Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Dưỡng Bảo Bối - Chương 183
Cập nhật lúc: 2025-07-25 14:14:58
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Mọi đều từng trồng, vì đều đến phủ họ Tần để thỉnh giáo kinh nghiệm.
Thời tận thế, mặc dù khí hậu mấy thuận lợi, nhưng Giang Oản Oản cũng từng gieo trồng lương thực, cho nên nàng đều cách trồng.
Khoai tây to hơn thì cắt thành bốn miếng, nhỏ hơn thì cắt đôi. Chỉ những củ to bằng ngón tay cái của nam tử trưởng thành thì cần cắt, thể trực tiếp trồng.
Thời đại cũng phân bón, song chỉ là loại thô sơ, nhưng thà còn hơn .
Đầu tiên đào từng hố nhỏ đất khô, sắp xếp đều đặn, cách giữa các vị trí , đó cho một miếng khoai tây mỗi hố nhỏ, cho phân bón làm từ rau dại hoặc lá cây , tiếp đó rắc một lượng phân bón đủ, cuối cùng là lấp hố nhỏ thành luống đất nhỏ. Cứ như là trồng xong.
Thôn dân học giúp họ, vì trong hai ngày khoai tây của nhà họ trồng gần hết.
Lúc , cũng học hỏi ít, vì trở về nhà bận rộn với ruộng đất của .
Vài ngày , những cánh đồng trải rộng của thôn Tần gia, tấp nập, ai nấy đều cần mẫn chăm lo thung thổ của gia đình , thỉnh thoảng cất tiếng dò hỏi gieo trồng bao nhiêu, khiến khung cảnh đồng áng tựa như một phiên chợ, vô cùng náo nhiệt. Khắp thung lũng vang vọng tiếng của bá tánh, hương hoa dại từ núi rừng thoang thoảng bay tới, thấm đẫm lòng .
Dẫu tất bật là thế, song khi chút thì giờ rảnh rỗi, vẫn tranh thủ ghé xem ruộng đất của kẻ khác, để học hỏi kinh nghiệm, để tự đối chiếu phương pháp gieo trồng của nhà , phòng ngừa sai sót. Trên bờ ruộng, một đám trẻ nhỏ tụ tập, khi thì đan dây thừng vui đùa, khi thì cùng đuổi bắt. Bởi lẽ xung quanh đều là trong thôn, cũng chẳng bận tâm đến đám tiểu nhi .
Đoàn Đoàn với những bước chân nhỏ nhắn, theo Giang Oản Oản và Lý Tuyết Trân, cùng hai nàng mang theo bánh táo đỏ cùng đến ruộng. Cậu bé đảo mắt quanh, chẳng thấy bóng dáng phụ cùng các trưởng bối liền cất giọng mềm mại như sữa, gọi lớn: "Cha! Tiểu thúc thúc! Gia gia! Các vị đang ở chốn nào ?"
Tần Tĩnh Trì tiếng bé con, vội vã ngẩng đầu lên, đáp lời: "Nhi tử! Phụ ở đây!"
Đoàn Đoàn định thần kỹ, thấy Tần Tĩnh Trì đang vẫy tay với ở một thửa ruộng cách đó xa về phía tả, bé liền lanh lẹ chạy tới, tít mắt ôm lấy chân Tần Tĩnh Trì, thốt: "Cha ơi, nương làm bánh, còn , chúng con cố ý đem tới biếu cha đó!"
Lời dứt, Giang Oản Oản cùng Lý Tuyết Trân mang vật phẩm đến nơi.
Giang Oản Oản đặt vật phẩm xuống, cầm một miếng bánh táo đỏ đưa cho Tần Tĩnh Trì. Đoạn, nàng cất lời với Tần Tĩnh Nghiễn và Tần phụ: "A Nghiễn, cha , hai mau dùng . Bánh táo đỏ hôm nay hấp, hương vị kém gì bánh nướng, vô cùng thơm ngọt."
Lý Tuyết Trân thì kéo Tần Tĩnh Nghiễn sang một bên, kiễng chân lên, tự tay lau mồ hôi trán .
Tần phụ xong, cũng vội vàng thu dọn, đoạn an tọa xuống bờ ruộng.
