Xuyên Sách Làm Vai Phụ Hắc Hóa - Chương 627

Cập nhật lúc: 2025-09-15 15:14:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Thỉnh thoảng, Định Quốc Công phủ thường mời khách quý đến hoa viên nướng thịt, hoạt động dần thịnh hành trong chốn kinh thành. Trường Bình từng góp mặt hai , song Dung vương trở về kinh thành lâu, nên vẫn dịp tham gia. Đợi đến khi nguyên liệu tẩm ướp và bếp lò đều chuẩn sẵn sàng, Trường Bình định tự tay nướng thịt. Dung vương cũng nề hà mà nhập cuộc ngay lập tức, đoạn với nàng: "Thế quả là một thú vui tao nhã."

Trường Bình đáp: "Chờ xuân về, vạn vật đua sắc, chúng nướng thịt, há chẳng càng thêm mỹ mãn ?"

Dung vương chẳng khỏi ngưỡng mộ Trường Bình, y cất lời: "Công chúa quả thật phong tình."

Trường Bình thoăn thoắt xâu thịt thành chuỗi, bình thản cất lời: "Vương gia quả là bậc đại nghĩa."

Tuy lời nàng vẻ tùy tiện, nhưng khắc sâu đáy lòng Dung vương. Trong mắt bách tính Nhu Lợi quốc và một dân chúng Đại Càn, y là đại nghĩa, song những kẻ vốn xuất từ Hoàng thất Nhu Lợi quốc luôn miệng gọi y là kẻ bán nước.

"Vương gia mau lật mặt xiên thịt , sắp cháy ."

Tiếng của Trường Bình khiến Dung vương hồn. Y lập tức lật xiên thịt trong tay, đoạn đầu nàng cạnh bên. Chỉ thấy Trường Bình vẫn đang cúi đầu nướng thịt, chẳng mảy may để ý đến . Y câu đại nghĩa Trường Bình tuy chỉ là lời tùy tiện, nhưng xuất phát từ tấm lòng chân thật. Trong lòng y bỗng dưng dâng lên một cỗ cảm động khó tả.

Một là công chúa, một là Vương gia, tự tay nướng thịt quả là một trải nghiệm mới mẻ. Chẳng mấy chốc, bọn họ về đình để đàm đạo. Đều xuất từ Hoàng thất, đôi bên tìm thấy nhiều điểm tương đồng trong lời , trò chuyện vô cùng hợp ý, vui vẻ khôn cùng.

Dùng bữa trưa xong, Trường Bình ngỏ ý nghỉ ngơi. Dung vương kịp cáo từ, Trường Bình cũng chẳng nỡ đuổi khách, chỉ sai chuẩn một gian phòng để y nghỉ ngơi. Buổi chiều, hai đến hậu sơn dạo chơi. Đến khi bữa tối, Dung vương vẫn ý cáo từ.

Bữa tối, đôi bên dùng chút rượu thịt. Dung vương nhân cơ hội đó nắm lấy tay Trường Bình, ánh mắt tràn ngập thâm tình. Ý tứ của y quá đỗi rõ ràng, nhưng Trường Bình chỉ : "Vương gia định lưu đây chăng?"

Dung vương gật đầu ưng thuận. Trường Bình dậy, kéo y về phía phòng ngủ của . Đôi bên đều là trưởng thành, một việc chẳng cần cố chấp giữ thể diện hão huyền. Mà Dung vương thấy nàng ung dung, tự tại đến , lấy làm kinh ngạc, đồng thời lòng cũng dấy lên bao nhiêu sóng tình.

Giữa chốn the phòng, tình ái giao hòa và dục vọng trần trụi là hai lẽ khác biệt. Song, Dung vương và Trường Bình, cả hai đều chìm đắm trong khoái lạc thể xác lẫn sự giao cảm nơi tâm hồn suốt đêm đó. cả hai đều thấu tỏ, mối quan hệ chỉ thể dừng ở ngưỡng cửa . Dung vương chẳng thể nhập phủ công chúa mà làm phò mã, Trường Bình cũng khó lòng đảm đương vị trí Dung vương phi.

Rạng sáng hôm , cả hai vẫn ôm ấp kề bên. Bàn tay to lớn của Dung vương nhẹ nhàng vuốt ve bờ vai trần mượt mà của nàng, dịu giọng : “Sau tặng lễ vật cho nàng, nàng chớ cần đáp lễ, đó là tấm lòng của .”

