Xuyên Vào Tiểu Thuyết Xui Xẻo - Chương 20
Cập nhật lúc: 2025-08-17 13:22:27
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Đoán chừng Mộ Dao chọc tức nhẹ, tay nàng càng nắm chặt hơn, trong lòng lúc còn thấy hổ thẹn, là nàng sai thì mới cơ hội bên giảng đạo lý.
“Chuyện dùng phận của ngươi, cũng thẳng với Dạ Trọng Lan , trả cho ngươi. Nên Mộ Dao , nợ ngươi bất cứ chuyện gì nữa .”
“Trả cho ?” Mộ Dao nhíu mày.
“Thiên Chỉ đưa thư hoà ly đến mặt Dạ Trọng Lan, chuyện của ngươi, tình cảm của ngươi, tự xử lý , sẽ dính nửa phần.”
“Ngươi cho rằng ân oán của chúng thanh toán xong? Hoa Khiết, ngươi nghĩ quá đơn giản , Hoa phủ các ngươi….” Ánh mắt Mộ Dao xao động, nhưng ngoài miệng vẫn chịu chùn bước.
“Sửa một chút, là , Hoa phủ là Hoa phủ, xin đừng vơ đũa cả nắm.” Không đợi nàng xong, chặn : “Trước đây từng nghĩ, tại sớm , muộn mà cứ xuyên đến đúng lúc đại hôn cơ chứ.”
Đón ánh mắt tràn đầy sự khó hiểu của Mộ Dao, tiếp: “Bây giờ mới hiểu, Thượng đế cũng quá mức tuyệt tình, dù đẩy thế khốn khổ, nhưng cũng để cho một chút hy vọng sống. Chuyện Mộ gia các lưu đày là chính sự, bừa, vấn đề ít nhiều cũng mang đến cho ngươi sự tổn thương, ngươi, dĩ nhiên cách nào lập trường của ngươi mà đoán. Thế nhưng, nếu giữa chúng huyết hải thâm thù ngăn cách, ngươi Hoa phủ rơi kết cục như , thật trùng hợp, cũng thế.”
Mộ Dao như một sinh vật lạ, thật lâu cũng , mà ánh mắt hiện lên từng tầng suy nghĩ.
Lưu đày với từ quan, chỉ khác biệt ở chỗ một cái tiền, một cái tiền, cho nên và Mộ Dao đều chung ý nghĩ kéo Hoa Tướng xuống.
Hoa phủ sụp đổ, nhưng Nguyệt công tử vẫn còn, cần quá sầu lo. Nếu suy nghĩ sai lầm, khuyên can Hoa Tướng hồi tâm chuyển ý đẩy nhà Mộ Dao từ c.h.é.m dầu thành lưu đày, thì bây giờ thứ đang chờ là cái c.h.ế.t thể vãn hồi.
Trong thế cục khốn khổ , một bước sai càng thêm sai, may mà xuyên qua hiểu rõ tình hình, về mò đá qua sông cũng sai bước nào.
Lúc về viện thấy Dạ Trọng Lan đó.
“Nàng ?” Dạ Trọng Lan thấy trở về liền hỏi.
“Đi giải quyết ân oán cũ, Vương gia đến đây làm gì? Thiên Chỉ rõ với ?” Ta nhíu mày .
Dạ Trọng Lan mím môi, lấy một tờ giấy nhàu nát, lẽ do nắm chặt trong tay: “Đây là ý gì?”
Nhìn thấy dòng chữ xiêu vẹo “Thư hoà ly”, mở miệng trả lời: “Ta sẽ rời khỏi Tấn vương phủ, đều vui vẻ hơn ?”
Ta qua bước phòng, kéo cánh tay , : “Nàng thấy bây giờ về Hoa phủ sẽ hơn ?”
Có ý gì ? Ta nhíu mày , bắt gặp đôi mắt rủ xuống, : “Bản Hoa phủ khó bảo đảm, nàng chỉ là một nữ tử, Hoa phủ thể bảo vệ nàng đến lúc nào?”
Ý của lời chính là Mộ Dao đối phó với Hoa phủ, cũng chuẩn giúp Mộ Dao, sự bố thí duy nhất cho là để ở Tấn Vương phủ, sẽ mảy may ngó ngàng đến.
Ta hất tay , : “Điều cần Vương gia hao tâm.”
“Nàng….” Thanh âm của Dạ Trọng Lan dường như chút bực bội: “Nàng cứu , sẽ làm như thấy nàng, nên nếu nàng …. cũng nên đợi thêm một thời gian nữa, chỉ ở Tấn vương phủ, mới thể bảo vệ nàng chu .”
Đợi đến lúc Hoa phủ thất thế mới rời ? Tên Dạ Trọng Lan vẫn còn chút nhân tính, giống như trong tiểu thuyết trực tiếp đuổi đồng thời vạch bộ mặt thật của Hoa phủ. Có điều, ý … đều vô dụng với .
“Hôm cứu là ngoài ý , nếu lựa chọn , tuyệt đối sẽ ngoài , cho nên cần giữ trong lòng, đó là cách đền bù lẫm của . Hai chúng bây giờ còn nợ , nên cần đến vương gia vẫn thể tự bảo vệ .” Ta đầu thẳng.
Bỗng nhiên thấy thật thảm hại, vì làm chuyện gì mà trả giá đắt, đỡ mũi tên chỉ vì trả cho Dạ Trọng Lan một chân tướng, rời để trả cho Mộ Dao hạnh phúc. Ta đúng là một nữ phụ hiểu chuyện vĩ đại.
