Xuyên Vào Tiểu Thuyết Xui Xẻo - Chương 31

Cập nhật lúc: 2025-08-17 23:18:48
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Người đường chỉ trỏ ngày càng nhiều, phụ nhân thấy càng đà: “Ta vốn là con dâu nhà phú thương Lý gia ở biên thành, lúc công công nhà thấy thằng ranh con đáng thương mới mua về làm hầu, thế mà thằng trời đánh thánh đ.â.m thừa dịp chúng để ý, g.i.ế.c công công nhà gom tiền bỏ chạy. Từ đó đến giờ là bảy năm ròng trôi qua, vẫn may ông trời mắt để gặp nó, nhân tiện báo quan gô cổ nó ……”

Ta đến đau cả đầu, mở miệng: “Ngươi là bảy năm, nhận nhầm cũng là điều dễ hiểu, chứng cứ mà cứ vu oan cho trong sạch ?”

Phu nhân Lý thị : “Đôi mắt màu nâu và khuôn mặt yêu nghiệt của , lúc cũng vì tướng mạo nên mới mua về, ngờ dẫn sói nhà, đánh c.h.ế.t cũng nhận lầm.”

“Thiên hạ cũng chỉ đôi mắt màu nâu….”

“Trời đất ơi, quý nhân tâm địa thiện lương nên mới tên tặc nhân qua mắt. Thanh Thiên đại lão gia ơi, mở mắt chút , chớ để cái tên tội phạm tiếp tục hại .” Ta còn xong phụ nhân cắt lời, bà sụp xuống kêu .

Nói là tình cờ gặp, nhưng hỏi phận của , mở miệng hỏi tội Hoa Nhung Châu, quả nhiên là màn kịch vụng về. Có điều con đời đều ngu , dễ lời khiến bản xao động, phụ nhân kêu một đống tới ủng hộ.

Thấy đến ngày càng nhiều, khéo thế nào chỉ dẫn một Hoa Nhung Châu cùng, đầu định bảo đưa vợ chồng nhà . khi , thấy siết chặt tay, mu bàn tay nổi đầy gân xanh, ánh mắt trở nên đỏ ngầu.

Tim thắt , kéo tay , : “Không hết, ở đây, sẽ ngươi bôi nhọ.”

“Nếu bôi nhọ thì ?”

Hoa Nhung Châu mở miệng, sững sờ, chỉ bắt gặp ánh mắt , ánh khiến tim cảm thấy khó chịu, : “Tiểu thư, từng g.i.ế.c .”

Tai phụ nhân thật thính, bắt đầu gào lên: “Nhìn xem, thừa nhận g.i.ế.c kìa, mau bắt đưa đến chỗ quan phủ.”

Đám đông hiếu kì ồn ào, lớn tiếng quát: “Làm càn, của phủ tể tướng các ngươi cũng dám động ?.”

“Quan lão gia tới, Kinh Triệu Doãn tới….” Đám hô một tiếng.

Kinh Triệu Doãn mang theo mấy , ngựa tiến , vị quan mà đến nhanh thế.

MMC

Phu nhân thấy Kinh Triệu Doãn lập tức mở miệng: “Đại lão gia, xin hãy làm chủ cho , chính tên tặc nhân g.i.ế.c công công nhà , nhân dịp hãy trói để tránh bỏ chạy…”

Kinh Triệu Doãn nhíu mày phu nhân thuật chuyện xảy , khó hiểu : “Hoa tiểu thư, xem chuyện …..”

“Chuyện bắt đầu, mới hơn một khắc, thật sự tốc độ của nha môn nhanh đến như .” Ta lạnh lùng mở miệng chế giễu, mặt Kinh Triệu Doãn hiện vài phần hổ.

“Khiết Khiết.” Đang lúc chúng giằng co, thanh âm của Dạ Trọng Hữu vang lên thêm nữa. Vừa ồn ào như thế, quên mất .

Hoa Nhung Châu thấy giọng thì vô thức nắm lấy tay .

“Tới đây, Khiết Khiết.” Dạ Trọng Hữu nữa, Kinh Triệu Doãn hành lễ nhưng Dạ Trọng Hữu lắc đầu ngăn .

Ta động đậy, vẫn chắn mặt Hoa Nhung Châu, : “Có cố ý hãm hại , giúp ….”

