Xuyên Sách Làm Vai Phụ Hắc Hóa - Chương 528

Cập nhật lúc: 2025-09-15 14:43:59
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoàng hậu đáp : "Bổn cung làm ?"

"Ha! Ngươi ư? Được thôi! Toàn bộ hậu cung đều thuộc về quyền quản lý của Hoàng hậu ngươi, hôm nay xảy đại sự như , Hoàng hậu nương nương hãy điều tra cho rõ ràng ! Bổn cung hôm nay nhất định một lời giải đáp minh bạch!"

Trong lòng Lương quý phi thầm mắng Hoàng hậu ngu xuẩn. Chẳng lẽ lúc bọn họ nên đồng lòng đối phó với Định Quốc Công ư? Nàng thì thật, còn vẻ ở đây. Nếu , ai cũng đừng hòng yên !

"Người !" lúc , Hoàng hậu thét lớn một tiếng, chỉ thẳng Lương quý phi mà phán: "Mau kéo nàng ngoài cho bổn cung! Hoàng đế đang cần tĩnh dưỡng, thể kẻ khác quấy nhiễu!"

Lời dứt, cung nữ và tiểu thái giám trong cung Hoàng hậu tức tốc xông tới toan kéo Lương quý phi . Lương quý phi cũng theo bảo vệ, làm thể để mặc Hoàng hậu làm gì thì làm? Người của nàng cũng vội vàng tiến lên ngăn cản, kẻ xông , cản , hai bên lập tức xô xát, hỗn loạn.

Tiêu Khang Thịnh giường bệnh của Hoàng đế, cúi đầu thật thấp, trong lòng thấy thẹn cho Hoàng đế.

Trong ngự thư phòng, Tiêu Hoài nhấp một ngụm , đoạn cất lời: "Đây chính là điều phiền toái khi quá nhiều nữ nhân vây quanh."

Lý Cảnh Tập vội vàng gật đầu lia lịa: "Ta rõ."

"Lấy hậu cung cân bằng triều chính, đó quả là một hành vi bất tài vô dụng nhất." Tiêu Hoài .

Lý Cảnh Tập siết chặt nắm tay: "Ta rõ."

Tiêu Hoài khẽ ừ một tiếng, tiếp tục chậm rãi uống . Chẳng ai quy định bậc Đế vương ắt tam cung lục viện. Nếu Bệ hạ một lòng hậu cung chỉ độc Hoàng hậu, vẫn là điều khả thi. Đương nhiên, gia tộc của vị Hoàng hậu ắt hẳn cũng thế lực vững mạnh đôi phần.

Bên ngoài, của Hoàng hậu và Lương quý phi vẫn đang triền đấu ngớt. Cuối cùng, Tiêu Khang Thịnh đành tiến , khom lưng tâu rằng: "Kính mong hai vị nương nương hãy ngừng tay. Sự việc đến nước , chi bằng mỗi nhường một bước, nhân nhượng cho xong chuyện ."

Lương quý phi và Hoàng hậu đều đối phương bằng ánh mắt tóe lửa. Cuối cùng, Lương quý phi phất áo rời . Cung nữ, thái giám theo nàng cũng vội vàng đuổi kịp. Hoàng hậu nghiến răng ken két theo bóng lưng đó, thề rằng sớm muộn gì cũng sẽ khiến tiện nhân bại danh liệt.

Hoàng hậu cũng trở về tẩm điện. Tiêu Khang Thịnh lắc đầu. Giữa lúc nguy nan lo tự bảo , còn mãi đấu đá qua , chi bằng là tự tìm đường chết!

Khi gian phòng chìm tĩnh mịch, Tiêu Hoài ngả lên ghế gấm, khẽ nhắm mắt nghỉ ngơi. Quả thật, nơi ấm áp nhất vẫn là gia thất. Bằng , giờ ân ái cùng phu nhân .

Khẽ liếc vị Định Quốc Công, Lý Cảnh Tập dám quấy rầy, cũng nhẹ nhàng tựa lưng chiếc ghế gấm còn , nhắm hờ đôi mắt. Dẫu , giấc ngủ chẳng thể nào tìm đến. Lúc đây, trong tâm trí chỉ canh cánh nghĩ cách làm để ở bên Ngọc Châu.

