Xuyên Sách Làm Vai Phụ Hắc Hóa - Chương 590
Cập nhật lúc: 2025-09-15 15:00:24
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Giai Ninh tắm rửa xong, tựa tháp, một tiểu nha lau tóc cho nàng, nha còn thoa cao chân và bàn chân nàng, trong khi vẻ mặt nàng vẫn chìm trầm tư.
Đại nha thấy , khẽ với nàng: "Quận chúa, Thế tử đối với ngài tình thâm ý trọng, ngài cần lo lắng quá mức."
Giai Ninh cất tiếng, làm thể lo lắng đây. nàng cũng , nỗi sợ hãi chẳng ích gì. Đừng Tiêu Ngọc Thần hứa với nàng vĩnh viễn nạp , cho dù y hứa chăng nữa, nàng cũng thể kê cao gối mà ngủ yên, tương lai thế nào ai mà .
Bởi , nắm giữ những gì cần nắm giữ, làm những việc cần làm là đủ.
Tiêu Ngọc Thần tắm rửa xong trở về tẩm thất, thấy cảnh tượng : thê tử của y lười biếng tựa lưng tháp, mái tóc dài buông xõa như thác nước. Một sợi tóc vương má, càng tăng thêm vẻ mị hoặc cho khuôn mặt thanh tú của nàng. Đôi chân ngọc trắng như sứ thon dài lộ ngoài váy, tỏa vẻ sáng ngời.
Bàn chân ngọc nhỏ nhắn, trắng muốt tinh xảo đặt chân tiểu nha , thoa một lớp cao thơm màu trắng sữa. Mùi hương cao thơm thoang thoảng mùi hoa sơn chi, đây là mùi hương nàng yêu thích, y sớm quen thuộc, nhưng giờ khắc , mùi hương khiến huyết mạch y sôi trào.
Y khẽ phất tay hiệu cho tiểu nha đang hầu hạ nàng rời , trong phòng chỉ còn hai bọn họ. Tiêu Ngọc Thần tiến đến bên cạnh nàng, bốn mắt . Giai Ninh mở miệng chuyện, nhưng cất lời, y cúi xuống hôn nàng...
Nụ hôn nồng nhiệt triền miên, thở của hai càng lúc càng dồn dập, bàn tay Tiêu Ngọc Thần cũng luồn vạt áo Giai Ninh, vuốt ve vòng eo thon thả mềm mại của nàng. khi nó chuẩn vươn lên , liền nhẹ nhàng giữ .
Giai Ninh đặt tay lên n.g.ự.c y, khẽ đẩy nhẹ một chút, đôi môi Tiêu Ngọc Thần rời khỏi môi nàng, đó y thở dốc nàng.
"Ta chuyện với ." Hơi thở Giai Ninh cũng dồn dập.
Tiêu Ngọc Thần khẽ "ừm" một tiếng, đôi môi miết lên cổ nàng. Giai Ninh dùng hai tay khẽ đẩy y : "Thật sự chuyện ."
Nàng thẳng dậy. Tiêu Ngọc Thần đành bất đắc dĩ ôm lấy eo nàng, : "Nàng ."
Giai Ninh mắt y, : "Lam Thư Ngữ, đúng ?"
Tiêu Ngọc Thần vẻ mặt lúng túng, đáp: "Ta ."
Giai Ninh giải thích: "Là thứ nữ của Tri Xu Mật Viện Sự Lam Phi Bạch."
Tiêu Ngọc Thần vẫn nhận nàng là ai, nhưng y vẫn khẽ "ừm" một tiếng ý bảo Giai Ninh tiếp tục . Sau đó, y Giai Ninh khẽ cất lời: "Lam Thư Ngữ hiện giờ đang nhất quyết làm của ."
Tiêu Ngọc Thần sững sờ một lát, đó khó chịu : "Lam gia thật sự thiếu gia giáo, vô lễ đến mức làm náo loạn mặt nàng ư?"