Đoàn Đoàn thấy tay gia gia còn dính bùn đất, liền vội cầm một miếng bánh táo đỏ, đút cho : "Đoàn Đoàn đút cho gia gia đây, gia gia mau há miệng!"
Tần phụ sang sảng tiểu tôn tử ngoan ngoãn của , đoạn lời, cúi đầu ăn từng miếng một cách ngon lành.
"Tiểu tôn tử ngoan cũng dùng ! Đừng chỉ đút cho gia gia thôi."
Tiểu tử lắc đầu: "Ưm... Đoàn Đoàn ở nhà dùng nhiều ! Giờ no căng bụng, thể dùng thêm nữa."
Đút xong một miếng bánh táo đỏ, tiểu tử cẩn thận rót cho một tách bưởi thơm ngát, : "Gia gia mau dùng ."
Tựa giữa tiết trời xuân ấm áp, làn gió nhẹ thoảng qua mang theo chút lạnh se, nhưng khi thành công việc thấy nóng bức, dùng bánh ngọt, nhấp hưởng làn gió mát lành quả thực sảng khoái bao.
Tần phụ nhấp , khẽ nhắm nghiền mắt, tận hưởng sự thoải mái tột cùng.
Đoàn Đoàn thấy , cũng nghiêng đầu, nhấp một ngụm nhỏ từ miệng bên của tách , reo lên: "Oa! Trà bưởi mát lạnh ngon quá chừng!"
"Vậy thì tiểu tôn tử ngoan của cứ dùng nhiều !"
"Vâng ạ!"
Đoàn Đoàn chép miệng nhấp thêm một ngụm, đoạn đưa tách cho Tần phụ, : "Gia gia dùng!"
Đợi ba Tần phụ, Tần Tĩnh Trì và Tần Tĩnh Nghiễn dùng bữa no nê, trong giỏ vẫn còn nhiều bánh táo đỏ.
Đoàn Đoàn liếc mắt , đoạn nắm tay Giang Oản Oản : "Nương ơi, chia bánh còn cho Cẩu Đản ca ca và Nhị Oa ca ca dùng, chăng ạ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/xuyen-ve-co-dai-nuoi-duong-bao-boi/chuong-183.html.]
Giang Oản Oản xoa đầu bé, ôn tồn gật đầu: "Đi , cầm giỏ cho cẩn thận, chớ vội chạy!"
"Vâng ạ!"
Đoàn Đoàn tới bờ ruộng nhà Cẩu Đản thì thấy Cẩu Đản đang cầm một cái giỏ tre con, ném từng củ khoai tây xuống hố đất con.
Đại Ngưu và Kim Thị, một bón phân, một lấp đất hố.
Đoàn Đoàn thấy Cẩu Đản ngừng di chuyển hình nhỏ nhắn, vội vã vẫy tay với bé, gọi: "Cẩu Đản ca ca! Ca ơi!"
Cẩu Đản tiếng, vội ngẩng đầu lên , thấy Đoàn Đoàn tới, liền đặt giỏ tre con xuống, lanh lẹ chạy đến bên cạnh Đoàn Đoàn, hỏi: "Đoàn Đoàn, chuyện gì ? Đệ tới đây làm chi thế?"
Đoàn Đoàn giơ chiếc giỏ trong tay lên, khẽ lắc lắc, : "Mẫu của làm bánh ngọt, Đoàn Đoàn đến biếu Cẩu Đản ca ca đó!"
"Phải , Nhị Oa ca ca ạ? Đoàn Đoàn cả đoạn đường mà chẳng thấy bóng dáng hết."
Cẩu Đản khẽ , đoạn hướng về phía bờ ruộng nhà , cất tiếng gọi lớn. Chẳng mấy chốc, Nhị Oa từ gò đất bên cạnh ruộng chạy lên, hỏi: "Cẩu Đản ca ca, chuyện gì ? Ồ, Đoàn Đoàn!"
Đoàn Đoàn đặt giỏ xuống bóng râm của cây, tít mắt, đoạn vén tấm vải phủ giỏ , khoe: "Nhìn ! Là bánh ngọt đó!"
