâm thị sát, cũng thể thưởng thức thử.”
“Ấy là lẽ đương nhiên. Ta bôn ba ngàn dặm đến đây, cũng chỉ vì tận mắt chứng kiến vụ mùa !”
Ban sơ, khi Mộ Quy Hoằng tiếp nhận thư tín của Lý Viễn, ngài hoài nghi lâu. Song, thấu rõ bản tính của Lý Viễn, ngài Lý Viễn tuyệt sẽ dối. Bởi , một hồi cân nhắc, ngài lập tức sắp xếp thỏa đáng việc ở kinh thành, đồng thời tạo chút trở ngại cho vị nhị hoàng để tạm thời kiềm chế ngài , bấy giờ mới một thẳng tiến nơi .
Gác chuyện khoai tây, Mộ Quy Hoằng bấy giờ mới để ý đến chén đang thưởng thức. Thức mang vị ngọt dịu, thoang thoảng hương trái cây, chẳng hề giống với các loại đắng ngắt mà ngài thường dùng.
“Trà ...”
Lý Viễn theo ánh mắt ngài , trông thấy ngài đang dõi chén , thần sắc lộ vẻ ghét bỏ, mới kịp thời hồi đáp: “Khải bẩm Điện hạ, đây là do của tiểu tế hạ thần đưa tới, gọi là bưởi mật ong ạ.”
Hiện giờ, Lý Viễn cùng Tô Hà chẳng còn thưởng thức bưởi mật ong nữa. Không vì uống đến ngấy mà bởi bưởi chẳng còn bao nhiêu. Thuở , Giang Oản Oản chế biến nhiều và biếu tặng họ ít. Xưa , mỗi bữa dùng, cả hai đều pha hai bình để uống, nhưng Giang Oản Oản cũng còn dư mấy, nên họ đành dùng dè sẻn.
Thầm nghĩ đến đây, Lý Viễn ngước Mộ Quy Hoằng, cung kính thưa: “Nếu Điện hạ ý, trong phủ hạ thần vẫn còn một bình bưởi mật ong . Khi ngài hồi kinh, thể mang theo một bình ạ.”
Mộ Quy Hoằng khẽ : “Như chẳng là chiếm tiện nghi của chư vị ư?”
Lý Viễn vội lắc đầu: “Đâu , chỉ cần ngài yêu thích là .”
Hai đàm luận một lát, Tần Tĩnh Nghiễn liền dẫn Lý Tuyết Trân trở về.
Ngày ngày Lý Tuyết Trân nhàn rỗi ở nhà việc gì làm, thực sự đỗi buồn tẻ, bởi , nàng mỗi ngày đều nán thư quán bầu bạn cùng Tần Tĩnh Nghiễn.
Hai bước lập tức trông thấy một vị khách lạ đang tại ghế chủ, tức khắc nhận phận của tuyệt hề đơn giản.
Lý Viễn vội vàng thúc giục: “Hai con mau quỳ xuống hành lễ với đại nhân! Đây là đại nhân từ kinh thành tới để thị sát việc thu hoạch khoai tây, chớ vô lễ!”
Chẳng thể tiết lộ phận chân chính của Mộ Quy Hoằng, dù là nữ nhi và nữ tế của cũng phép, nếu , e rằng sẽ rước lấy họa sát .
Tần Tĩnh Nghiễn toan đỡ Lý Tuyết Trân quỳ xuống hành lễ, Mộ Quy Hoằng lập tức chú ý đến cái bụng nhô của nàng , bèn lên tiếng: “Chẳng cần hành lễ. Ta và Lý đại nhân vốn dĩ khá thiết, chư vị cần câu nệ đến thế.”
“Vâng.”
Bấy giờ, trong trù phòng đồ ăn bày biện tươm tất, Tô Hà cất lời: “Đại nhân, bữa cơm chuẩn xong, mời ngài dùng bữa ạ.”
Mộ Quy Hoằng gật đầu: “Ta cũng đói bụng .”
Sau đó ngài liền : “Nhân tiện nhắc đến, đồ ăn trong các quán xá của huyện các ngươi quả thực tồi chút nào!”
Lý Viễn hoài nghi ngài : “Đại nhân là tiệm nào ạ?”
Mộ Quy Hoằng nheo mắt hỏi: “Sao ? Có liên quan gì đến các ngươi ư?”
Lý Viễn Tần Tĩnh Nghiễn mới lên tiếng: “Chẳng dám giấu giếm ngài, tiệm lẩu do của tiểu tế mở , hương vị quả thực vô cùng tuyệt hảo. Hơn nữa, họ còn khai trương một tiệm hải sản ngay bên cạnh, mùi vị cũng đặc biệt thơm ngon. Vài ngày tới, hạ thần sẽ dẫn ngài đến thưởng thức.”
Nghe đến đây, Mộ Quy Hoằng Tần Tĩnh Nghiễn : “Tiệm lẩu của các ngươi quả thực ngon, nhưng mà...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/xuyen-ve-co-dai-nuoi-duong-bao-boi/chuong-224.html.]
Tần Tĩnh Nghiễn trong lòng thấp thỏm, e rằng ngài tiếp đón chu đáo. Ngay đó, y thấy ngài : “ mà dưa hấu trong tiệm các ngươi quả thực chẳng còn bao nhiêu. Ta mới gọi hai đĩa hết sạch .”
