Xuyên Vào Tiểu Thuyết Xui Xẻo - Chương 36

Cập nhật lúc: 2025-08-17 23:18:53
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ta từng sẽ dò xét nàng, nhưng nàng bao giờ tin.”

Dạ Trọng Hữu dậy, một tiếng, nhưng tiếng khiến tim đau đến tê dại.

“Đành , nếu như , sẽ uổng phí tâm tư nữa, nhưng… chuyện đều thể theo ý nàng, duy nhất chuyện nàng rời … tuyệt đối thể.”

Giọng của Dạ Trọng Hữu mang theo chút lạnh lùng truyền đến, ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt của , chỉ cảm thấy lạnh lẽo. Dù luôn tỏ dịu dàng nhã nhặn, nhưng là đế vương, còn là ruột của Dạ Trọng Lan, trong xương cốt vẫn thể che giấu sự khốc liệt của hoàng thất.

“Hoàng thượng ý gì?” Ta khỏi siết chặt bàn tay.

Hắn gì mà về phía thư án, một lúc ném một cái hộp nhỏ về phía , trong lòng dấy lên nghi hoặc, khi vươn tay mở , cả như rơi hầm băng.

Đây là tất cả chứng cứ phạm tội của Hoa Tướng mà tìm đây.

Những thứ lật qua vô , đương nhiên quen thuộc, vì cần kỹ hơn.

“Ngân Hạnh là của ngươi.”

Đây là một câu khẳng định.

Dạ Trọng Hữu im lặng, trong lòng chợt chút thê lương: “Mới còn tin , thế nhưng gài một như bên cạnh .”

Từ đến nay luôn đề phòng cánh giác, dễ gì tin tưởng khác, vì những thể tiếp cận bàn trang điểm của chỉ Thiên Chỉ và Ngân Hạnh. Có nhiều hộp trang sức bàn, thường sẽ lục tìm ở đó.

Trước khi hòa ly, nào Ngân Hạnh đưa cũng đúng lúc bắt gặp Dạ Trọng Lan và Mộ Dao ở với . Ta ngoài nào cũng Dạ Trọng Hữu tìm thấy. Ta cũng cảm thấy kì lạ, nhưng bao giờ để ý đến.

MMC

Thực sự là một nước… nước cờ khiến bất ngờ, khiến như rơi động băng.

“Ta dù bây giờ gì, nàng cũng sẽ tin nữa, nhưng nàng và Hoa Tướng rời kinh dễ dàng như , đây là chuyện thể.” Dạ Trọng Hữu .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/xuyen-vao-tieu-thuyet-xui-xeo/chuong-36.html.]

“Cũng đúng, những tội danh chồng chất cộng cũng đáng tội tru di cửu tộc, chi bằng hoàng thượng ban c.h.ế.t cho .”

Dạ Trọng Hữu tới bên cạnh , vươn tay đỡ lên: “Nàng rõ tâm tư của , tại còn những lời để xỏ xiên ?”

“Ta tâm tư ?” Ta như thể đầu tiên gặp gỡ: “Dạ Trọng Hữu, nay từng thấu tâm tư của .”

Dạ Trọng Hữu hồi lâu, đó buông tay : “Ta đưa cho nàng những thứ để hỏi tội nàng.”

“Vậy thì vì cái gì?”

“Vừa nàng … lấy chuyện của Thích quý phi đổi lấy an cho tên thị vệ đó của nàng, thôi. Vậy nếu đổi lấy sự an của Hoa Tướng, thì nàng hãy tự vạch trần những tội ác .” Dạ Trọng Hữu .

Trong phút chốc lòng bình tĩnh lạ thường, dường như còn dậy sóng nữa, những chần chừ do dự của bấy lâu nay đều tan biến.

Dấu móng tay hằn hộp gỗ để những vết mờ mờ: “Vì để làm, chẳng chứng cứ đang trong tay Hoàng thượng đó ?”

Dạ Trọng Hữu , ánh mắt tâm tư gì thấu: “Đến lúc đó nàng sẽ , nếu ở cung yến ngày mùng 5 tháng nàng công bố những chuyện mặt , sẽ tha cho Hoa thị một mạng.”

Hắn lo sợ nếu vạch trần tội ác của Hoa Tướng triều đình thì sẽ vây cánh ủng hộ ông ? Vậy nên nếu là … nữ nhi ruột thịt của ông làm điều đó, sẽ ai thể phản bác .

Ta nhịn nổi mỉm : “Hoàng thượng thật đùa, cái tội phạt là phạt, tha là tha .”

“Khiết Khiết…”

Dạ Trọng Hữu dường như kéo , nghiêng tránh, cánh tay lơ lửng giữa trung của chút đáng thương.

Ta cúi dầu mở miệng: “Hoàng thượng miệng vàng lời ngọc, hiện tại sẽ đón Hoa Nhung Châu xuất ngục, mùng năm đầu tháng , sẽ như mong của Hoàng thượng. Còn Ngân Hạnh, Hoàng thượng tự mang nàng về , dám dùng nữa.”

Ta dậy toan bỏ , âm thanh của từ phía truyền tới: “Khiết Khiết, làm chuyện chỉ vì để nàng thể bên cạnh .”

Ta trả lời, coi như từng thấy, trực tiếp ngoài.

Loading...