Xuyên Không - Nữ Chưởng Quỹ Vừa Ngầu Lại Tài Trí - Chương 86
Cập nhật lúc: 2025-10-29 03:38:49
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Vừa khảo sát, du ngoạn, cuộc sống đường của ba trôi qua thật thú vị.
Mỗi khi đến một thành phố lớn, đó là lúc Tô Đường mệt mỏi nhất. Nàng sẽ cùng Vương Tuyên tìm đến vài thương hành hàng đầu của thành phố đó, xem xét các mặt hàng mà họ kinh doanh, trò chuyện với chưởng quỹ về tình hình buôn bán. Trước khi xuất phát, nàng chuẩn những lời giới thiệu khéo léo, tương đương với danh và sách giới thiệu đầu tư thời hiện đại, đưa cho các chủ thương hành hoặc chưởng quỹ, thiết lập liên hệ, tăng cường giao lưu tình cảm.
Mỗi tối khi đến khách điếm, nàng đều ghi chép từng cửa hàng ghé thăm trong ngày, ghi địa điểm, tên chưởng quỹ, cùng với tình hình kinh doanh của họ. Nàng giữ những thông tin liên hệ đầu tiên để chuẩn cho bước tiếp theo là phát triển chuỗi cửa hàng bán lẻ quốc.
Từ đêm đầu tiên, mỗi Vương Tuyên đặt phòng đều chắc chắn sẽ đặt một căn phòng hai giường cho Tô Đường và Lý Thụy. Nhờ , Tô Đường tiện lợi hơn nhiều.
Mỗi tối, Tô Đường đèn làm công khóa, còn Lý Thụy chỉ nhàn nhã sách, thỉnh thoảng còn chê bai những nét bút lông mấy mắt của Tô Đường. Hắn như thể ngoài với nhiệm vụ duy nhất là du sơn ngoạn thủy, ăn ngon uống say ngủ kỹ.
Tuy nhiên, vấn đề ngủ nghỉ giải quyết xong, suốt chặng đường , về vấn đề ăn uống, luôn nảy sinh mâu thuẫn.
Bữa tối hôm đó, Tô Đường gọi một món gà khiếu hóa, khi gọi xong, nàng đặc biệt với Vương Tuyển: “Hôm nay ngươi ít đường, vất vả . Ta ngươi thích ăn gà, nên cố ý gọi cho ngươi đấy.”
Vương Tuyển cảm kích đáp: “Vẫn là ngươi hiểu nhất.”
Nhìn thấy hai liếc mắt đưa tình, Lý Thụy liền vui.
“Chỉ gọi món thích, gọi món thích ?”
“Ta nào ngươi thích ăn gì nhất!” Tô Đường chút mơ hồ. Hắn dường như chẳng kén chọn gì, nhưng dường như cái gì cũng cầu kỳ, suốt đường , luôn miệng món ngon, món hợp. Cái lưỡi hoàng đế của , thật khó mà chiều lòng.
“Hành bạo ngưu liễu, lưu kê phủ.” Hắn tùy tiện hai món.
“Xin , Lý công tử, chỉ thịt bò ướp tương và gà khiếu hóa. Hai món đều gọi, ngài tạm dùng . Đều na ná như cả. Lát nữa phần ức gà đều thuộc về ngươi.” Tô Đường nháy mắt với . Ra ngoài, làm gì nhiều thứ để kén chọn. Dù ngươi tiền, nhưng đây kinh thành, chỉ là một huyện nhỏ, món nóng để dùng là lắm .
“Tại ngươi quen mà chẳng gì về sở thích của , trong khi sở thích của Vương công tử ngươi nắm rõ tất thảy?” Lý Thụy hiểu.
Chẳng lẽ công tử ý kiến về việc thiên vị .
Tô Đường nghĩ thầm, làm thể quen ngươi chứ? Ta và Vương Tuyển là duyên tiền kiếp mà. Tuy nhiên, nàng lập tức nở nụ xán lạn nịnh bợ: “Công tử ngài là tiền, sống cuộc đời gấm vóc lụa là, thường dân như chúng thể hiểu cuộc sống của ngài chứ? Nếu ngài bằng lòng cho hiểu, ngài cứ việc kể cho nhiều hơn một chút. Ngài cứ yên tâm, ngài chỉ cần một , sẽ ghi lòng tạc .”