Đợi Cẩu Đản và Nhị Oa dùng xong, Đoàn Đoàn cầm hai miếng bánh, đến bên cạnh Đại Ngưu và Kim Thị, : "Thúc, thẩm, Đoàn Đoàn mang bánh ngọt đến biếu thúc và thẩm đây! Thúc thẩm mau dùng ."
Đại Ngưu phủi tay, vang, hỏi: "Tiểu Đoàn Đoàn, các cháu dùng đủ ? Sao còn mang cho thúc thẩm làm gì ?"
Đoàn Đoàn xong, rạng rỡ, đáp: "Đủ ạ, đủ ạ! Mẫu của làm nhiều lắm đó!"
Kim Thị : "Thế Đoàn Đoàn no bụng ?"
"Thẩm ơi, Đoàn Đoàn ở nhà dùng nhiều ạ!"
Sau đó, thấy hai tay của hai đều còn dính bẩn, Đoàn Đoàn liền bắt chước cách thức , tự tay đút cho mỗi vài miếng bánh.
Đút bánh ngọt xong xuôi, thấy Đoàn Đoàn định rời , Đại Ngưu vội gọi bé , : "Tiểu Đoàn Đoàn, tối nay con đến nhà Đại Ngưu thúc dùng bữa nhé? Nhớ gọi cả cha nương cùng gia gia nãi nãi đến nữa. Hôm qua Đại Ngưu thúc mua hai con gà, tối Đoàn Đoàn đến dùng thật nhiều mới đó."
Đoàn Đoàn nhớ tới thịt gà mềm mại, khỏi nuốt ực một cái, đôi mắt lấp lánh ánh , liền vội gật đầu lia lịa: "Được ạ! Đại Ngưu thúc đợi Đoàn Đoàn đó nha! Đoàn Đoàn bẩm báo với cha nương đây!"
Dứt lời, bé nhảy chân sáo về phía bóng râm của cây.
Kim Thị vội vàng căn dặn: "Đoàn Đoàn, chậm thôi, chớ chạy, cũng chớ nhảy nhót, đường sá gồ ghề lắm, cẩn thận đó!"
Đoàn Đoàn xong, vội dừng bước, đoạn , gật đầu lia lịa: "Biết ạ, thẩm!"
Đi đến chỗ Cẩu Đản và Nhị Oa, Đoàn Đoàn thấy trong giỏ vẫn còn bánh táo đỏ, liền bảo Nhị Oa cầm đưa cho Tần Đắc Chính, đó mới ôm giỏ về.
Đại Ngưu và Kim Thị theo tiểu tử từ từ bước tới bên thửa ruộng của nhà , mới tiếp tục công việc đồng áng.
Buổi tối, Tần Tĩnh Trì và Giang Oản Oản mang theo mấy cân lạp xưởng, dẫn theo Đoàn Đoàn cùng tề tựu tại nhà Đại Ngưu. Tần phụ, Tần mẫu và Tần Tĩnh Nghiễn thể trạng phần mỏi mệt, đ.â.m biếng nhác rời bước, bèn ở phủ, cùng họ .
Vừa nhận thấy, nhà Đại Ngưu chỉ mua hai con gà trống lớn, mà còn mua thêm mấy cái chân giò heo.
Một nhà ba dùng bữa thịnh soạn tại đó, mới ung dung trở về gia.
Tần Tĩnh Trì và Giang Oản Oản gieo trồng nhiều khoai tây hơn nên tốn gần bốn ngày mới tất. Còn những hộ gia đình khác trong thôn thì chỉ mất ba ngày xong. Lý Viễn cũng dám để họ cày cấy quá mức, bèn định mỗi hộ chỉ trồng chừng hai mẫu đất.
Gieo trồng xong khoai tây, họ theo Giang Oản Oản học cách trồng khoai lang và khoai lang tím. Những thức gieo trồng ít hơn, mỗi gia đình cũng chỉ chừng đến nửa mẫu ruộng.
Hoàn tất việc gieo trồng những thức , dân trong thôn kịp nghỉ ngơi tiếp tục gieo cấy lúa nước. Dẫu đều thu ít giống mới từ Giang Oản Oản, song về cách thức gieo cấy lúa nước thì ai nấy đều tinh thông, chẳng cần học hỏi thêm.