Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Dưỡng Bảo Bối - Chương 210

Cập nhật lúc: 2025-07-25 23:55:31
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhắc đến cuộc đua thuyền, Đoàn Đoàn liền trở nên phấn khởi, thoáng chốc tràn đầy sức sống, líu lo thốt: "Phụ ơi! Nãi nãi và ngoại tổ mẫu may cho chúng bộ chiến phục đua thuyền thật lẫm liệt! Đoàn Đoàn mực yêu thích!"

Tần Tĩnh Trì ôn hòa: "Vậy ngày mai chúng hãy dốc hết sức , giành lấy vị trí đầu bảng nhé!"

"Vâng ạ! Hì hì... cố lên!"

Hai phụ tử vốn định tiếp tục đem bánh chưng tặng cho Đại Ngưu cùng những khác, song về đến phủ, thấy trong gian bếp nhà chất đầy mấy giỏ bánh chưng do Đại Ngưu, Tần Đắc Chính và Lý Quý mang tới.

Phần lớn bánh chưng họ gói là loại bánh chưng trắng, chỉ dùng gạo nếp mà thêm bất cứ thứ gì khác.

Tuy nhiên, Giang Oản Oản cũng trao phần bánh chuẩn sẵn trong nhà để họ đem về, nhờ Tần Tĩnh Trì khỏi cất công thêm một chuyến.

Tần Tĩnh Trì những chiếc bánh chưng chất đống, đành bất lực đưa giỏ cho Giang Oản Oản, cất lời: "Viễn thúc cũng tặng chúng một giỏ bánh chưng nhân thịt, làm mà dùng hết đây?"

Giang Oản Oản những chiếc bánh chưng bày mắt, nhất thời cũng liệu xử trí , lòng bỗng thấy đau đầu.

"Đây đều là ân tình ban tặng, cũng tiện lòng mà tặng cho kẻ khác. Ta chỉ đành tự giữ dùng dần mà thôi."

May mắn , gia đình đông , ai nấy đều ưa chuộng món bánh chưng . Giang Oản Oản bèn cất một phần gian riêng, dùng dần cũng lo hư hỏng, chẳng mấy chốc sẽ hết.

Sáng tinh mơ hôm , tiếng trống chiêng trong thôn vang lên náo động. Đoàn Đoàn cau mày trở chiếc giường nhỏ, bịt tai , chui con thỏ bông mong ngủ thêm đôi chút. Thế nhưng, tiếng ồn bên ngoài cứ thế lớn dần, chẳng hề ngớt .

Nhi tử khẽ hừ một tiếng, đành bất lực dậy, rời giường vén rèm cửa sổ. Mở cửa sổ ngoài, bé chỉ thấy con đường lầu, thôn dân đang vận những bộ y phục mới may riêng cho cuộc đua thuyền, từng đoàn từng tốp nối gót qua, hướng về phía sông Hoài Tang.

Đoàn Đoàn thấy cảnh tượng , nào còn chút buồn ngủ nào nữa. Cậu bé vội vàng xỏ giày, chạy vút xuống lầu.

Vừa xuống đến hạ sảnh, thấy Giang Oản Oản và Tần Tĩnh Trì vẫn bước xuống, rõ phụ mẫu vẫn còn đang say giấc.

Thế là tiểu tử chạy vội lên lầu, dừng cửa phòng ngủ của Tần Tĩnh Trì và Giang Oản Oản, nhón chân gõ khẽ, cất giọng thì thầm: "Phụ , nương tử, hai thức giấc ạ?"

Giang Oản Oản vẫn còn đang giường lười biếng, còn Tần Tĩnh Trì chỉ vận một chiếc tiết khố, để trần , đang bên cạnh tủ y phục tìm kiếm trang phục cho nương tử mặc trong ngày hôm nay.

Hắn thấy giọng của nhi tử, vội vã đáp: "Đoàn Đoàn, con!"

