Cậu hít hít một phát mùi thơm liền xộc mũi, Kỳ Minh càng cảm thấy đói bụng. Cậu chỉ nước lèo đang sôi ùng ục trong nồi, mắt lấp la lấp lánh: “Cái là nấu cho ?”
Kỳ Minh về đến nhà liền ngủ thẳng đến 3 giờ chiều, lúc tỉnh do ngủ nhiều quá mà đầu ngây ngây, một hồi mới lấy tỉnh táo, dày cũng ca lên bài ca vườn nhà trống.
Cậu xuống lầu kiếm gì đó bỏ bụng, biệt thự vắng tanh vô cùng yên tĩnh. Cậu dọn ngoài ở. “Được.” Kỳ Minh đồng ý, khi kết thúc trò chuyện nhắn địa chỉ qua cho Huỳnh Hoàng.
Kỳ Minh vốn là thích yên tĩnh, nhưng tưởng tượng linh hồn Tống Côn Lãng vẫn còn ở đây liền cảm thấy sởn tóc gáy. Kỳ Minh về liền ngáp liên tục, cơm sáng Huỳnh Hoàng đưa cũng kịp ăn, gục xe ngủ . Bài vị của Tống Côn Lãng đặt trong phòng ngủ ban đầu của , Kỳ Minh bình thường dám tùy tiện , hôm nay nếu Tống Nhất bảo dâng hương đốt tiền giấy cho Tống Côn Lãng thì đ.á.n.h c.h.ế.t cũng chủ động bước vô đây.
Cậu dọn ngoài ở.
Kỳ Minh lên kế hoạch dọn ngoài trong đầu phòng bếp kiếm đồ ăn. Ánh lửa tiếp tục nhảy nhót, lúc tiền giấy biến thành tro tàn ánh lửa vẫn giãy giụa thêm vài cái tắt lịm, phòng ngủ tối sầm trở .
“Cậu Kì, dậy .” Giọng Tống Nhất kéo suy nghĩ Kỳ Minh về mặt đất, Kỳ Minh lúc mới phát hiện Tống Nhất đang nấu mì trong bếp. Nến điện t.ử đặt bên cạnh ảnh thờ Tống Côn Lãng là nguồn sáng duy nhất trong căn phòng .
Cậu hít hít một phát mùi thơm liền xộc mũi, Kỳ Minh càng cảm thấy đói bụng. Cậu chỉ nước lèo đang sôi ùng ục trong nồi, mắt lấp la lấp lánh: “Cái là nấu cho ?” Kỳ Minh về đến nhà liền ngủ thẳng đến 3 giờ chiều, lúc tỉnh do ngủ nhiều quá mà đầu ngây ngây, một hồi mới lấy tỉnh táo, dày cũng ca lên bài ca vườn nhà trống.
Tống Nhất: “Tôi nghĩ ăn sáng ngủ, lúc dậy hẳn sẽ đói bụng.” Kỳ Minh dừng mắt bức ảnh thờ, thể thừa nhận Tống Côn Lãng là một cực kỳ trai, mày kiếm mắt sáng, mũi cao môi mỏng, cho dù chỉ là ảnh chụp thì ánh mắt sắc bén vẫn thể soi thấu lòng .
Nói thấy mì đun chín bèn bưng nồi lên đổ sợi mì trong bát, tự bê bát mì đặt lên bàn ăn. Xem Tống Nhất đúng là một vệ sĩ mười mười. À, ngoại trừ việc lái xe.
Lực chú ý của Kỳ Minh đặt hết lên sợi mì, chú ý cái nồi đang lơ lửng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/xuyen-thanh-nam-phu-thu-tiet-doc-ac/chuong-12-thoa-man-2.html.]
Kỳ Minh cũng khách sáo với , xuống ăn xì xụp, đói quá nên chẳng quan tâm nóng , mới mấy phút Kỳ Minh chén hết bát mì. Tuy rằng ăn nhanh nhưng động tác hề thô lỗ, còn chút cảnh ý vui.
Chiếc bụng đói thỏa mãn no nê, Kỳ Minh hài lòng dài ghế Tống Nhất vẫn luôn ở một bên: “Không ngờ nấu ăn ngon như đấy.” Nhiếp ảnh gia cho rằng Kỳ Minh hài lòng với chính bèn an ủi: “Thầy Kì hôm nay làm lắm đấy, ai cũng đảm bảo bộ quá trình ghi hình đều là khoảnh khắc nổi bật .”
Xem Tống Nhất đúng là một vệ sĩ mười mười. À, ngoại trừ việc lái xe. Giọng của bình đạm như thường ngày mà nhiều thêm một tia lười biếng thỏa mãn, trầm thấp gợi cảm.
Tống Nhất mặt vô cảm nhận lời khen của Kỳ Minh, cũng nhắc nhở : “Cậu Kì, hôm nay là ngày giỗ thứ 14 của , dựa theo tập tục thắp cho ngài Tống một nén nhang.” Những lời từ trong miệng Tống Nhất , Kỳ Minh chỉ cảm thấy khỏe. Sao cảm giác Tống Nhất như đang gấp gáp thể chờ ? Hơn nữa thấy bát mì Tống Nhất nấu cho cứ như là vì qua .
“Còn tập tục nữa?” Kỳ Minh khó hiểu, đầu thất , nhưng bao giờ qua 14 ngày cũng thắp nhang.
Tống Nhất mặt đổi sắc: “ . Nếu Kỳ chê phiền thì còn thể đốt cho tiền giấy và nguyên bảo.”
Kỳ Minh hồ nghi đ.á.n.h giá Tống Nhất, Tống Nhất vẫn bình chân như vại. Tống Nhất ừ một tiếng theo Kỳ Minh.
“Được , mua một ít nhang và vàng mã.” Kỳ Minh quỳ gối đệm hương bồ, chờ nguyên bảo và tiền giấy cháy hết.
Tống Nhất: “Không cần , lúc đang ngủ ngài Tỉnh đưa đến .” Kỳ Minh đương nhiên thể nghi ngờ của với phim, cảm ơn đó trở trong xe.
Kỳ Minh: “……” “Chúng ngoài .” Kỳ Minh diễn đứt ruột đứt gan một lát lau mặt, làm bộ xốc lên tinh thần, đến cửa.
Sao cảm giác Tống Nhất như đang gấp gáp thể chờ ? Hơn nữa thấy bát mì Tống Nhất nấu cho cứ như là vì qua . Tống Nhất mặt vô cảm nhận lời khen của Kỳ Minh, cũng nhắc nhở : “Cậu Kì, hôm nay là ngày giỗ thứ 14 của , dựa theo tập tục thắp cho ngài Tống một nén nhang.”