Xuyên Vào Tiểu Thuyết Xui Xẻo - Chương 22
Cập nhật lúc: 2025-08-17 13:22:29
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Ta chỉ thấy nơi lúc nãy, Hoa Thâm quỳ mặt đất, hai tay chống lên nền gạch, ngực… một thanh kiếm dài xuyên qua.
Mục tiêu của mặc đồ đen quả nhiên là .
Tên thích khách thấy kiếm trúng, thu kiếm c.h.é.m tới nữa.
Như một thước phim chậm, Hoa Thâm lấy tay ôm miệng vết thương đang ròng ròng máu, nhe răng , vẫn ngốc nghếch như khi.
Thích khách Hoa Nhung Châu chặn , tiến sát bên Hoa Thâm, chuyện nhưng cuống họng thốt lời nào.
“Muội… … Lúc trúng tên cũng đau thế ?” Hoa Thâm mơ hồ , m.á.u chầm chậm chảy mặt đất thành một vũng.
Ta vươn tay mới phát hiện tay đang run bần bật, đỡ mặt đất, vô thức hỏi: “Sao đỡ cho ?”
Hoa Thâm tựa đầu cánh tay , khó nhọc : “Muội … cũng từng chở che mặt Tấn vương ? Ta… Ta đây làm … Sao thể làm ngơ . ”
Hoa Thâm gầy một nửa, khuôn mặt rõ ràng gầy hẳn . Hắn cố nặn một nụ , còn nét béo ú và thô tục của ngày .
Ta chợt nhớ những từ xưng hô với đây – là bánh ú béo, là công tử bột, là tên ngốc…
Còn , mặc cho khinh thường vẫn trơ mặt tiến gần, bao giờ oán giận vì thái độ của .
Vị công tử , mà luôn coi thường, là duy nhất đời đối xử chân thành với Hoa Khiết.
Ta hít một thật sâu mới thôi run rẩy: “Huynh , sẽ thôi… Ta sẽ…”
giây tiếp theo, cổ bỗng nhói đau, mắt chỉ còn một màu đen kịt.
Tâm niệm duy nhất mà khi hôn mê là – Ta thể ngất , tận mắt Hoa Thâm mới .
Khi tỉnh dậy, là một trận đau đớn nhói , cố mở mắt , suýt nữa ngất xỉu nữa.
Bởi vì chân là… vách đá. Ta trói chặt, treo một cái cây đỉnh vách đá!
Cố gắng chống nỗi sợ độ cao trong lòng, xung quanh, khỏi sửng sốt, phát hiện còn … Mộ Dao. Hai chúng như hai con cá muối treo lên phơi khô.
Nàng dường như vẫn đang hôn mê.
Lúc , một giọng trầm ấm vang lên: “Cuối cùng cũng tỉnh ?”
Ta đầu lên vách đá, thấy hai áo đen che mặt.
Nhìn thấy vết m.á.u khô ngực, trong lòng hít một . Ta tràn đầy tức giận bọn họ: “Lần tập kích là các ngươi tay? Muốn mạng của , hà cớ gì trói ở chỗ ?”
Cũng Hoa Thâm .
Hai áo đen một cái, do dự một hồi : “Nhóm g.i.ế.c các ngươi, bọn .”
“Vậy các ngươi làm gì? Ta thù oán gì với các ngươi ?”
Người mặc đồ đen trả lời, chỉ lắng tai , đó xoay , bỏ một câu: “Đợi lát nữa ngươi sẽ .”
Một lúc , bóng dáng của Dạ Trọng Lan xuất hiện, theo là vài lính canh.
Khi thấy tình huống mặt, đôi mắt như nổi lửa, phóng đến chỗ hai gã mặc đồ đen.
Người mặc đồ đen chút sợ hãi cắm thanh trường kiếm trong tay lên cành cây vách đá, khiến Dạ Trọng Lan dám bước tới gần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/xuyen-vao-tieu-thuyet-xui-xeo/chuong-22.html.]
“Ngươi ngươi đang trói là ai ?” Đôi mắt Dạ Trọng Lan như hai quả cầu lửa.
Một trong hai mặc đồ đen trả lời: “Trói cũng trói , đương nhiên . Tấn vương chọn một .”
Nghe thấy câu , khỏi trợn trừng mắt. Cái gì mà loạn xà ngầu hết lên thế ? Người đang đùa đấy ? Sao ấu trĩ ? Lôi vách đá chơi trò thử thách cực hạn?