Giai Ninh gật đầu, kể chuyện chiều nay. Mặc dù nàng khéo léo che giấu, nhưng đôi mắt và giọng điệu của nàng vẫn ẩn chứa vài phần ưu tư.
Tâm can Tiêu Ngọc Thần khẽ nhói, cánh tay đang ôm nàng siết chặt hơn, mắt nàng, y nghiêm túc : "Ta sẽ nạp bất cứ thất nào, dù vì bất cứ lý do gì cũng nạp."
599Nghe lời của y, đáy lòng Giai Ninh mới thanh thản, đồng thời cả trái tim nàng đều ngập tràn mật ngọt, đôi mắt cũng lấp lánh lệ châu. Tiêu Ngọc Thần thấy đưa tay , nhẹ nhàng lau giọt lệ nơi khóe mắt nàng, : "Sau , hai vẫn sẽ mãi như ."
Giai Ninh gật đầu, vươn tay ôm lấy cổ Tiêu Ngọc Thần, hôn lên môi y...
Lam phu nhân rời khỏi phủ Định Quốc Công, đầu liếc Dung thị mấy bà tử vạm vỡ kèm giữ, mặt nở nụ lên xe ngựa. Dung di nương thì đưa lên một chiếc xe ngựa khác.
Xe ngựa lộc cộc chuyển động, Lam phu nhân trong xe vẫn giữ nguyên nụ đắc thắng môi. Ma ma đối diện thấy bèn : "Phu nhân, Dung thị khó lòng lật nữa."
Lam phu nhân khẽ lắc đầu: "Như vẫn đủ."
Ma ma mang vẻ nghi hoặc, Lam phu nhân từ tốn giải thích: "Định Quốc Công phu nhân và Giai Ninh quận chúa đều chẳng hạng đa sự, nếu chỉ gây náo loạn một trận như , về xin lão gia và Định Quốc Công, chừng chuyện liền qua . Lão thái thái và lão gia sủng ái các nàng nhiều năm, khi chuyện qua , bọn họ lóc cầu xin mấy hồi, chuyện liền coi như bỏ qua."
Sắc mặt ma ma ánh lên vẻ lo lắng, hỏi: "Vậy làm thế nào đây, phu nhân?"
Lam phu nhân vẫn giữ nụ khẩy, đáp: "Thừa cơ nhóm thêm lửa, để Tam tiểu thư tiếp tục gây náo loạn. Lát nữa đến phủ An Nguyên Hầu truyền tin cho Thư Dĩnh, bảo nàng ngày mai qua thăm Tam tiểu thư."
Ma ma gật đầu. Tam tiểu thư từ nhỏ luôn so kè với Nhị tiểu thư, nay Nhị tiểu thư gả phủ An Nguyên Hầu, Tam tiểu thư ghen ghét thôi. Ngày mai Nhị tiểu thư trở về, chẳng cần lời nào, Tam tiểu thư chắc chắn sẽ tiếp tục làm ầm ĩ.
Chỉ là…
Giọng điệu ma ma mang theo nỗi băn khoăn: "Nếu như Tam tiểu thư làm chuyện gì đó, chọc giận Định Quốc Công phu nhân và Giai Ninh quận chúa thì làm ?"
Định Quốc Công phu nhân và Giai Ninh quận chúa nào dễ trêu chọc.
Lam phu nhân cau mày. Nàng tính kế Lam Thư Ngữ, nàng vì chuyện hôn sự mà gây rối, nhưng nàng ngờ tới Lam Thư Ngữ si mê Tiêu Ngọc Thầm, nguyện làm cho . Nếu như đổi thành gia đình khác, nàng còn thể lợi dụng một chút, nhưng Định Quốc Công phủ nàng nào dám mạo phạm!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/xuyen-sach-lam-vai-phu-hac-hoa/chuong-590.html.]
Nghĩ đoạn, nàng : "Cứ để thuận theo lẽ tự nhiên ."
Dù nàng cũng từng nghĩ đến việc đánh chủ ý lên Định Quốc Công phủ.