Trường Bình liếc , đáp: “Bổn cung đáp lễ cũng là tấm lòng.”

Dung vương bật bất đắc dĩ: “Được, tấm lòng của công chúa, xin nhận.”

Cả hai quấn quýt bên thêm một lát giường mới dậy. Dung vương dùng xong điểm tâm mới trở về. Song khi rời , hẹn Trường Bình hai ngày nữa sẽ ghé , nàng cũng từ chối.

Đợi , Trường Bình ngả lên ghế, thẫn thờ một hồi lâu. Nàng mới sang Xuân Vinh và Nguyệt Hòa cất lời: “Bổn cung sinh hạ một hài tử cho Dung vương, các ngươi thấy thế nào?”

Nghe lời , Xuân Vinh và Nguyệt Hòa đều kinh ngạc. Trầm ngâm một lát, Xuân Vinh mới đáp: “Nếu là Dung vương, ngài quả đủ tư cách làm phụ của tiểu điện hạ.”

Trường Bình cắn môi , chợt Nguyệt Hòa lên tiếng hỏi: “Vậy nên cho Dung vương chăng?”

Trường Bình ngẫm nghĩ đáp: “Chuyện giấu , chi bằng nên sớm rõ.”

Xuân Vinh và Nguyệt Hòa đều gật đầu, song trong lòng vẫn dâng lên nỗi lo. Liệu Dung vương sẽ bằng lòng để hài tử của lưu lạc bên ngoài chăng? Nếu hài tử theo công chúa, ắt hẳn sẽ mang họ của công chúa.

Kể từ đó, Trường Bình và Dung vương cứ hai ngày một gặp gỡ, thậm chí khi Dung vương lưu biệt viện đến hai ngày. Đôi khi Xuân Vinh và Nguyệt Hòa cảm giác Dung vương đối đãi với công chúa của tựa như ngoại thất, song những lời các nàng chỉ dám giấu kín trong lòng, tuyệt đối dám thốt .

Ngày nọ, khi Trường Bình đang ở phủ công chúa, Dung vương sai gửi nhiều đồ vật đến. Mỗi món đồ Nguyệt Hòa đều mở cho Trường Bình xem. Phải rằng, Dung vương hiểu sở thích của Trường Bình, hầu như lễ vật đều hợp ý nàng.

Xem xong lễ vật, Trường Bình dậy, dẫn theo Xuân Vinh và Nguyệt Hòa tiến đến khố phòng, chọn lễ vật đáp cho Dung vương. Trên đường , Xuân Vinh thấp giọng hỏi Trường Bình: “Công chúa, kỳ nguyệt sự của ngài quá ?”

Trường Bình xong thì sững sờ, Nguyệt Hòa bên cạnh cũng : “ , đáng lẽ đến từ hôm .”

Chủ tớ ba khỏi kinh hỉ, chẳng còn để tâm đến khố phòng nữa, lập tức sai mời đại phu đến bắt mạch. Trong phủ vốn đại phu, chỉ chốc lát , vị đại phu mặt. Trường Bình đưa cổ tay cho bắt mạch. Vị đại phu đặt một chiếc khăn lên cổ tay nàng, đó cẩn thận bắt mạch. Song, càng bắt, càng kinh ngạc.

Trường Bình thấy vẻ mặt biến đổi, bình thản hỏi: “Thế nào ?”

Vị đại phu lập tức quỳ xuống, cúi đầu dám thốt nửa lời. Công chúa sống một trong phủ, chẳng rõ vì thai, gan dám ! Hắn , các nam thị trong phủ công chúa đều dùng thuốc tránh thai, thuốc do chính tay kê. Chẳng lẽ vị nam thị nào thượng vị, bèn lén lút dùng thuốc tránh thai ư?

“Có gì cứ thẳng.” Trường Bình chút mất kiên nhẫn mà .

“Bẩm công chúa… mạch tượng ẩn hiện như ngọc, tựa hồ là thai. Song thời gian ngắn ngủi, mạch tượng vẫn thể xác định rõ ràng.” Vị đại phu khẽ trình bày.

Mặc dù đang là mùa đông lạnh giá, song đổ mồ hôi lạnh.

Trên mặt Trường Bình hiện lên nét : “Cần bao lâu thì mới thể xác định rõ?”