Có điều còn mở lời, thấy Dạ Trọng Lan hỏi: “Mục đích của ngươi là gì?”
“Chẳng là gì cả, chỉ là chủ tử nhà và Tấn vương gia vài ân oán, thích ngươi khó xử mà thôi.” Người áo đen , giọng điệu đầy khiêu khích.
Trước khi Dạ Trọng Lan hung tàn bước đến, mặc áo đen còn lên tiếng: “Chỉ cần Tấn vương chọn một , chúng sẽ thả một , còn sẽ lao xuống đáy vách đá làm mồi cho cá.”
Lòng khẽ động.
lúc Mộ Dao tỉnh dậy, khi cả hai mắt đối mắt, vô thức sững , nàng rời mắt , về phía Dạ Trọng Lan.
Hai mặc đồ đen thấy Dạ Trọng Lan cứ mãi im lặng, bọn họ , đ.â.m kiếm cành cây thêm mấy phân nữa, và Mộ Dao khỏi run lên.
Dạ Trọng Lan nheo mắt, vô thức bước lên một bước.
Người mặc đồ đen : “Nếu Tấn vương chọn, thì đừng mong cả hai nữa.”
Nghe đến đây, nhịn nổi phá lên. Hắc y nhân xnàng thật sự hiểu chuyện, đợi thêm một ngày nữa là tới ngày hòa ly với Dạ Trọng Lan, bây giờ gấp rút nhảy , để lộ một kiểu… phóng khoáng.
Thật Dạ Trọng Lan lựa chọn, khẩn trương bước tới hướng … là hướng của Mộ Dao.
Người áo đen… hai nhóm thích khách… lựa chọn….
Tổng hợp những thông tin , to gan tìm cách, thế là vặn vẹo hai tay trói lưng.
Sau đó mở miệng hướng về phía hai tên áo đen, : “Đây là đầu các ngươi bắt cóc hả?”
Tên áo đen sững sờ, đầu , che giấu nổi vẻ nghi hoặc tràn đầy trong mắt.
Ta khẽ , ánh mắt Dạ Trọng Lan đang mang theo sự khẩn trương, với tên áo đen: “Các ngươi khi trói soát ?”
MMC
Không đợi tên áo đen phản ứng, đầu với Mộ Dao: “Nhớ cho kĩ, là ngươi nợ .”
Ta dùng chiếc vòng tay biến thành một con d.a.o nhỏ cắt đứt sợi dây thừng.
Tiếng gió thổi sát bên tai, như lưỡi d.a.o cứa từng lớp da thớ thịt, đến tận lúc não vẫn quên xoay cái vòng tay đeo .
Chừng chỉ vài giây đồng hồ trôi qua, rơi xuống mặt nước, tạo một mảng lớn bọt nước nổi lên, lồng n.g.ự.c lực tác động thiếu chút nữa phun một ngụm m.á.u tươi. Sau khi uống hết ngụm nước mới dãy dụa bơi đất liền, may rơi xuống ở nơi cách bờ xa.
Bơi lội quả nhiên là kĩ năng sinh tồn thiết yếu, thật sự lãng phí một tháng tiền lương bỏ để học.
Bơi đến bờ, phát hiện khắp đều là vết thương từ to đến nhỏ, chân trái cũng trở nên đau nhức.
Lúc mới rơi xuống chỉ trầy xước, may mà một nhành cây treo chân nên cản lực lúc rơi, nếu e rằnglúc rơi xuống mặt nước ngất .
Đây chính là định luật bất tử khi rơi xuống vách núi trong tiểu thuyết. sở dĩ dám mạo hiểm như còn vì một nguyên nhân khác, việc chờ giải quyết , cục diện bây giờ chứng minh … thành công .
Ngửa mặt lên trời nghỉ một lát, sắc trời dần chuyển tối. Ta hít một thật sâu, thể im ở chỗ , theo hướng thượng nguồn của dòng sông, nơi đó sẽ ở. Nếu tại chuyến dã ngoại ở vùng đất hoang dã cộng thêm trời ngày càng tối, thể sẽ tự ném miệng con mãnh thú nào đó chừng.
Gắng chịu đau đớn , khập khiễng lết theo sườn dòng sông, sắc trời cuối cùng cũng tối. Có điều lúc trăng lên cao, hôm nay trời đêm đặc biệt sáng. Có thể trăng chứng quáng gà, cho nên phá lệ chiếu cố .
Trong lòng đang tự an ủi như thế.