Xuyên Vào Tiểu Thuyết Xui Xẻo - Chương 28
Cập nhật lúc: 2025-08-17 13:22:35
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Khóe môi Ngũ Sóc Mạc khẽ giật, cuối cùng vẫn cúi thấp đầu, gì nữa.
“Ngươi cũng , gì thì giờ ngươi cũng đang trong tay , sẽ đợi xem Mộ Dao đến tìm ngươi .”
“Ngươi đừng làm liên lụy tới nàng.” Ngũ Sóc Mạc thấy câu mới chịu mở miệng .
“Dựa ?” Mặt biến sắc trả lời.
“Ta và nàng …. giải quyết xong, nên ngươi đừng vì chuyện của mà quấy rầy nàng.” Ngũ Sóc Mạc tự , trong đáy mắt chứa đầy tổn thương.
Nếu vẫn còn chút lí trí, thật sự cầm d.a.o đ.â.m mấy nhát.
“Chuyện giữa các ngươi thì liên quan chó gì đến ? Chẳng lẽ ngươi nghĩ sẽ cảm động thâm tình, thành cho đôi uyên ương bất hạnh các ngươi ?”
Ngũ Sóc Mạc lời trào phúng của chọc giận, : “Ngay từ đầu ngươi nguyên nhân ? Cớ gì tìm nàng để hỏi.”
Ta dậy bước ngoài: “Hỏi thì mới lý do đàm phán.”
Sau lưng truyền đến tiếng của Ngũ Sóc Mạc: “Ngươi thật sự khác quá nhiều, chẳng trách… nàng cảm thấy nguy hiểm.”
Ta khựng , nhưng vẫn đầu, đó bước thẳng ngoài.
Vài ngày tiếp theo, Hoa phủ quá bình yên, mỗi đêm đều một nhóm áo đen đến thăm dò, điều bọn chúng dám đánh động quá lớn, cuối cùng đều tấn công mà lui về.
Đây cũng chính là điểm yếu của Ngũ Sóc Mạc, danh nghĩa cũng sớm rời hoàng thành, bây giờ dù là của của Mộ Dao cũng dám trắng trợn điều tra.
Bản chờ đợi cũng phát chán, còn liên tiếp nhận thiệp mời của Thích quý phi, dứt khoát tiến cung đáp lời hẹn.
Cung của Thích quý phi giống con nàng, hoa lệ nhưng quá lộ liễu, trong hậu cung ngoại trừ Thái hậu thì một nàng nắm quyền to nhất, ngoại trừ thế lực gia tộc thì nàng cũng… thể khinh thường.
Bước thấy nàng đang tỉ mỉ lau chùi ngọc thủ, đích rót cho một ly , đối với dịu hiền như tỷ tình , chỉ mỉm nhận lấy.
Nàng : “Từ lâu tâm tình với Hoa tiểu thư một , đáng tiếc Hoa tiểu thư vẫn luôn dùng lý do bận bịu từ chối, cuối cùng hôm nay cũng cơ hội.”
Ta đặt chén xuống: “Mấy ngày bận.”
Thích quý phi tò mò : “Không Hoa tiểu thư đang bận chuyện gì?”
“Kể cũng khéo, mấy hôm đuổi bắt nô gia bỏ trốn, đánh bậy đánh bạ thế nào bắt trúng đào phạm liên quan đến vụ ám sát trong yến tiệc hôm nọ, mấy ngày nay lúc nào cũng túc trực tra hỏi xnàng khai tin tức gì .” Ta cúi đầu trả lời, nét mặt còn cố ý mang theo vài phần vui sướng.
Thích quý phi , đến là vui vẻ: “Vậy thì , mau điều tra hung thủ, đó băm làm nghìn mảnh mới sảng khoái làm .”
“Vậy mượn may mắn của Thích quý phi .” Ta đáp .