Đại phu đáp: “Hẳn là ba đến năm ngày thì thể xác định.”

Trường Bình khẽ ừ một tiếng, vị đại phu lập tức thu dọn đồ nghề cáo lui. Xuân Vinh đưa đến cửa viện thấp giọng dặn dò: “Hẳn là Hà đại phu chuyện gì nên , chuyện gì nên chứ?”

Đại phu lập tức khẩn khoản: “Ngài cứ bảo công chúa yên tâm, tiểu nhân tuyệt đối sẽ để lộ nửa lời.”

Trường Bình vuốt ve chiếc bụng phẳng lì của , lẽ nơi đang bắt đầu thai nghén một sinh linh bé nhỏ. Những tháng ngày buồn chán bỗng nhiên khỏi khiến nàng mong chờ.

“Chúc mừng công chúa.” Nguyệt Hòa vui vẻ . “Nếu Hà đại phu như , tám chín phần mười là sự thật.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/xuyen-sach-lam-vai-phu-hac-hoa/chuong-627.html.]

“Ai da, sắp chuẩn những thứ để dưỡng thai .” Xuân Vinh cũng nở nụ , nếu tiểu chủ tử, lão tỳ cũng vô cùng vui mừng.

Trường Bình vui mừng rạng rỡ, nhưng nàng vẫn : “Đợi cho việc chẩn đoán chắc chắn hãy tiếp.”

Xuân Vinh và Nguyệt Hòa đều gật đầu. Nguyệt Hòa khẽ hỏi: “Vậy ngày mai công chúa còn đến biệt viện chăng?”

Trường Bình hẹn với Dung vương ngày mai sẽ gặp mặt.

Trường Bình ngẫm nghĩ dặn dò: “Ngươi phái tới Dung vương phủ truyền lời, rằng hai ngày tới bổn cung việc, khi nào đến biệt viện sẽ thông báo cho .”

Nguyệt Hòa gật đầu, đó liền lui ngoài. Nàng càng ngày càng cảm thấy công chúa của giống như ngoại thất của Dung vương .

Bên , Dung vương nhận tin tức từ phủ công chúa truyền đến, trong lòng chợt dậy lên một nỗi vương vấn khôn nguôi. Thế nhưng y hỏi Trường Bình xảy chuyện gì, dẫu rằng hai bọn họ thể trò chuyện vui vẻ bên , nhưng Trường Bình từng hé răng về những việc trong phủ công chúa, càng từng nhắc tới các nhân vật trong tông thất. Y cũng bao giờ kể chuyện của Dung vương phủ cho Trường Bình, bao gồm cả những tiểu hài tử trong phủ y.

Bọn họ đều ăn ý chỉ trò chuyện những câu chuyện phong hoa tuyết nguyệt, chẳng hề đề cập đến gia sự quốc sự.

Sau năm ngày dài đằng đẵng trôi qua, Trường Bình mời đại phu tới bắt mạch. Lúc , vị đại phu khẳng định nàng hỉ. Trường Bình vui mừng khôn xiết, bật vang, đó phán: "Phải thưởng! Mỗi trong phủ đều ban thưởng."

Cả phủ công chúa vui mừng náo nhiệt một trận. Chờ khi niềm hân hoan lắng xuống, Trường Bình bắt đầu lo toan đến việc trọng đại kế tiếp. Nàng bao giờ tính toán giấu giếm sự tồn tại của cốt nhục . Hài tử của Trường Bình , tất sống đường hoàng ánh thái dương.

"Chắc chắn là thông báo, bẩm tấu Hoàng thượng và Thái hoàng thái hậu ." Trường Bình với Xuân Vinh và Nguyệt Hòa.

Hài tử của nàng thể kế thừa tước vị của nàng. Nếu là nam hài, ít nhất cũng tước vị Hầu tước. Nếu đứa nhỏ mang họ Lý giống như nàng, phong làm quận vương cũng là điều thể. Nếu là nữ hài thì là quận chúa. Đương nhiên, những điều đều xem ý chỉ của Hoàng thượng và Thái hoàng thái hậu.

Làm mẫu , thể bận lòng cho huyết mạch của .

"Trước tiên nên bẩm Dung vương, là bẩm Thái hoàng thái hậu và Hoàng thượng ạ?" Nguyệt Hòa cung kính hỏi.

