Đột nhiên “đồ ngu ngốc” ngất quả thực dọa cho Kỳ Minh nhảy dựng lên, Kỳ Minh nhanh chóng gọi bác sĩ tới, cơ thể Hướng Viên Bác vốn suy yếu, đừng doạ phát bệnh nữa.
Hiện tại tình trạng cơ thể Hướng Viên Bác chỉ bác sĩ thấy lo lắng, nhà Hướng Viên Bác cũng vô cùng thấp thỏm, nhận thông báo Hướng Viên Bác ngất xỉu, nhà Hướng gia công việc nào thể bỏ xuống liền bỏ xuống hết, chín mười kéo đến, vây xung quanh cửa phòng bệnh lo lắng chờ đợi.
Dù ngất xỉu ngay mặt của , Kỳ Minh cũng rời mà chờ đợi ở phòng bệnh của Hướng Viên Bác. Lúc thấy ngoài cửa chín mười chen chúc, từ bà cụ tóc bạc phơ đến thiếu niên mười mấy tuổi vẫn đeo cặp sách, cả đám như hươu cao cổ dò xét chờ bên ngoài cửa phòng bệnh, qua cảnh tượng buồn .
Kỳ Minh yên lặng lui sang một bên, thừa dịp lực chú ý của Hướng gia đều ở Hướng Viên Bác trong phòng bệnh, xổm xuống chuyện với tiểu quỷ: “Vừa ba thấy con kéo Tống Nhất ? Hai làm gì ?”
Tiểu quỷ chậm rì rì nhả hai chữ: “Bí ~ mật ~”
Kỳ Minh: “......”
Cậu đưa tay gõ đầu của tiểu quỷ một cái, cà khịa: “Được lắm, bây giờ còn bí mật giấu diếm ba , ba nhớ con sợ ? Hiện tại sợ nữa?”
Kỳ Minh để dấu vết lời khách sáo.
Tiểu quỷ hì hì ngây ngô, bày dáng vẻ lấy lòng: “Đây là ông ở đây ?”
Kỳ Minh sững sờ, rõ tiểu quỷ ý gì.
Cậu hỏi tiểu quỷ, tiểu quỷ hì hì ngừng, cái gì cả.
Kỳ Minh gặng hỏi cũng , tiếp tục hỏi tiếp mà đổi đề tài: “Con giải quyết nữ quỷ như thế nào?”
“Không dễ giải quyết.” Tiểu quỷ chắp tay lưng, vẻ mặt nghiêm trọng lắc đầu.
Kỳ Minh: “Vì ?”
Tiểu quỷ: “Bởi vì cô ác ý.”
“Không ác ý?” Kỳ Minh giọng bỗng cất cao, ý thức bên cạnh còn những khác, hạ thấp giọng : “Cô sắp hành hạ Hướng Viên Bác đến c.h.ế.t , cái gọi là ác ý?”
Tiểu quỷ nhún nhún vai: “ con cảm nhận cô ác ý.” Ngược còn tràn đầy tình yêu điên cuồng.
Thế gian vạn vật tự nhân quả, nữ quỷ cũng suy nghĩ làm chuyện ác, nếu những khác hoặc quỷ chủ động diệt trừ cô thì sẽ nhiễm nhân quả của cô , mà ai cũng cách nào dự đoán làm sẽ dẫn tới hậu quả gì. Đối với tiểu quỷ, Hướng Viên Bác chỉ là một quan trong, nó mặt hù dọa nữ quỷ ở đoàn làm phim, để âm khí của nữ quỷ nhiễm lên Hướng Viên Bác, tiểu quỷ quá lương thiện , thể nhận luật nhân quả vì một mà nó quen chứ.
Đồng thời tiểu quỷ cũng mong Kỳ Minh nhiễm nhân quả của nữ quỷ, mặc dù nó thể dễ dàng khiến nữ quỷ hồn phi phách tán, nhưng hiển nhiên Hướng Viên Bác quan trọng đến mức để tiểu quỷ làm như .
Kỳ Minh im lặng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/xuyen-thanh-nam-phu-thu-tiet-doc-ac/chuong-25-nhan-qua-1.html.]