Thích quý phi hề làm giá, khanh khách xuống cạnh : “Hiếm lắm Hoa tiểu thư mới tới một , tâm sự với nhiều chút đó. Trong hoàng cung kẻ ở, hiếm khi gặp dám thẳng thắn lên lòng như Hoa tiểu thư.”
Ta nhíu mày, nghi ngờ chất vấn: “Ta thật sự bản gì đặc biệt đáng để Thích quý phi đối đãi như ?”
Thích quý phi lấy khăn tay che miệng : “Chuyện ngoài , nhưng cái là ngay. Lần đầu gặp gỡ thấy Hoa tiểu thư giống thường, quả nhiên trong họa phúc?”
MMC
Thấy lộ vẻ mặt khó hiểu, nàng tiếp: “Hơn nữa, gia phụ là võ tướng biên cương, phụ Hoa tiểu thư là văn thần đầu triều đình, nếu chúng thể hỗ trợ lẫn , …. trong hậu cung sẽ chẳng ai dám qua mặt hai nữa.”
Ta còn nhập cung tìm lấy lòng hợp tác ?
Ta siết chặt khăn tay, giả vờ u mê: “Ta hiểu Thích quý phi đang gì?”
“Hoa thông minh như hiểu gì?” Thích quý phi cầm quạt bồ đào phe phẩy qua chỗ một cái, động tác giống mấy tú bà chốn thanh lâu phẩy khăn tay trong mấy bộ phim truyền hình.
Nàng dùng quạt bồ đào che miệng: “Hoàng thượng đối với thế nào, là từng trải, rõ tựa gương soi, và còn hợp tác… nhiều.”
Ta cúi đầu , Thích quý phi chỉ nghĩ đang ngượng ngùng, đề cập đến vấn đề nữa mà lảng sang chuyện khác.
Đến tận khi hoàng hôn buông xuống nàng mới chịu để xuất cung, xe ngựa, nữa, trầm mặc đến tận khi hồi phủ. Vừa viện thấy Thiên chỉ sẵn ngoài viện đợi , vẻ mặt đúng lắm, dừng bước chân, đó vội lướt qua nàng phòng.
Quả nhiên thấy một bóng đội mũ rộng vành, thấy tiếng bước chân của nàng , là Mộ Dao.
Ta xuống, tự rót cho chén mới cất lời: “Cảm giác trèo tường thế nào? Lần đến lượt ngươi trèo tường tìm hả?”
Nàng ăn mặc thế , tuyệt đối thể từ cửa chính.
Mộ Dao đến gần mới : “Người ở ?”
“Người nào?” Ta làm như hỏi .
Mộ Dao hất chén tay , : “Đừng giả ngu với , ngươi đang chờ đến ? Bây giờ đến , cũng thả !?”
Ta rút khăn lau mu bàn tay mới đáp: “Nếu cầu xin khác, ngươi nên xem thái độ của ?”
Mộ Dao thấy lời quen tai, sắc mặt nàng tái nhợt, nhưng vẫn cố : “Ngươi cần làm nhục như , nếu đến , c.h.é.m g.i.ế.c gì tùy ngươi, chỉ cần ngươi thả liên quan là .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/xuyen-vao-tieu-thuyet-xui-xeo/chuong-28.html.]
“Không liên quan?” Ta bật , dậy: “Mộ Dao, da mặt ngươi dày bao nhiêu mới dám đây với ba chữ ?”
Mộ Dao : “Chuyện đều là kế hoạch của , ngươi đừng liên lụy khác.”
“ là tình thâm nghĩa trọng, ai cũng đòi gánh trách nhiệm .” Ta châm chọc : “Ngươi để Dạ Trọng Lan ở ?”
Mộ Dao , ánh mắt đầy oán hận: “Không chính ngươi cướp ? Bây giờ cần gì ở đây làm bộ làm tịch.”