Trường Bình trầm ngâm nghĩ ngợi: "Hãy bẩm báo Thái hoàng thái hậu và Hoàng thượng ."

Về , nàng và hài tử đều dựa Hoàng thượng. Nói về tình , đương nhiên bọn họ cận với Hoàng thượng hơn. Hơn nữa, việc bẩm báo Thái hoàng thái hậu và Hoàng thượng cũng biểu lộ rằng nàng xem họ như . Thuở nàng làm việc chẳng mảy may suy nghĩ nhiều như , nhưng hiện tại bất giác nghĩ đến những điều .

"Đưa thẻ bài cung, ngày mai bổn cung sẽ tới bái kiến Thái hoàng thái hậu." Trường Bình căn dặn.

Nguyệt Hòa tức tốc tuân lệnh thi hành. Ngày hôm , khi dùng thiện điểm sáng, Trường Bình lập tức cung. Hàn huyên cùng Thái hoàng thái hậu đôi lát, nàng mới cất lời: "Mẫu hậu, hôm nay Trường Bình tới đây là vì chuyện trọng yếu bẩm tấu và Hoàng thượng."

Thái hoàng thái hậu thấy vẻ mặt nghiêm túc của nàng thì thu ý mặt, hỏi: "Có chuyện gì thế?"

"Con mang thai." Trường Bình đáp.

Cả gian phòng chìm tĩnh mịch. Một lát , Thái hoàng thái hậu mới cất giọng hỏi: "Là hài tử của ai?"

Thái hoàng thái hậu quả thực kinh ngạc khôn tả.

"Là... Dung vương."

Lời khiến Thái hoàng thái hậu khiếp sợ tột độ: "Con... Con và Dung vương khi nào thì..."

Lời kế tiếp khó mà thốt nên lời. Thái hoàng thái hậu ngừng , đó hỏi: "Con liệu toan gì chăng?"

cũng cho rằng Trường Bình gả cho Dung vương.

Quả nhiên, bà Trường Bình : "Vẫn như thuở ban đầu, chỉ là nay thêm một cốt nhục nhỏ."

Thái hoàng thái hậu trầm mặc một lúc, đó mới : "Chuyện với Hoàng thượng ."

Thái hoàng thái hậu cảm thấy bà thể tự quyết việc , dù Dung vương há chẳng một vị vương gia tầm thường. Bà sai hầu cận truyền triệu Hoàng thượng. Chỉ chốc lát , Lý Cảnh Tập ngự giá đến nơi. Sau khi hành đại lễ, Trường Bình lập tức trình bày việc bản hoài thai cốt nhục của Dung vương, hơn nữa còn nàng ý định kết duyên cùng Dung vương.

Lý Cảnh Tập xong cũng kinh ngạc, khẽ chớp mi, đó hỏi: "Chuyện cô mẫu hoài thai, Dung vương ?"

Kỳ thật, Lý Cảnh Tập sớm coi Trường Bình cô mẫu như một vị trưởng công chúa ẩn , màng thế sự trong tông thất. Dẫu nàng là nữ nhi, nhưng những việc nàng làm, chẳng hề thua kém đấng nam nhi. Song, nàng vẫn luôn can dự triều chính, nên dĩ nhiên Lý Cảnh Tập sẽ quá mức quản thúc nàng. hiện tại nàng hoài thai cốt nhục của Dung vương, việc e rằng thể để tâm.

Dung vương vốn là vương gia của Nhu Lợi quốc. Tuy rằng hiện tại y quy phục Đại Càn, nhưng ai cũng thể đảm bảo rằng y khôi phục Nhu Lợi quốc. Đương nhiên, hiện giờ Dung vương, lẽ y lòng dị nghị .

"Ta vẫn tin cho y." Trường Bình đáp.

Lý Cảnh Tập trầm mặc một thời gian dài, đó mới : "Nếu cô mẫu một nuôi nấng hài tử, trẫm bất cứ ý kiến nào. Hài tử là cốt nhục của Lý gia chúng , nên xứng đáng nhận vinh hiển. mà, cô mẫu vẫn nên tiên hãy thương nghị cùng Dung vương. Chớ để muôn dân thiên hạ đàm tiếu rằng Hoàng thất hành sự ngang ngược, vô lý."

Chủ yếu vẫn là bởi vì phận của Dung vương thật khác biệt.

Trường Bình gật đầu: "Trở về sẽ tức tốc tin cho y."

 

Loading...