Hiện tại Kỳ Minh thể xác định, nữ quỷ bám Hướng Viên Bác chính là fan cuồng nửa năm truy đuổi dẫn đến xảy t.a.i n.ạ.n giao thông . Cô bám Hướng Viên Bác xác thực ác ý, thậm chí cô còn sùng bái Hướng Viên Bác, yêu Hướng Viên Bác điên cuồng. Thế nhưng nữ quỷ từng nghĩ qua tình yêu của cô thể dẫn tới hậu quả gì cho Hướng Viên bác ?
Khi một loại tình yêu trở thành gánh nặng cho khác, thậm chí làm tổn thương khác, loại tình yêu từ lâu còn thuộc phạm trù tình yêu, mà là một loại ích kỷ tự làm hài lòng và cảm động bản .
Tình yêu như , khiến khác kinh hồn bạt vía, cần cũng .
lúc , cửa phòng bệnh mở , bác sĩ từ bên trong , nhà Hướng gia như ong vỡ tổ vây quanh bác sĩ.
Bác sĩ cảm thấy kinh ngạc, nhưng vẻ mặt hiểu, đối mặt với sự lo lắng hỏi thăm của nhà Hướng gia, bác sĩ trả lời: “Bệnh nhân , chỉ ngủ .”
Rất kỳ quái, ngay cả t.h.u.ố.c an thần cũng thể giúp Hướng Viên Bác ngủ . Hôm nay hiểu ngủ , hơn nữa còn ngủ bình thản, giống như ác mộng đây quấy nhiễu biến mất.
Kỳ Minh từ xa Hướng Viên Bác , cũng ý định ở nữa, đang rời , đằng gọi .
“Xin chờ một chút.”
Giọng khàn khàn lộ vẻ mệt mỏi, nhưng vì Kỳ Minh cảm thấy trong giọng của mang một loại chờ mong.
Kỳ Minh , thấy một đàn ông giống Hướng Viên Bác sáu bảy phần về phía .
Người đàn ông mở miệng : “Chào , là trai của Hướng Viên Bác Hướng Khiêm Viễn.”
Hướng Khiêm Viễn mặc âu phục phẳng phiu, mặt nở nụ mỉm, dù che giấu nhưng Kỳ Minh vẫn sự mệt mỏi từ sâu trong mắt .
Kỳ Minh nghĩ đại khái là lo lắng về điều mà Hướng Viên Bác chịu đựng.
“Chào , xin hỏi chuyện gì ?” Kỳ Minh gật đầu tỏ ý chào hỏi với .
Hướng Khiêm Viễn làm một động tác mời: “Kỳ , chúng thể chuyện ?”
Kỳ Minh nghi hoặc: “Hướng cùng chuyện gì?”
Hướng Khiêm Viễn: “Tôi hộ lý của Viên Bác , lúc nó mê man chuyện với .” Có lẽ cảm thấy như sẽ để cho Kỳ Minh hiểu lầm, Hướng Khiêm Viễn bổ sung: “Tôi ý hoài nghi Kỳ , chỉ là Viên Bác hơn nửa tháng chợp mắt, t.h.u.ố.c ngủ t.h.u.ố.c an thần tác dụng, nhưng hôm nay chỉ trò chuyện với Kỳ mấy câu, Viên Bác liền ngủ mất, nghĩ nhất định là Kỳ một loại t.h.u.ố.c an thần đặc biệt nhỉ?”
Hướng Khiêm Viễn xong, còn xung quanh Kỳ Minh một vòng, đột nhiên thấp giọng : “Tôi mới thấy Kỳ chuyện ở trong góc , nhưng thấy đeo tai cầm điện thoại.” Chỉ thiếu chút nữa thẳng cảm thấy thấy quỷ mà thôi.
Kỳ Minh hiểu rõ suy nghĩ của Hướng Khiêm Viễn, còn tưởng rằng lúc đó chuyện với tiểu quỷ ai để ý , nghĩ tới Hướng Khiêm Viễn vẫn luôn quan sát , thật là chủ quan.
Kỳ Minh suy nghĩ : “Được , Hướng tìm một chỗ chúng chuyện.”