Xuyên Vào Tiểu Thuyết Xui Xẻo - Chương 39

Cập nhật lúc: 2025-08-17 23:18:56
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Có trách thì hãy trách nàng tự phụ đuổi hết cung nhân ngoài.

“Ngươi rõ cho , ngôi vị hậu cung, là vì sợ ngươi. Thứ ngươi xem như trân bảo, thế nhưng nổi.”

“Ngươi sợ sẽ lấy mạng của Hoa phủ các ngươi ?”

“Chỉ e rằng cả đời ngươi cũng cơ hội nữa .”

Nực , sớm đầu hàng , nàng làm gì còn cơ hội nào lật đổ Hoa phủ.

“Đừng tưởng rằng tên trưởng khốn kiếp của ngươi đỡ một kiếm cho ngươi thì ngươi sẽ bình an vô sự, sớm muộn gì cũng sẽ ngày khiến ngươi …” Thích Quý Phi vẫn ngừng nguyền rủa.

Bàn tay co rút , sự thù địch vẫn luôn kìm nén trong đáy lòng như bùng nổ.

Người thật sự sống chết, vốn dĩ chỉ hù dọa nàng , nhưng nàng cứ khăng khăng nhắc đến… Hoa Thâm. Hoa Thâm c.h.ế.t vì bảo vệ , đây là vết sẹo hổ thẹn lớn nhất trong đời .

Ta chậm rãi buông tay đang nắm tóc nàng, hai tay nàng chống mặt đất như lên, giơ tay lên, nàng vô thức che chắn khuôn mặt, nhưng động tác vẫn chậm hơn một bước.

MMC

Máu tươi rơi xuống từng giọt từng giọt, càng lúc càng chảy nhiều hơn. Nàng run run đưa tay sờ lên mặt , thấy tay dính đầy máu, đó… nàng trợn mắt bất tỉnh.

Ta phá hủy thứ quý giá nhất của nữ nhân chốn hậu cung , chắc hẳn nàng bao giờ kinh sợ như . Nhìn vết xước ở một bên mặt của nàng, khỏi tặc lưỡi, nhát quá, một vết sẹo đền một mạng của Hoa Thâm, nàng vẫn chiếm hời lớn.

Chậm rãi biến con d.a.o trong tay thành một chiếc vòng tay đeo , về một hướng khác, để xem khi nào cung nữ của quý phi mới phát hiện nàng.

Ta lo ngại gì, vì tối nay việc quan trọng hơn, nên dù chuyện gì xảy lúc , Dạ Trọng Hữu cũng sẽ trấn áp xuống, để thể thuận lợi tiến hành kế hoạch.

Ta hứa với sẽ truy cứu chuyện của Hoa Thâm, nhưng tâm nguyện trong lòng khó yên. Thích Quý Phi hề ăn năn hối cải, chỉ hứa với Dạ Trọng Hữu sẽ tha mạng cho Thích Quý Phi, nên làm chuyện cũng tính là nuốt lời.

vẫn nguyện ý giữ mạng của Thích quý phi là vì Dạ Trọng Hữu kẻ ám sát là của Thích quý phi, nhưng nhiều ép xuống cho điều tra, điều đó chứng tỏ kiêng dè, cho nên giữ nàng là giới hạn cuối cùng của . Vậy nên dám, cũng thể động đến.

Không ngoài dự tính, khi trở yến tiệc, chẳng qua nửa khắc công công mặt đầy hoảng sợ bước thì thầm tai Cao Vũ.

Cao Vũ cực kì ngạc nhiên, liếc một cái, đó bước đến bên Dạ Trọng Hữu thì thầm. Ngay lập tức Dạ Trọng Hữu đầu về phía , hề sợ hãi . Cuối cùng thấy khóe miệng nhếch lên một cái, trông chút bất lực, giơ tay ý bảo Cao Vũ ngoài. Chắc là đang định áp tin tức xuống.

Ta thu hồi ánh mắt, chằm chằm chén rượu mặt, bên tai vang lên giọng Hoa Tướng: “Món ăn yến tiệc hợp khẩu vị của con , lát nữa về đưa con ăn mấy món khác.”

Đối diện với ánh mắt chan chứa yêu thương của Hoa Tướng, hít một thật sâu, để trái tim đang lơ lửng của bình : “E rằng còn cơ hội nữa ”.