“Ta đưa ngươi lên vị trí trắc phi, còn chủ động rời , ngươi còn lùi đến vị trí nào nữa mới lòng?” Ta hề yếu thế : “Ta vẫn luôn nghĩ ngươi là thông minh, hồ đồ đến mức ?”
“Ta làm chuyện dại dột, ngốc đến mức cùng cách để thử , nếu … cũng sẽ để ngoài… thừa nước đục thả câu.” Mộ Dao nhắm mắt , trong mắt nàng dường như ngấn lệ: “Từ lúc ngươi cản cho một mũi tên, từ đó trở bắt đầu vô thức ngươi, đến viện của ngươi nhưng cuối cũng vẫn chùn bước. Ngươi lấy tất cả của , bây giờ ngay cả cũng ngươi động tay động chân.”
“Ngươi nên tìm nguyên nhân ở chính bản mới !” Ta nể tình : “Còn nữa, chẳng lẽ gầm trời là nam nhân ? Không ngươi sống nổi ? Nhân sinh của ngươi hạn hẹp đến ?
“Không thể sống nổi, chỉ tình cảm chân thành của . Nên hôm ở vách đá, chờ lựa chọn. Nếu chọn ngươi, sẽ lập tức nhảy xuống, sẽ c.h.ế.t tâm cắt mái tóc đen, nếu …”
“Không cần với mấy cái .” Ta lọt tai cách chuyện của đám nữ nhi thường tình, nữ tử cổ đại rảnh rỗi đến ? Chia tay thì chia tay thôi, cần gì nghi thức, rõ ràng còn vương vấn nhưng nhất quyết chịu thừa nhận, vô duyên vô cớ hại cả vô tội.
Mộ Dao đang định một lèo thì cắt ngang, nàng sững sờ, lúc mới tiếp: “Ngươi gì? Ngươi gọi tới những lời ?”
Mặt đổi sắc, : “Ngươi đền mạng cho trưởng .”
Thân thể Mộ Dao cứng đờ: “Ta từng nghĩ sẽ gây bất lợi cho nhà ngươi, là thừa dịp hỗn loạn trộn …”
“Ta . nếu ngươi toan tính, khác chen cũng chen nổi.” Ta cắt lời nàng: “Vậy nên cái c.h.ế.t của trưởng , ngươi chịu trách nhiệm.”
Mộ Dao , ánh mắt khó nén nổi bi thương: “Vậy bây giờ ngươi cũng nên thử cảm giác của lúc . Ngươi đau lòng vì đại ca ngươi, còn cũng từng đau lòng vì Linh Lung đến nỗi ăn ngủ yên. Nàng tồn tại như của , nàng vì Hoa Thâm nên mới c.h.ế.t thảm đó ? Vậy nên hai chúng , một mạng đổi một mạng, xem như thanh toán xong, sẽ tính toán gì với Hoa phủ các ngươi nữa.”
“Xong thế nào ? Ta vì kế hoạch của ngươi rơi xuống vách đá, đây cũng tính là một mạng.” Tuy nàng lòng nên mới tỏ yếu kém, nhưng thấy thì nhận .
Mộ Dao oán hận : “Ta khảo sát đỉnh núi đó , bên sông, giữa đầy dây dợ và cành cây, căn bản c.h.ế.t . Hơn nữa từng nghĩ ngươi sẽ nhảy xuống, vì đó là con đường chuẩn cho riêng …”
“Vậy thì ? Nói gì nữa cũng rơi xuống .” Ta vô trả lời.
Mộ Dao phát cáu, cuối cùng cũng hỏi: “Vậy ngươi thế nào?”
“Ta bắt thủ phạm thật sự màn.” Ta .
Mộ Dao nhíu mày: “Sao …”
“Là ngươi gây họa nên tất nhiên cũng là dọn , Mạc Song Ngũ ở chỗ cơm ăn , nên nhất ngươi nhanh một chút, đừng để c.h.ế.t đói. Thiên Chỉ, tiễn khách!”