Dạ Trọng Hữu thấy nhúc nhích, trầm mặc tới bên cạnh: “Nàng hiểu rõ đang lôi kéo nàng ?”

Ta sững sờ, Dạ Trọng Hữu kéo về phía , Hoa Nhung Châu nắm lấy tay cũng dùng lực, kéo nhẹ một cái tay buông lỏng .

Dạ Trọng Hữu gì với Kinh Triệu Doãn, thấy Kinh Triệu Doãn động thủ bắt Hoa Nhung Châu, cuống lên chạy tới, nhưng thể Dạ Trọng Hữu giữ chặt, trong đáy mắt của dường như vài phần tức giận: “Khiết Khiết, lời .”

“Hoa Nhung Châu oan…” Ta lo lắng .

“Oan?” Dạ Trọng Hữu lạnh một tiếng: “Hắn cũng họ Hoa.”

Ta ngẩn , kịp phản ứng thấy Kinh Triệu Doãn cho giải Hoa Nhung Châu .

“Đi theo , cho nàng xem.” Dạ Trọng Hữu kéo , đầu , thấy Hoa Nhung Châu cúi gằm xuống, phản kháng chút nào.

“Kinh Triệu Doãn sẽ làm gì Hoa Nhung Châu?” Ta vẫn để tâm mở miệng, dẫu rằng nên để ý đến chuyện Hoa Nhung Châu bắt.

“Ta ngờ nàng lo lắng cho cơ đấy.” Thanh âm của Dạ Trọng Hữu vang lên, trong thở là sự lạnh lẽo.

Ta cắn môi, cuối cùng cũng nhiều lời thêm.

Đến một căn phòng ở tửu lâu, mới một lát thì đẩy cửa bước .

Ta sững sờ, nam tử áo lam cực kì quen mắt, đó Dạ Trọng Hữu : “Đây là thị vệ trưởng bên cạnh , Lâm Giang, bình thường ở nơi khác.”

Trong đầu lóe lên một suy nghĩ, hỏi: “Có ngươi một ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/xuyen-vao-tieu-thuyet-xui-xeo/chuong-31.html.]

Lâm Giang chắp tay với , trả lời: “Người Hoa tiểu thư nhắc tới là Trần Uyên đúng ? Đã từng gặp Hoa tiểu thư một , là phó tướng trướng .”

Bọn họ chính là hai gây náo loạn với Hoa Thâm ở tửu lâu, là hai tên nhân sĩ giang hồ tay tương trợ. Bảo thấy quen mắt đến , thì trong hoàng cung cũng từng gặp thoáng qua.

Ta đầu Dạ Trọng Hữu, nhân dịp đó giải thích: “Hôm ở tửu lâu đó cố ý thăm dò nàng, nhưng vị trưởng của nàng quá ngang ngược, đành để hai họ tay cứu giúp nữ tử ôm đàn tì bà , ngờ nàng dẫn đến.”

Giờ lúc tính toán với mấy chuyện , Lâm Giang: “Rốt cuộc ngươi chuyện gì liên quan đến Hoa Nhung Châu?”

Lâm Giang lướt qua Dạ Trọng Hữu mới đưa cho một xấp giấy: “Hoa tiểu thư xem những thứ sẽ hiểu.”

Ta mở , là khế ước bán , đơn kiện của nha môn, tình trạng giấy vẻ như nhiều năm trôi qua , nhưng trong mỗi bản đều một chữ kí đầy đủ họ tên – Tề Nhung Châu.

Ta về phía Lâm Giang, đợi hỏi mở miệng: “Tề Nhung Châu những trang giấy là tên đầy đủ của Hoa Nhung Châu bên cạnh tiểu thư.”

“Khiết Khiết, nàng từng hiểu rõ bên cạnh nàng đúng ?” Dạ Trọng Hữu hỏi, thấy vẫn im lặng, còn thêm: “Trước đây để ý tới, nhưng ở yến tiệc Trung Thu đột nhiên chắn mặt nàng, mới nhớ hình như từng gặp . Kẻ ăn mày nàng từng gặp phố, tên nô dịch ở tửu lâu, tất cả đều là , mưu đồ bất chính nên mới tiếp cận nàng, vì lẽ mới sai Lâm Giang điều tra .”

“Sao từng gặp phố?” Ta nhịn nhíu mày hỏi.

