Xuyên Không - Nữ Chưởng Quỹ Vừa Ngầu Lại Tài Trí - Chương 99:Hoa
Cập nhật lúc: 2025-10-29 03:39:02
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Chiều tối hôm đó, Bạch Thiếu Khanh đến tìm Tô Đường.
"Tiểu Ngũ, bằng hữu Vương phủ doãn đêm nay sẽ đến Di Hương Viện, là, hai cùng theo dõi xem thể thu thập chứng cứ ?" Bạch Thiếu Khanh vẫn luôn để tâm đến chuyện của Tô Đường.
"Được thôi. Có cần hóa trang một chút ?"
"Cứ ăn vận như một công tử nhà giàu. Loại nơi đó, là chỗ vui chơi của kẻ lắm tiền, đám ở đó hám lợi."
"Được. Huynh y phục ?"
"Ta ư? Hề hề. Y phục nhất của chính là bộ mà và Liên Sinh giúp may . Đó là y phục mùa hè, giờ mặc thì chút hợp thời."
"Đi, cùng mua một bộ mới. Đêm nay ở Di Hương Viện, sẽ bao." Tô Đường Bạch Thiếu Khanh là quan thanh liêm, bổng lộc hạn. Còn nàng, giờ đây là một thương nhân bắt đầu phát đạt. Lý Thụy đối xử với nàng tệ, tuy ban đầu là chia ba-bảy, nhưng thực tế chia đôi cho nàng.
Tô Đường dẫn Bạch Thiếu Khanh đến Linh Lung Các mua hai bộ y phục cao cấp, mặc quan phục, trông cao lớn tuấn hơn hẳn.
Đêm đến, hai đến Di Hương Viện, Tô Đường hào sảng gọi rượu ngon món ngon, còn quên gọi thêm hai cô nương rót rượu.
Rượu ngon món ngon là sở thích của Bạch Thiếu Khanh, nhưng những cô nương rót rượu khiến luống cuống tay chân, vô cùng căng thẳng.
Tô Đường đành thì thầm với Bạch Thiếu Khanh: "Bạch đại ca, chúng đến đây để theo dõi khác, ở trong trường hợp , thì làm những việc tương xứng, nếu khác sẽ nghi ngờ chúng . Cứ tự nhiên ."
Tô Đường xong, tự thị phạm, vòng tay ôm eo cô nương rót rượu bên cạnh một cái. Các cô nương vì uống nhiều rượu, liên tục sà lòng, nhưng nàng đều khéo léo gạt mà lộ dấu vết, ứng phó tự nhiên. Bạch Thiếu Khanh thầm bội phục, Tiểu Ngũ quả là lợi hại.
Hắn cũng dần thả lỏng hơn.
Bỗng nhiên, Bạch Thiếu Khanh hiệu bằng mắt cho Tô Đường, Tô Đường liền sang bên trái, thấy một nam tử chừng năm mươi tuổi, đầu to tai lớn, đang ôm một cô nương lên lầu.
"Vương?" Tô Đường làm khẩu hình.
Bạch Thiếu Khanh gật đầu.
Tô Đường lập tức dậy, với các cô nương rót rượu và Bạch Thiếu Khanh: "Các cô nương, hôm nay đến đây thôi, đây là tiền thưởng cho các nàng." Nàng đưa cho mỗi cô nương hai lạng bạc. Hai cô nương vui vẻ, điệu đà rời .
"Lên lầu." Tô Đường giả vờ vệ sinh, từ xa theo Vương phủ doãn, thấy bước căn phòng ở lầu ba.
Hắn rõ ràng là ôm cô nương phòng, nhưng lâu , một nam tử ôm theo một chiếc rương đến gõ cửa.
Tô Đường lặng lẽ theo, chọc thủng một chút giấy dán cửa sổ, chỉ thấy nam tử khúm núm dâng chiếc rương cho Vương phủ doãn, Vương phủ doãn mở rương xem xét, trời ơi, là bạc trắng lóa mắt. Không hai gì, khi Vương phủ doãn nhận bạc thì nam tử . Tô Đường lặng lẽ theo nam tử đó xuống tầng một, Bạch Thiếu Khanh lập tức tiếp tục theo dõi .
Hai khỏi Di Hương Viện, chỉ thấy nam tử vội vàng lên một chiếc xe ngựa rời .
Mất dấu .
Tô Đường và Bạch Thiếu Khanh vô cùng bực bội. Tuy nam tử là ai, nhưng việc Vương phủ doãn nhận hối lộ là nàng tận mắt chứng kiến. Tô Đường nghĩ nếu ở thời hiện đại, chỉ cần dùng điện thoại chụp ảnh là thể lưu chứng cứ thép. ở cổ đại , chẳng cách nào.
"Bạch đại ca, ở lầu tận mắt thấy nhận bạc, thể báo quan ?"
Bạch Thiếu Khanh lắc đầu. "Nếu bọn họ là bằng hữu vay mượn tiền lẫn , thì thể chối bay biến."
"Bạch đại ca, vì Vương phủ doãn nhận tiền ở nơi như thế ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/xuyen-khong-nu-chuong-quy-vua-ngau-lai-tai-tri/chuong-99hoa.html.]