Xét theo ý tứ của Tiêu Hoài lúc , nếu chịu đồng thuận rằng chỉ độc Ngọc Châu, thì Tiêu Hoài ắt sẽ chấp thuận mối lương duyên giữa hai . lỡ như thì ? Mọi sự đời đều sợ cái chữ "lỡ như"!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/xuyen-sach-lam-vai-phu-hac-hoa/chuong-528.html.]

Hắn ắt bày tỏ tâm tư của cho Ngọc Châu . Bởi nhỡ khi Định Quốc Công điều gì bất mãn, Ngọc Châu ắt sẽ đỡ đôi lời. Quan trọng hơn cả vẫn là Sư phụ. Định Quốc Công vốn lời Sư phụ, nếu Sư phụ chịu chấp thuận ở bên Ngọc Châu, Định Quốc Công ắt sẽ chẳng còn lời nào phản đối.

Cả đêm , miệt mài suy tính làm để chiếm thiện cảm của cả Tiêu Ngọc Châu lẫn Đường Thục Nghi.

Khi trời hửng sáng, bên ngoài cổng thành Thượng Kinh, một lượng lớn binh mã ập đến. Các binh sĩ tường thành ước chừng cũng đến một vạn . Và kẻ dẫn đầu đám binh mã hùng hậu , ai khác chính là Tiêu Ngọc Minh.

Vị tướng lĩnh trấn giữ cổng thành, vốn thế bằng của Tiêu Hoài. Dù trong lòng vẫn hoài nghi vì nhiều binh mã đến , song vẫn mở cổng thành cho quân đội tiến .

Sau khi thành, Tiêu Ngọc Minh để một nghìn binh sĩ, tăng cường canh gác cổng thành. Lại phái thêm ba nghìn nữa trấn giữ ba cổng thành còn . Số binh mã còn Tiêu Ngọc Minh trực tiếp dẫn thẳng Hoàng cung.

Tiêu Ngọc Châu và Tiêu Ngọc Thần cũng theo chân trở về, cả hai lập tức về phủ nghỉ ngơi.

Tiêu Ngọc Minh đến Hoàng cung, giao binh lính cho tướng lĩnh thủ vệ Hoàng cung, tức tốc tiến đến ngự thư phòng. Đứng giữa ngự thư phòng uy nghi, bỗng nhớ năm xưa, chính tại nơi , Hoàng đế từng xử tội chết.

"Nhị ca, Ngọc Châu hồi phủ chứ? Nàng vẫn an cả chứ?” Lý Cảnh Tập trông thấy Tiêu Ngọc Minh liền vội vã hỏi dồn.

Tiêu Ngọc Minh liếc mắt trừng một cái, song vẫn khẽ ừ một tiếng. Lý Cảnh Tập chẳng màng chi, chỉ cần Ngọc Châu vẫn bình an là đủ .

lúc , bên ngoài bỗng vang lên một trận náo động. Chẳng mấy chốc, Túc vương chống nạng tiến . Cả Tiêu Hoài và Lý Cảnh Tập đều dậy hành đại lễ với Túc vương. Thấy thái độ của Tiêu Hoài như , Túc vương nhất thời thể đoán định tâm tư của .

Trong bụng, ông thầm cho rằng Tiêu Hoài chiếm giữ Hoàng cung xong ắt sẽ tự xưng đế. Nào ngờ vẫn cúi hành lễ với . Lại liếc Lý Cảnh Tập bên cạnh Tiêu Hoài, ông mang theo chút nghi hoặc hỏi: "Ngươi... chính là Tiểu Thất ư?"

"Thưa Túc vương," Lý Cảnh Tập đáp lời, " quá kế sang Tiêu Dao Vương phủ, nay là nhi tử của Tiêu Dao Vương."

Ánh mắt Túc vương đảo qua đảo giữa Lý Cảnh Tập và Tiêu Hoài một lượt, đoạn ông cất giọng: "Quốc quốc pháp, nếu ngươi quá kế cho khác, thì điều đó là thể nào!"

Lý Cảnh Tập ông , khẽ nở nụ : "Cảnh Tập hiểu Vương gia đang ám chỉ điều gì. Chẳng Hoàng thượng vẫn còn tại vị đó ?"

Túc vương chằm chằm Lý Cảnh Tập, trong lòng kinh ngạc khôn nguôi. Ông nào ngờ, cái hài tử nhút nhát năm nào giờ đây trưởng thành đến mức . Thấy đối đáp với kiêu ngạo cũng chẳng siểm nịnh, trong lòng ông dâng lên một cảm giác khó tả.

Quả là lầm !

 

Loading...