Một loạt những lời nịnh nọt hiệu quả, khuôn mặt nghiêm nghị của Lý Thụy cũng dần dần giãn . Hắn liền làm dẫn đường, với Tô Đường: “Ngày mai đến Lạc Dương, sẽ mời uống Đỗ Khang.”
“Đỗ Khang? Chính là Đỗ Khang trong câu ‘Hà dĩ giải ưu, duy hữu Đỗ Khang’ đó ?” Vương Tuyển trong bụng ít thơ văn cổ, nhưng thỉnh thoảng cũng đôi câu.
“Ta chỉ mẫu đơn Lạc Dương, ‘Duy hữu mẫu đơn chân quốc sắc, hoa khai thời tiết động kinh thành’.” Tô Đường cảm tình với rượu, nàng càng thích hoa hơn.
Lý Thụy khẽ , “Uống rượu ngắm hoa đều hợp lẽ. Mẫu đơn ở Lạc Dương hơn trăm loại, ít loại vô cùng quý hiếm, ví dụ như Dao Hoàng, Ngụy Tử, đó là Vương Mẫu đơn và Hậu Mẫu đơn, chiêm ngưỡng dung nhan tuyệt mỹ, dễ .”
“Đáng tiếc, mẫu đơn thường nở tháng tư, tháng năm, bây giờ qua mùa .” Tô Đường chút tiếc nuối.
“Không hoa thì uống rượu . Lạc Dương là một nơi phồn hoa, Thụy ca, tối mai mời chúng đến nơi nhất ở Lạc Dương để uống rượu ?” Vương Tuyển hăm hở thử. Lần đấu rượu với Lý Thụy thua, luôn tìm cơ hội gỡ một ván.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/xuyen-khong-nu-chuong-quy-vua-ngau-lai-tai-tri/chuong-86.html.]
“Được thôi! Nơi đây ban đêm bãi bỏ lệnh giới nghiêm, thể đến tửu lầu uống thỏa thích.” Lý Thụy hào phóng đồng ý.
“Lạc Dương hẳn cũng là một nơi để kinh doanh, Tiểu Ngũ, ngươi hãy khảo sát kỹ thị trường ở đây. Nơi địa thế , Thiên địa chi sở hợp, âm dương chi sở hòa, khống dĩ tam hòa, cố dĩ tứ tắc, tựa núi gần sông, vận chuyển đường thủy phát đạt, dân đông đúc, công thương nghiệp phát triển , nơi đây vô cùng phú túc, là trung tâm kinh tế và văn hóa của vùng . Rất nhiều thương nhân làm việc cho triều đình, trích phần trăm từ đó. Nữ tử ở đây cũng thích hội chùa, du ngoạn, những loại son phấn ngươi phát triển hẳn là nhu cầu lớn.” Lý Thụy chỉ dẫn Tô Đường.
“Tốt. Nếu quả thật là một đại thành phố, thì chúng thể coi Lạc Dương là thị trường trọng điểm để phát triển. Nơi gần Nhữ diêu, cách Bình Âm cũng xa, là một nơi .” Tô Đường phát hiện rằng Lý Thụy tuy suốt đường du sơn ngoạn thủy, nhưng những điểm cốt yếu nắm bắt , chỉ điểm đôi chút, Tô Đường liền đốn ngộ.
Tô Đường nghĩ đến việc phát triển thị trường ngoại tỉnh, đương nhiên bắt đầu từ các thành phố lớn, dù những mặt hàng mới mẻ mà nàng kinh doanh đều hề rẻ, hiện tại phù hợp với nông thôn và thị trấn nhỏ.
Buổi tối, Tô Đường giường, liếc Lý Thụy ở chiếc giường bên , Lý công tử hôm nay mà thi thư. Hắn áp lực thi cử nên việc sách chỉ dựa sở thích, Tô Đường khỏi thương lượng với : “Thụy ca, bữa tiệc Đỗ Khang ngày mai, đừng thật sự đấu với Vương Tuyển nhé!”