Xe ngựa lộc cộc đến Lam phủ, Lam phu nhân ma ma đỡ xuống xe, Dung thị ở phía cũng hạ nhân kéo khỏi xe ngựa. Mà đúng lúc , Lam Phi Bạch cũng trở về.
Thấy Dung di nương bà tử to khỏe áp giải, đầu tóc bù xù, mặt mày lem luốc, sắc mặt Lam Phi Bạch lập tức sa sầm, ánh mắt bất mãn thẳng về phía Lam phu nhân.
Lam phu nhân thấy khẩy trong bụng, nhưng mặt mang vẻ uất ức. Nàng vài bước đến bên cạnh Lam Phi Bạch, nhẹ nhàng hành lễ : "Lão gia, hôm nay đánh mất hết thể diện . Từ nhỏ đến lớn, từng mất mặt như ."
Nói đôi mắt nàng còn rưng rưng lệ. Lam Phi Bạch cau mày hỏi: "Đã xảy chuyện gì?"
Lam phu nhân dùng khăn lụa lau khóe mắt, đáp: "Thôi thì, hãy trong kể tường tận."
Lam Phi Bạch liếc Dung di nương thêm một cái, đó sải bước tiến phủ. Đến chính sảnh, Lam phu nhân thuật sự tình, đó lau nước mắt than thở"Lão gia, nào , lúc đó chỉ đào một cái hố mà chui xuống. Nếu như chuyện truyền khắp kinh thành, làm còn mặt mũi nào ngoài gặp gỡ các vị phu nhân khác nữa!"
Lam Phi Bạch tức giận đến mức cả run lên bần bật. Hắn nheo mắt lạnh lùng liếc Dung di nương, đó đến bên cạnh Lam phu nhân, đặt tay lên vai nàng, nhẹ giọng : "Hôm nay phu nhân vất vả nhiều , nàng về nghỉ ngơi , lát nữa vi phu sẽ đến tìm nàng."
Lam phu nhân dậy, đôi mắt đỏ hoe khẽ thở dài : "Chuyện xảy , đừng quá tức giận. Thư Ngữ e rằng vẫn thông suốt."
Lam Phi Bạch khẽ ừ một tiếng, tiễn nàng đến cửa, chờ bóng nàng khuất hẳn mới , đó túm lấy cổ tay Dung di nương, sải bước về phía hậu viện. Lực tay mạnh mẽ, bước chân vội vã. Dung di nương ôm lấy cổ tay đau nhức, thất tha thất thểu bước theo .
Chẳng bao lâu , họ đến viện tử của Dung di nương. Bước phòng, Lam Phi Bạch hất mạnh tay, khiến Dung di nương ngã khuỵu xuống đất. Sau đó lạnh lùng nàng : "Ngươi định làm loạn đến mức nào? Ngươi thực sự đang làm gì ? Định Quốc Công phủ là nơi thấp hèn như ngươi thể tự tiện ?"
Dung di nương chống tay, xoay quỳ rạp mặt đất, nước mắt lã chã tuôn rơi, nàng : "Biểu ca, xem làm đây? Nếu như thể gả cho Tiêu thế tử, Thư Ngữ liền chết. Huynh và dì nương đồng ý, chỉ đành tìm đến Định Quốc Công phu nhân."
Lam Phi Bạch hung hăng trừng mắt nàng , quát: "Nó mấy năm nay cưng chiều quá độ đến nỗi còn thế sự, chẳng lẽ ngươi cũng hồ đồ theo nó ? Mối hôn sự dày công tìm cho nó lẽ nào còn đủ ? Các ngươi rốt cuộc còn điều gì nữa?"
Dung di nương nức nở thành tiếng: "Biểu ca nào , Thư Ngữ từ bé háo thắng. Nhị… Nhị tiểu thư gả phủ An Nguyên Hầu, mà nó chỉ thể gả cho một tiến sĩ nghèo, làm nó thể cam lòng cho !"
Lam Phi Bạch tức đến nỗi đầu óc choáng váng: "Vậy nó cam chịu làm cho ? Ngươi nghĩ rằng tất cả thê đều thể sống an nhàn như ngươi ư?"