Ngay đó, Đoàn Đoàn đẩy cửa bước , phấn khích cất lời: "Phụ , nương tử! Dưới hạ sảnh đông nghịt ạ! Họ đều vận y phục mới toanh để tham gia đua thuyền, vô ngần! Đoàn Đoàn cũng mặc ạ!"

Thấy Tần Tĩnh Trì đang cạnh tủ y phục, bé liền thêm: "Phụ ơi, cũng vận cùng Đoàn Đoàn nhé!"

Giang Oản Oản dậy giường, gọi Đoàn Đoàn: "Bảo bối, đây! Cứ để phụ con tìm y phục trong tủ ! Con đây ngủ cùng nương một lát."

Đoàn Đoàn xong, liền híp mắt vội trèo lên giường, khép lòng Giang Oản Oản. Tiểu tử khẽ vuốt ve bụng nàng, thủ thỉ: "Đệ , hôm nay ca ca và phụ sẽ đua thuyền! Chúng nhất định sẽ đoạt khôi thủ! Đợi khi đời, trưởng thành, ca ca cùng phụ cũng sẽ dẫn thưởng ngoạn nhé! Đệ cứ an trong bụng nương!"

Giang Oản Oản khẽ hôn trán Đoàn Đoàn, vuốt mái tóc mềm, dịu giọng : "Con cứ yên tâm, nương và sẽ luôn cổ vũ cho hai phụ tử các con!"

Tần Tĩnh Trì ôm theo hai bộ y phục lớn nhỏ, sắc đỏ trắng đan xen từ trong tủ áo, cùng một bộ sam phục xanh lam nhạt của Giang Oản Oản, tiến gần.

Hướng về phía Đoàn Đoàn đang cuộn tròn trong chăn, Tần Tĩnh Trì vẫy tay hiệu: "Nhi tử, mau đây, để phụ y phục cho con."

Đoàn Đoàn đôi mắt bỗng sáng rỡ khi trông thấy y phục mặt, thể nhỏ bé nhanh nhẹn lách khỏi chăn, vội vã nhào lòng Tần Tĩnh Trì: "Phụ ! Mau mau giúp Đoàn Đoàn mặc ạ!"

Sau khi Đoàn Đoàn nhanh chóng mặc xong bộ y phục đua thuyền, tiểu tử lập tức giường, hăm hở giúp Tần Tĩnh Trì buộc đai lưng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/xuyen-ve-co-dai-nuoi-duong-bao-boi/chuong-210.html.]

Tần Tĩnh Trì buông lơi hai tay, mặc cho nhi tử nhà làm theo ý thích.

Đoàn Đoàn học theo cách Giang Oản Oản thường giúp tiểu tử thắt đai lưng, thắt thành hình nơ bướm cho Tần Tĩnh Trì, song luôn thể thắt như ý.

Tiểu tử khẽ gãi đầu, đôi mắt cầu cứu về phía Giang Oản Oản: "Nương , nơ thắt như thế nào ạ? Đoàn Đoàn thắt mãi ."

Giang Oản Oản khi y phục xong, bèn xuống giường, bước đến mặt Tần Tĩnh Trì, thắt dải lụa đỏ ở eo thành một gút nơ mỹ. Sau đó nàng chỉnh trang y phục cho Đoàn Đoàn, thắt dải vải áo tiểu tử thành chiếc nơ y hệt.

Tần Tĩnh Trì chiếc nơ nơi eo , giả bộ chê bai, cất tiếng : "Sao thể thắt vật chứ? Chẳng khác trông thấy sẽ chê ư!"

Đoàn Đoàn vốn dĩ đỗi vui mừng khi thấy hai phụ tử chiếc nơ giống , , liền ôm lấy đôi chân , nũng nịu : "Phụ ! Giống Đoàn Đoàn thì bao chứ! Người khác sẽ lập tức nhận phụ là phụ của con!"