Hoa Tướng hiếm khi lộ vẻ khó hiểu, nhếch lên khóe môi, trầm giọng : “Phụ , dù tiếp theo đây con gái của làm gì, đều là vì bảo vệ Hoa phủ.”

Vừa lúc ca vũ kết thúc, Hoa Tướng mở miệng định , dậy tới chính giữa đại điện trống trải, quỳ xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/xuyen-vao-tieu-thuyet-xui-xeo/chuong-39.html.]

“Khiết nha đầu, con đang làm gì đấy?” Giọng của Thái hậu từ xa truyền đến.

Ta ngẩng đầu, thấy Thái hậu đang cau mày, nhưng trong mắt vẻ hài lòng. Tấm màn hạt treo mũ miện của Dạ Trọng Hữu rũ xuống che khuất tầm mắt , thể rõ biểu cảm của .

Yến tiệc dần dần yên ắng, về phía . Ta rút xấp giấy từ trong tay áo , quỳ rạp mặt đất, hai tay nâng lên cao hơn đầu, : “Hồi bẩm hoàng thượng, thái hậu nương nương, thần nữ chuyện báo.”

“Có chuyện gì ?” Giọng của Dạ Trọng Hữu từ xa vọng , dường như xa ngoài tầm với.

Ta hít sâu một , lớn tiếng : “Nhờ hoàng thượng và thái hậu hết mực sủng ái, nhưng việc làm của Hoa thị, thật sự hổ thẹn với hoàng ân, trong lòng thần nữ khó yên, hôm nay đến thỉnh tội.”

Đại điện lập tức yên lặng như tờ, đúng lúc giọng của Dạ Trọng Lan vang lên: “A Khiết…”

Ngữ khí mang theo vài tia ám thị, chắc đoán định gì, phớt lờ : “Huynh trưởng Hoa Thâm của thần từ nhỏ bướng bỉnh, phụ bao giờ nghiêm khắc quản giáo, để gây loạn một phương, dạy con nghiêm khắc là tội thứ nhất.”

“Hoa phủ chiếm đoạt ruộng dân, xua đuổi nông phu, nông gia vợ con ly tán, h.i.ế.p đáp bách tính, là tội thứ hai.”

“Hoài Nam lũ lụt, Hoa thị hộ tống ngân lượng cứu trợ thiên tai, nhưng đến Hoài Nam chỉ còn một phần, tham của, làm sai phép, là tội thứ ba.”

“Các quan tiền triều Mục thị đều trung thành lương thiện, nhưng phụ vì ham ích kỷ của bản , vu khống tội danh, hại Mục gia lưu đày, gây loạn triều cương, là tội thứ tư.”

………

Ta thốt từng câu từng chữ, những gì trong giấy sót chữ nào. Lúc xong, đại tiệc tràn ngập lạnh lẽo, chắc vì thấy con sói nào như , một con sói vong ân bội nghĩa.

Ta dám vẻ mặt của Hoa Tướng, cũng thấy giọng của ông.

Giọng của Dạ Trọng Hữu vang lên đầu tiên: “Trình lên đây.”

Một tên thái giám nhỏ chạy tới, lẽ vì quá hoảng sợ nên ngã, khi nhận lấy tờ giấy tay , khập khiễng về đưa cho Dạ Trọng Hữu.

Mọi yên lặng chờ Dạ Trọng Hữu lên tiếng, cuối cùng : “Tấn vương phi chuyện ?”

Người hỏi là Mộ Dao, vài ngày thăng từ trắc phi lên vương phi.

Mộ Dao dậy , ánh mắt đầy kinh ngạc, lẽ nàng hiểu, rõ ràng nàng tha cho Hoa phủ, cớ hành động thế .

Cuối cùng nàng về phía Dạ Trọng Hữu, hành lễ : “Hồi bẩm hoàng thượng, thần nữ chỉ là phụ nhân, hiểu chuyện trong triều. Chỉ là gia phụ chịu hoàng ân sớm rời kinh, chuyện năm xưa thể bới vết.”

Hiếm thế giậu đổ bình leo, nhưng nàng vẫn chọn đại nghĩa.

Dạ Trọng Hữu cân nhắc một lúc : “Vậy tiên hãy giải Hoa Tướng xuống, sẽ kiểm tra từng thứ ghi trong .”

Ta nhịn ngẩng đầu Hoa Tướng, nhưng khi thấy ông , trong mắt một tia oán trách mà bình tĩnh đến lạ thường.

Loading...