"Ta Vương phủ doãn háo sắc, nhưng sợ vợ. Nghe đồn nhà đẻ của phu nhân thế lực, dám trắng trợn nạp , cũng dám thanh lâu công khai, càng dám lấy bạc từ trong nhà, đương nhiên đành ở những nơi như thế , nhận bạc hưởng thụ ấm hương mềm ngọc, nhà phát hiện. Cho dù nhà , việc cũng chỉ thể nhắm mắt làm ngơ." Bạch Thiếu Khanh cũng tìm hiểu ít.
"Phì! Lão háo sắc tham dâm!" Tô Đường chỉ thấy ghê tởm, "Hôm nay coi như may mắn. Ta sẽ hôm khác. Không, sẽ đến mỗi ngày, thế nào cũng chứng cứ thép!"
"Đến mỗi ngày ư? Tiểu Ngũ, chúng vẫn nên cẩn thận một chút . Nơi đây chỉ đắt đỏ, mà còn... còn ." Bạch Thiếu Khanh là đàng hoàng, vẫn còn chút ngại ngùng.
"Thỉnh thoảng thôi. Huynh nhận tin tức thì chúng sẽ đến, ?" Tô Đường cảm thấy đến mỗi ngày cũng là cách . Nàng chẳng hề thích nơi như thế chút nào. Mấy cô nương cứ dán khiến nàng khó chịu, huống hồ nàng còn sợ phát hiện bí mật là nữ nhân, dù thì nữ nhân cũng hiểu nữ nhân hơn.
Tô Đường trở về Mai Viên, chỉ thấy Lý Thụy đang cửa Mai Viên.
"Đệ ?" Hắn đầu thấy Tô Đường trở về, liền chất vấn xối xả. Hôm nay sớm đến Mai Viên, nhưng chờ mãi vẫn thấy Đường Tiểu Ngũ trở về. Hắn vô cùng lo lắng, sợ nàng gặp nguy hiểm gì.
"Ta, đến Di Hương Viện một chuyến." Tô Đường thản nhiên đáp.
Lý Thụy hiểu: "Đệ đến loại nơi đó làm gì?"
Đan Đan
"Uống rượu hoa chứ . Chỉ cho phép các , cho phép ư?"
"Đệ..." Lý Thụy giận buồn . Nàng đường đường là nữ nhân, uống rượu hoa, còn thật sự coi là nam nhân .
"À Thụy ca, từng đến Di Hương Viện ?" Tô Đường đột nhiên nảy ý, Bạch Thiếu Khanh hợp với nơi đó, Lý công tử lắm tiền, hẳn là như cá gặp nước, cùng chẳng đáng tin cậy hơn ?
Lý Thụy đối mặt với câu hỏi của Tô Đường, ngây . Nói là từng , nàng đa nghi ? Quả thực cũng từng những xã giao, đến đó uống vài chén rượu, còn nếu từng , đường đường là Tấn Vương, dối vì sắc mặt của tiểu nữ tử ư?
"Đệ làm gì?" Hắn tránh né trả lời.
"Nơi đó khá , cô nương , khúc nhạc , rượu cũng tệ. Hay là, , dẫn cùng nhé?" Tô Đường lập tức đưa yêu cầu, cùng Lý Thụy mới đáng tin cậy.
"Đệ còn thật sự nghiện !" Lý Thụy mỉa mai .
"Cầu xin đấy, dẫn , thể trừ tiền lương tháng của ."
"Với cái tửu lượng đó của mà còn uống rượu hoa, đừng làm mất mặt nữa." Lý Thụy cứ thế nhịn .
"Ở bên ngoài sẽ uống nhiều, thể kiểm soát . Huynh dẫn ." Tô Đường cầu xin.
Lý Thụy mềm lòng, đành đồng ý. Đường Tiểu Ngũ đường đường là nữ tử thích uống rượu hoa, việc bất thường tất điều khuất tất. Chắc chắn vấn đề, thì, hãy dẫn nàng một , xem rốt cuộc nàng làm gì. "Mốt, một buổi xã giao, định tại Di Hương Viện, nếu , thì cùng ."
"Thật ? Đa tạ nhiều." Tô Đường mừng rỡ nhảy cẫng. Quả nhiên, với sẽ nhiều cơ hội. Thế là, nàng ân cần hỏi Lý Thụy: "Công tử muộn thế , ăn chút điểm tâm khuya ? Ta sẽ làm cho công tử!"
"Thôi , tối muộn , nghỉ ngơi sớm . Ta chỉ đến xem chạy lung tung , quả nhiên là an phận." Lý Thụy dậy chuẩn rời .
"Đi ngay ?" Tô Đường ngờ rời nhanh . Nói thì, nàng thật sự cũng gặp .
"Sao? Không nỡ để ư?"
Tô Đường khẽ, đáp lời. Trong lòng thì thầm "", nhưng ngoài miệng dám .
"Đêm nay còn việc, thể lâu. Đệ nghỉ ngơi sớm , chạy lung tung, ?" Đêm nay còn hẹn mấy vị quan viên bàn việc. Hắn từ ánh mắt nàng, thấy sự quyến luyến và nỡ chia xa, mãn nguyện, uổng công chờ đợi lâu như .
"Đã ."
Nàng khẽ đáp. Nàng một cảm giác cưng chiều và nhớ nhung. Cảm giác thật ấm áp. Tuy trong mắt , lẽ chỉ là tình , nhưng trong lòng nàng, cảm giác rung động sớm tràn ngập, thể kìm nén.