“Có chuyện gì ?”
“Hắn tửu lượng bằng , nhưng hiếu thắng. Nếu uống say, chúng khó mà chăm sóc , chi bằng để uống ít thôi, đều bình an vô sự.” Tô Đường Vương Tuyển say. Một là lo cho thể , hai là sợ say năng luyên thuyên.
“Thương đến ?” Trong lòng Lý Thụy dâng lên sự ghen tuông.
“Không , thật là thương mà.” Tô Đường vội vàng giải thích, Lý đại công tử luôn sợ nàng đối với Vương Tuyển hơn . Chuyện gì cũng tranh giành, ngây thơ thì sát phạt quả quyết, trưởng thành thì trong những chuyện thế đầy dẫy sự ghen tuông.
“Không .” Lý Thụy ngẩng mắt Tô Đường một cái, tiếp tục sách.
Tô Đường dậy, “Thụy ca, rượu là thứ , nhưng cứ uống càng nhiều càng , uống nhiều sẽ hại . Rượu đến độ ngà ngà, hoa ngắm lúc chớm nở, gần gũi mà xa cách, tựa xa gần. Rượu nhạt, chén nhỏ, lâu trò chuyện, chẳng những mua vui cho khách, còn thể dưỡng sinh. Huynh đúng ?”
“.”
Hắn chỉ đáp nàng một chữ. Chẳng lẽ là kẻ hủy hoại cuộc đàm đạo đó ?
Đan Đan
“Vậy ngày mai chúng uống tùy theo sức, chứ? Không đấu rượu, xúc động.” Tô Đường hẹn .
“Ngươi còn làm bạn rượu của ? Hóa ngươi là một Đường Tiểu Ngũ như thế .” Lý Thụy chút tiếc nuối.
“Thụy ca, mặt uống một là say một , bây giờ đến rượu là sợ .” Tô Đường dở dở . Lời từng hứa với , căn bản cách nào làm tròn.
“Được thôi, lời ngươi. Không để ngươi uống nhiều, ngươi giữ chút tinh thần mà xem xét thị trường.”
Hắn đặt sách xuống, xuống, với Tô Đường: “Tắt đèn ngủ .”
Trong bóng tối, Lý Thụy vẫn luôn ngẫm nghĩ những câu mà Đường Tiểu Ngũ với : Rượu đến độ ngà ngà, hoa ngắm lúc chớm nở, gần gũi mà xa cách, tựa xa gần. Thật đẽ, cũng chính là trạng thái yêu thích.
Gần gũi mà xa cách, tựa xa gần. Tám chữ , dường như diễn giải vô cùng chính xác mối quan hệ giữa và Đường Tiểu Ngũ. Rõ ràng hai chuyện hợp , thậm chí từng trút bỏ ưu phiền mặt nàng. Rõ ràng cả hai đều quý mến , nhưng căn bản thật sự giãi bày tâm tư. Đây chính là chân thực nhất về hai họ.
Trước tiên tự vấn bản một chút, hề phận thật của cho Đường Tiểu Ngũ, những trong giới kinh doanh cũng từng . Đường Tiểu Ngũ đúng là đối tác kinh doanh của , nhưng, nàng dường như chỉ là đối tác. Chuyến xa , nếu đổi thành khác, là thể cùng .
Còn về Đường Tiểu Ngũ, nàng một phong thái đặc biệt. Nói năng làm việc đều đặc biệt, nhưng cũng lợi hại. Nàng dường như với Vương Tuyển mới là gì , còn mặt , nàng đa phần là kính trọng, thỉnh thoảng nịnh bợ, cũng xuất phát từ thật lòng, luôn một cách. Thế nhưng, sự trong sáng và yếu ớt mà nàng thỉnh thoảng để lộ , khiến dâng lên đầy ắp ham bảo vệ, dường như nàng chính là tiểu của , cần hết lòng chăm sóc.
Những ngày sớm tối kề cận , càng khiến đầy thiện cảm, nguyện ý cận với nàng, thậm chí thích Vương Tuyển chăm sóc nàng, cho rằng, Đường Tiểu Ngũ, chỉ thể do chăm sóc.