Dung di nương lắc đầu: " Tiêu thế tử thì khác, xuất hiển hách cùng tướng mạo khôi ngô, đều là bậc nhất Thượng Kinh. Dù làm của cũng khiến đời ngưỡng mộ."
Lam Phi Bạch: "......"
Hắn tức đến nghẹn lời, lồng n.g.ự.c như nổ tung. Một tay chống lên cạnh bàn, cố gắng kìm nén cơn giận, : "Dẫu nó c.h.ế.t cũng thể làm cho khác, chịu nổi cái ô danh đó ."
Nói xong sải bước rời . Dung di nương bóng lưng khuất dần, hai tay chống xuống đất dậy, đó lau những giọt lệ.
Nữ nhi của nàng gả danh môn vọng tộc. Nàng thua, nhưng nữ nhi của nàng thì thể thua. Nàng cũng chẳng hề cảm thấy phận thất gì thấp kém, ở Lam gia, chính thất phu nhân chẳng cũng nể nang nàng ba phần .
Lam Phi Bạch sải bước đến viện của Lam lão phu nhân, thuật những việc Dung di nương gây , đó : "Trong hai ngày tới, mẫu hãy sửa soạn lễ vật, hành đến phủ Định Quốc Công, dâng lời tạ cùng Định Quốc Công phu nhân và Giai Ninh quận chúa."
Lam lão phu nhân thở dài thườn thượt một tiếng, một hồi trầm ngâm, bà lão mới cất lời: "Bằng , sẽ đích thưa chuyện với Định Quốc Công phu nhân, xin để Tiêu thế tử nạp Thư Ngữ làm ."
Lam Phi Bạch thể tin nổi mà chằm chằm Lam lão phu nhân, bà lão tiếp: "Con cũng tính tình của Thư Ngữ, nếu chúng đồng ý, e rằng sinh mạng nó khó bảo , chẳng lẽ con đành lòng ?"
Lam Phi Bạch nghiến răng, "Ta đành lòng!"
"Con chỉ cái khẩu khí cứng rắn." Lam lão phu nhân : "Tiêu thế tử dung mạo tuấn tú, nữ nhân nào chẳng xiêu lòng ái mộ, chúng chỉ cần loan tin ngoài, rằng Thư Ngữ yêu tha thiết. Mặc dù sẽ những lời đàm tiếu, song cũng chẳng chuyện gì to tát. Hơn nữa, vị Giai Ninh quận chúa đến nay vẫn hoài thai, hiển nhiên là đường con cái phần trắc trở. Nếu Thư Ngữ gả sang đó mà sinh quý tử, địa vị ắt chẳng thể thấp kém. Hơn nữa, phủ Định Quốc Công bây giờ ....."
"Mẫu !" Lam Phi Bạch lập tức ngắt lời mẫu , "Sau đừng những lời nữa. Ta thà để nó xuất gia làm ni cô, thà rằng để nó đoạn tuyệt sinh mệnh, chứ tuyệt đối thể để nó làm của , của bất kỳ ai cũng !"
Hắn nào thể chịu đựng ô danh tày trời .
Đứng phắt dậy, sải bước ngoài. Giờ phút , thực sự hối hận khôn nguôi, lẽ ngay từ đầu, nên để biểu nương nhờ phủ , càng nên chiều chuộng nàng quá mức, để mẫu nữ họ sinh lòng coi sự là lẽ dĩ nhiên.
Chẳng bao lâu , tới viện của Lam phu nhân. Lam phu nhân thấy sắc mặt liền đoán sự tình. Trong lòng thầm lạnh, gương mặt điểm vẻ lo lắng, thậm chí còn tự tay pha một chén dâng .
"Thư Ngữ còn non dại, nếu khuyên răn đôi lời, chừng sẽ an phận." Lam phu nhân khẽ : "Chỉ e, một khi chuyện lan truyền ngoài, những mối hôn sự định, e rằng khó bề thành ."