Dạ Trọng Hữu mất tự nhiên, giải thích: ”Ta vô tình thấy xe ngựa của nàng đ.â.m .”

Trùng hợp ?

Ngày đó về nhà thăm phụ mẫu, chăng cũng thấy? Có điều bây giờ lo nghĩ những vấn đề cũng vô dụng, nắm chặt xấp giấy trong tay: “Ta hiểu rõ…. Hoa Nhung Châu, như .”

Dạ Trọng Hữu gọi danh xưng của , nhíu mày về phía Lâm Giang, Lâm Giang tiếp: “Cho dù chuyện ở Lý gia do g.i.ế.c , thế nhưng trong tay chỉ một mạng ngã xuống.”

Thấy vẻ mặt nghi hoặc của , Lâm Giang tiếp: “Hoa tiểu thư từng qua thợ thủ công Ngụy Hiền ?”

Ta lắc đầu.

Lâm Giang tiếp: “Ngụy Hiền là thợ thủ công chế tạo ám khí gian xảo nhất thiên hạ, năm ngoái c.h.ế.t oan uổng. Không một ai báo án cũng để tâm tới, điều lúc điều tra Tề Nhung Châu, phát hiện Ngụy Hiền từng một đồ , gọi là Nhung Châu. Mà một đêm khi Ngụy Hiền chết, thấy Tề Nhung Châu xuất hiện, nhưng đó tung tích nữa nên đành thôi.”

“Ám khí?” Ta đột nhiên cảm giác chiếc vòng cổ tay lạnh buốt thấu xương. Đè chặt cổ tay thể nâng lên, câu cho vòng tay’ của Hoa Nhung Châu bất giác bật lên trong đầu.

Lâm Giang xong cũng im lặng, lâu vẫn đáp , Dạ Trọng Hữu mở miệng : “Khiết Khiết, tên Tề Nhung Châu năm gần mười tuổi chỉ vì tiền tài mà g.i.ế.c , đó sát hại sư phụ. Ta từ xưa đến nay nàng khuyết điểm dễ mềm lòng, nhưng nào thể để loại nguy hiểm ở bên cạnh nàng như hình với bóng .”

“Chuyện hôm nay là do sắp đặt?” Ta nhanh hiểu ý của .

Dạ Trọng Hữu thở dài, : “Ta vì cho nàng, sợ nàng tin mới sai phu thê nhà Lý thị tới xác nhận, nhưng vẫn lo Tề Nhung Châu vì thẹn quá hóa giận làm nàng thương nên mới đích đến để mắt tới nàng.”

Tay càng siết chặt hơn, tháo vòng tay xuống, nắm chặt đến mức tay trắng bệnh.

Dạ Trọng Hữu nắm lấy tay , lập tức dậy né tránh.

Đáp ánh mắt của Dạ Trọng Hữu, đột nhiên cảm giác bất lực, cuối cùng thả lỏng tay, : “Đạ tạ Hoàng thượng.”

❤️❤️❤️

Dạ Trọng Hữu tiễn về Hoa phủ, thì Thúy Trúc nhào tới, xác nhận chuyện ban ngày xong, hai mắt nàng đỏ bừng, vẻ như mới .

“Tiểu thư, xin hãy cứu Hoa thị vệ…. nhất định là ….” Thúy Trúc kéo qua kéo tay áo .

“Thúy Trúc, ngươi để yên chút ?” Ta nàng , tức giận .

Thiên Chỉ thấy sắc mặt , tranh thủ lúc Thúy Trúc để ý, phối hợp với Ngân Hạnh lôi Thuý Trúc .

Ta bước phòng, cả còn chút sức lực ngã xuống giường, chiếc vòng vẫn luôn nắm trong tay rơi xuống, lăn một vòng đất biến mất gầm giường.

Mới yên tĩnh một lát, Thiên Chỉ bước , Mộ Dao phái đưa thư đến.

Ta lên tinh thần nhận lấy, mở xem, phong thư cũng yên lặng rơi xuống đất.

Tại tất cả chuyện đều tới cùng một lúc thế ?

“Ném tên “gia nô” ở phòng chứa củi ngoài , chẳng ích gì, nuôi phí lương thực.” Ta mở miệng.

Thiển Chi sửng sốt một lúc cúi đầu lui xuống.

Loading...