Tần Tĩnh Trì cúi đầu tiểu tử đang mặt, khom lưng bế bé lên, đó chỉ má của : "Con hôn phụ vài cái, phụ sẽ đồng ý thắt giống con."

Nghe lời phụ , Đoàn Đoàn ngoan ngoãn ôm lấy cổ , liên tiếp hôn mấy cái: "Moah! Moah!"

Tần Tĩnh Trì khẽ búng nhẹ lên trán tiểu tử: "Như mới là đứa trẻ ngoan!"

Giang Oản Oản cầm lấy chiếc dải băng bên cạnh, hai phụ tử đang ngừng nô đùa : "Được ! Hai chớ nghịch ngợm nữa, mau đây, để đeo dải băng cho."

Lúc Tần Tĩnh Trì mới vội vàng đặt tiểu tử trở giường.

Chỉ trong chốc lát, hai phụ tử đeo lên chiếc dải băng màu đỏ giống hệt.

Trên dải băng màu đỏ thêu hình chiếc thuyền nhỏ màu trắng, vô cùng ăn nhập với sắc màu của y phục đua thuyền.

Giang Oản Oản búi mái tóc cao thành hình củ tỏi cho Đoàn Đoàn, kết hợp cùng chiếc dải băng màu đỏ trán, tiểu tử từ một khối bông nhỏ mềm mại đáng yêu, thoắt cái biến thành một tiểu nam hài bảnh bao tuấn tú.

Sau khi cả ba bước xuống cầu thang, lầu, Giang Hiền Vũ và Tần phụ pha xong một bình rượu hùng hoàng thơm lừng.

"Đoàn Đoàn, mau đây, gia gia sẽ thoa rượu hùng hoàng cho con."

Đoàn Đoàn nhảy phóc xuống bậc thang cuối cùng, đó chạy lăng xăng đến mặt Tần phụ, khép chặt mắt, ngẩng cái đầu nhỏ lên: "Gia gia, thoa ạ!"

Tần phụ dùng tay chấm một ít rượu hùng hoàng thoa lên trán tiểu tử, thoa lên bàn tay nhỏ của bé: "Xong đấy."

Sau đó, những khác trong nhà cũng lượt thoa một ít lên .

Sau đó, Lý Tam Nương và Tần mẫu từ nhà bếp bưng vài bát mì nghi ngút khói.

Lý Tam Nương kéo Đoàn Đoàn đang ở cửa bếp, dịu dàng : "Đoàn Đoàn mau đây ăn mì , hôm nay ngoại tổ mẫu và nãi nãi ban cho con hai quả trứng chần, ăn hết sạch đấy."

Đoàn Đoàn l.i.ế.m liếm đôi môi nhỏ, híp mắt mà gật đầu: "Con ạ, ngoại tổ mẫu."

Đoàn Đoàn ăn sáng xong xuôi, nhớ lời Tần Tĩnh Trì hứa hôm qua rằng thể cho tiểu tử ăn một chiếc bánh chưng nhân thịt, bèn kéo tay Tần Tĩnh Trì mà lay lay: "Phụ , mau lên ạ! Bánh chưng nhân thịt! Hôm qua, phụ hứa mà!"

Tần Tĩnh Trì uống cạn ngụm canh cuối cùng trong bát, lấy khăn lau miệng, mới liếc tiểu tử, : "Trí nhớ của con thật là ! Đợi một lát, phụ sẽ lấy cho con."

Sau khi Tần Tĩnh Trì dậy, tiểu tử như một con sam nhỏ, bám sát theo rời, chăm chú dõi theo từng động tác của . Khi lấy một chiếc bánh chưng từ trong tủ, đôi mắt to tròn của tiểu tử lập tức bừng sáng, kiễng chân, vươn tay đón.

Tần Tĩnh Trì bóc hết lớp lá dong, mới đặt bánh chưng tay tiểu tử: "Ăn !"

Loading...