Lý Viễn , vội vàng sai bảo Tiểu Ngọc hầu cận: “Ngươi mau bổ một đĩa dưa hấu dâng đại nhân! Bổ thêm nhiều một chút!”
“Dạ! Vâng ạ!”
Tần Tĩnh Nghiễn : “Đại nhân, ca ca và tẩu tử của gieo trồng nhiều dưa hấu, nếu ngài thích, ngày mai sẽ hồi gia hái vài quả cho ngài thưởng thức, nhưng mà dùng nhiều dưa hấu sẽ dễ lạnh bụng, vì nên dùng nhiều.”
Chẳng mấy chốc, một đĩa dưa hấu lớn cùng các món ăn cũng dọn lên bàn thịnh soạn.
Mộ Quy Hoằng hồi tưởng lời của Tần Tĩnh Nghiễn , bèn chỉ dùng vài miếng dưa hấu dừng , đoạn ngài mới đưa mắt các món ăn bày biện bàn.
Lý Viễn chỉ đĩa khoai tây nanh sói ở bàn và giới thiệu: “Đây chính là khoai tây, ngài nếm thử nhé?”
Món khoai tây nanh sói do đầu bếp trong phủ cố ý học theo cách chế biến của Giang Oản Oản cùng vài khác, bởi hương vị cũng xem như tồi.
Chuyến , Mộ Quy Hoằng vì khoai tây mà đến, khi thấy , ngài lập tức gắp một miếng nếm thử.
Vừa nếm một miếng, trong mắt Mộ Quy Hoằng lập tức tràn ngập sự hứng thú. Ngay đó, ngài kìm mà vươn đũa gắp thêm.
Sau khi dùng thêm vài miếng, ngài mới đặt đũa xuống, tấm tắc khen: “Hương vị của thứ thật sự tuyệt! Ta cứ ngỡ khoai tây sản lượng cao thì mùi vị sẽ chẳng , nào ngờ là do nghĩ lầm.”
Lý Viễn : “Ngài thích thì ! Huống hồ, ăn khoai tây còn cảm thấy no bụng vô cùng!”
Mộ Quy Hoằng gật đầu, trong mắt ngài tràn ngập thâm ý khó lường.
Hai ngày , các thôn dân tại thôn Tần gia định ngày thu hoạch khoai tây.
Lá khoai tây dần héo úa, chính là thời điểm thích hợp để thu hoạch mang về.
Giang Oản Oản cùng Tần Tĩnh Trì cho phép tiểu nhị trong các tiệm của họ nghỉ ít ngày, bởi , cả tiệm đậu phụ cũng tạm ngưng kinh doanh.
Việc thu hoạch khoai tây chẳng mất quá nhiều thời gian như cày bừa vụ xuân. Huống hồ, thửa ruộng nào của các thôn dân cũng gieo trồng khoai tây, bởi mỗi hộ gia đình chỉ cần năm sáu ngày là sẽ tất việc thu hoạch.
Lý Viễn hôm nay là ngày thôn Tần gia bắt đầu thu hoạch thổ đậu, vì ông dẫn Mộ Quy Hoằng tề tựu nơi đây.
Đằng dãy núi của thôn Tần gia một cánh đồng rộng thênh thang, bởi , các hộ gia đình nơi đây ít nhiều đều sở hữu một mảnh ruộng, nên hầu hết đều gieo trồng thổ đậu tại đây.
Sáng sớm, khi vầng dương vẫn còn đang khuất những dãy núi, trong thung lũng vang lên những tiếng rộn ràng, vui tươi. Trên khắp các mảnh ruộng, đang hăng say đào bới thổ đậu. Khi càng ngày càng nhiều thổ đậu khai thác, khóe môi của thôn dân cũng càng nở rộ nụ mãn nguyện, lòng đầy phấn chấn.
Lúc , Lý Viễn, Tần Tĩnh Trì và Mộ Quy Hoằng đang ở ven ruộng, ngắm cảnh tượng thôn dân từng nhà thu hoạch thổ đậu.
Tần Tĩnh Trì cùng Lý Viễn và Mộ Quy Hoằng tới đây. Hôm nay, nhà của bọn họ cũng đang đào khoai. Ở mảnh ruộng cách đó xa, Tần phụ, Giang Hiền Vũ và Tần Tĩnh Nghiễn đang dốc sức đào. Khi cuốc cuốc xuống đất, từng củ thổ đậu lớn nhỏ khác đều lăn , trông vô cùng khả quan.
Mặc dù Mộ Quy Hoằng từng tự tay gieo trồng hoa màu, song ngài từng chứng kiến cảnh muôn dân thu hoạch thóc gạo. Thóc gạo vốn là lương thực tối trọng tại Diên Khánh quốc , song thể phủ nhận rằng sản lượng của nó quá đỗi thấp kém. Mỗi mẫu đất may mắn lắm chỉ thu hai trăm cân thóc, là khi trời đất thuận hòa, mưa thuận gió hòa mới thể đạt con .
khi thổ đậu chất đống ở mắt, chỉ vẻn vẹn mới khai thác một đoạn mà sản lượng đạt mấy trăm cân.