Sau lưng truyền đến tiếng xé nát giấy, đó Dạ Trọng Lan bỏ một câu bỏ .
Hắn : “Chuyện hòa ly… nàng quyền làm chủ.”
Thiên Chỉ lo lắng : “Tiểu thư…”
MMC
Ta nhẹ, : “Ngày mai chúng tiến cung một chuyến.”
“Làm gì ạ?”
“Xin thánh chỉ.”
“Con bản đang làm gì ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/xuyen-vao-tieu-thuyet-xui-xeo/chuong-20.html.]
Trong cung Thái hậu, bà nghiêm túc , ánh mắt trầm lặng tựa như cây kim đ.â.m xuyên .
Ta chịu đựng ánh mắt như ngọn lửa của Thái hậu, : “Thần xin chỉ, hòa ly với Tấn vương.”
Thái hậu thở dài, vẫn cố khuyên nhủ: “Lan Nhi sai lầm gì con thể với , nhất thiết đến mức .”
Quả nhiên trưởng bối đều thích khuyên giải chứ ủng hộ phân ly.
“Mẫu hậu, thần đến đây cũng nhất thời xúc động, duyên giữa con và Tấn vương cạn, cần cố gắng chịu đựng đến cùng.” Ta vẫn vững vàng hề lay chuyển.
“Nói bừa!” Thái hậu cũng lớn giọng: “Làm gì nữ tử từng trải nào đến chuyện duyên phận như con!”
“Thái hậu nương nương hạ chỉ ? Vậy thần cũng chỉ thể thỉnh cầu Hoàng thượng.” Ta dứt khoát .
“Con….”
Thái hậu chọc tức đến run , Tô cô cô bên vội vàng xoa cho Thái hậu thuận khí, chút hài lòng .
Thực tế lòng bàn tay cũng đổ một tầng mồ hôi mỏng, nhưng vẫn ráng chống cự .
“Thôi thôi, cho con thời gian một tháng.” Thái hậu tức giận khoát tay: “Đến lúc đó nếu con còn cố chấp như , sẽ hạ chỉ.”
“Thần …. quyết hối hận.” Mắt sáng rực.
Thái hậu vẫn cho rằng đang giở tính trẻ con, nên mới cho thời gian suy nghĩ, thế nhưng, đến nửa ngày cũng cần.
Vừa bước khỏi cung Thái hậu thấy Cao Vũ bên Dạ Trọng Hữu ngoài ngó đầu , thấy vội chạy tới.
“Hoa tiểu thư, Hoàng thượng sai đến mời .”
Thấy xưng hô như , trong lòng hồi hộp, chút khó chịu rõ ràng.
Đi vài bước thì gặp Thích quý phi đang tới, nhiệt tình chào hỏi : “Lâu thấy Tấn vương phi cung, nhớ mong.”
Ta hàn huyên với nàng vài câu, Cao Vũ đợi nổi mở miệng thúc giục.
Ánh mắt Thích quý phi đảo qua Cao Vũ, : “Sau Tấn vương phi rảnh rỗi thể tới cung một lát, cảm giác và Tấn vương phi duyên.”
Trong giọng chứa đựng ẩn ý sâu xa, khiến trong lòng cảm giác thể xác định, chỉ đáp .
Đi theo Cao Vũ đến Thiên Điện của Dạ Trọng Hữu, bước thấy Dạ Trọng Hữu cạnh một cung nữ trung tuổi.
Cung nữ một tiếng hành lễ với , đó tiến về phía , cầm một cái thước bắt đầu đo thể .
Đầu óc mơ hồ mặc cho bà xoay qua xoay , sang phía Dạ Trọng Hữu đang nhàn nhã uống hỏi: “Làm gì ?”
Dạ Trọng Hữu bình tĩnh gạt nắp , tâm trạng : “Trẫm làm một bộ y phục cho… nàng , vóc dáng các ngươi gần giống , ngươi tiến cung nên gọi ngươi tới đo.”
Cẩu lương bây giờ đều tàn nhẫn ?
Nhịn cảm xúc kích động của xuống, cung nữ đo nhanh, hành lễ với xong lập tức rời . Ta cũng còn kiềm chế cảm xúc của : “Hậu cung của nhiều như , cùng vóc dáng với Mộ Dao ít, vì nhất định tìm thần? Lại tiếp, hậu cung của lớn còn xử lý xong, cớ gì còn để mắt đến hậu viện của chứ?”
Ánh mắt Dạ Trọng Hữu lập tức lạnh , lòng thắt , hình như quá đáng, thời gian thái độ của với hơn chút mà lên mặt với .
mà thì cũng , còn thể làm gì nữa, là liều lĩnh ngấp nghé thê của ca ca chứ bộ.
“Ngươi cảm thấy trong hoàng cung trẫm quá nhiều ?” Dạ Trọng Hữu đặt chén xuống, hỏi .
Nghe câu hỏi , tay rụt , ngoài mặt cực kì phẫn nộ : “Thần hiểu khá rõ Mộ Dao, cho dù Dạ Trọng Lan, nàng cũng sẽ nguyện ý nhập cung.”
Sắc mặt lạnh tanh của Dạ Trọng Hữu hòa cùng với hàn khí bốc lên trong đáy mắt tựa như một tảng băng trôi, mất vẻ tươi .
Quả nhiên hùng khó qua ải mỹ nhân, đế vương ngoại lệ.