Mặc kệ cơn giận của Mộ Dao, xoay rời . Mạc Song Ngũ trong tay , bất luận nàng ý với , tóm vì nàng chịu khổ, nên nàng sẽ dám hành động thiếu suy nghĩ. Vậy thì hãy để xem thử cái gọi là hào quang nữ chính.
Ban đầu chỉ đánh cược, nhưng Mộ Dao xuất hiện chứng minh suy đoán của là đúng. Vụ ám sát trong yến tiệc và vở tuồng vách đá quả thật do Mộ Dao và Mạc Song Ngũ bắt tay thực hiện. Bởi vì chuyện ở vách đá quá kì lạ, khác với tác phong của đám thích khách trong yến tiệc. Giống hành động của trẻ con thì đúng hơn, cực giống mấy cô nương hờn dỗi làm xằng làm bậy.
Lúc đầu chỉ mơ hồ cảm giác cái gì đúng, nhưng khi vô tình đối diện với ánh mắt Mộ Dao vách đá hôm , rõ ràng. Trong đôi mắt lộ nửa điểm nghi hoặc kinh ngạc, mà ánh mắt như tro tàn, mang theo ao ước và bàng hoàng.
Hơn nữa Hoa Nhung Châu nhảy xuống đáy vực chạm tán hắc y nhân, xâu chuỗi sự việc sẽ nghĩ ngay Mộ Dao và Mạc Song Ngũ bắt tay hợp tác. Người tìm đáp án, còn cho rằng cơ hội mang nàng , nhưng vì hành động của mà kế hoạch rối tung rối mù.
Sau khi Mộ Dao , ánh trăng đặc biệt sáng. Ta ngẩn lên bầu trời đêm, chợt phát hiện đang tới gần, đầu , : “Vết thương khá hơn chút nào ?”
Một lát thanh âm của Hoa Nhung Châu truyền tới: “Ừm.”
Sau đó hai chúng cùng trầm mặc.
Ta nhẹ giọng mở miệng, đang cho ai : “Ta g.i.ế.c một .”
“Ta giúp .”
Ta đầu, đối diện với đôi mắt nghiêm túc lạ thường của Hoa Nhung Châu, trong lòng tựa như tan : “Ngươi hỏi là ai ? Nói chừng là một quan to quyền quý đó?”
Ánh mắt Hoa Nhung Châu chút d.a.o động: “Người giết, giúp .”
Ta nhịn lắc đầu : “Trẻ con nên cả ngày cứ mở miệng là đánh giết.”
“Ta trẻ con.” Giọng của Hoa Nhung Châu dồn dập, lúc ngập ngừng : “Ta từng g.i.ế.c .”
Ta theo bản năng về phía , chỉ thấy buông mắt, lông mi tạo thành một cái bóng mặt. Lúc làm phủ binh gặp ít thích khách, g.i.ế.c thì gì là lạ ? Dù nữa, trong cái xã hội , mạng cũng chẳng đáng bao nhiêu tiền.
“Ta .” Ta cho lệ.
“Người .” Hoa Nhung Châu ngang ngạnh .
Ta chỉ nghĩ giở thói cáu gắt của trẻ con, già mồm cãi với , nên cũng thuận theo .
Hoa Tướng càng ngày càng hứng thú với quyền thế, giao tình lúc lúc , bình thường rảnh rỗi nhà chơi, chăm sóc Hoa phu nhân vẫn còn chịu đả kích, thỉnh thoảng còn tới tìm . Tất cả lời và hành động của ông đều thể hiện là một cha hiền dịu, dường như ông thật sự buông cái chức tể tướng, bắt đầu trách nhiệm với hai chữ trượng phu và phụ .
Chứng cứ phạm tội giấu trong hộp trang sức mấy mở , định ném nó ánh nến đốt , nhưng cuối cùng vẫn giữ .