Xuyên Không - Nữ Chưởng Quỹ Vừa Ngầu Lại Tài Trí - Chương 114

Cập nhật lúc: 2025-11-01 03:00:23
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Sao chạy?” Lý Thụy vốn chạy, nhưng Tô Đường kéo, đành chạy theo.

“Vạn nhất bắt, Thái Cửu , tiểu mạng khó bảo , cứ bảo mạng sống .” Tô Đường thở dốc . Lý Thụy nghĩ Tô Đường là nữ tử, vạn nhất bắt, e là sẽ chịu thiệt. Hắn cũng nghĩ nhiều nữa, liền kéo Tô Đường chạy thẳng về phía cửa .

Cửa khép hờ, đẩy một cái liền mở, phía truy đuổi gắt gao, hai chạy vọt trong màn đêm lờ mờ ánh sáng. Đột nhiên, chỉ thấy hai chân hụt hẫng, trực tiếp lăn xuống.

Trong lúc cấp bách, Lý Thụy ôm chặt Tô Đường lòng.

Không lăn bao lâu, Tô Đường trong cơn choáng váng dần lấy tinh thần.

“Tiểu Ngũ! Tiểu Ngũ!” Nàng thấy Lý Thụy đang lo lắng gọi nàng.

“Lý Thụy.”

“Chuyện gì ?” Tô Đường cảm thấy nàng thể chấn động nhẹ não. Đầu óc trong bóng tối hỗn loạn.

“Phía sơn trang là một con dốc thẳng , chúng trực tiếp lăn xuống .”

“May quá, mạng vẫn còn. Cũng ai đuổi theo nữa. Nàng ?”

“Ta vẫn , thì ?” Trong bóng tối, lo lắng cho nàng.

“Ta, đều đau, nhưng cảm thấy tứ chi vấn đề gì. Chắc chỉ là vài vết trầy xước thôi.” Tô Đường hoạt động tứ chi, xác nhận vấn đề gì.

“Vậy thì .”

“Chúng làm đây? Bây giờ thấy gì cả, thể phát tín hiệu cho Thái đại ca ? Bảo bọn họ đến cứu chúng ?” Tô Đường bắt đầu chút sợ hãi ở nơi hoang dã . Lúc nãy chạy trốn, nàng căn bản nghĩ nhiều như .

“Vật phát tín hiệu mất lúc chúng lăn xuống .” Lý Thụy báo cho nàng một tin may.

“A?”

“Đừng lo lắng. Chúng cứ mò mẫm tìm một nơi khuất gió , đợi đến khi trời sáng, là thể nghĩ cách rời . Hơn nữa, Thái Cửu thấy chúng mãi , cũng sẽ đến tìm chúng thôi. Đừng vội.” Lý Thụy an ủi Tô Đường.

“Xin , hại cùng gặp xui xẻo. Suýt nữa mất mạng.” Tô Đường vô cùng xin . Vị Tấn vương gia vốn quen nuông chiều, nay cùng nàng ngủ ngoài trời hoang dã .

“Ít lời vô ích , đây, nắm lấy tay , chúng tìm một chỗ tránh gió, nếu tối nay sẽ lạnh cóng mất.” Lý Thụy trong bóng tối tìm tay Tô Đường.

Hai bàn tay nắm chặt lấy , chậm rãi tiến về phía , cuối cùng cũng tìm một chỗ khuất gió.

“Được , cứ nghỉ ở đây . Đợi trời sáng, hoặc đợi Thái Cửu.” Lý Thụy trầm tĩnh, bình tĩnh.

Tô Đường lạnh sợ, co ro dựa . Nàng run rẩy hỏi: “Sẽ dã thú chứ?”

“Khó .”

“A?” Nàng càng dán chặt Lý Thụy.

Lý Thụy đưa tay ôm chặt lấy nàng: “Đừng sợ, bên từng mãnh thú xuất hiện.”

“Vậy sẽ c.h.ế.t cóng chứ? Hôm nay lạnh thật đó.” Tô Đường lúc là một “bảo bối vấn đề” ( luôn đặt câu hỏi).

“Chết thì c.h.ế.t cùng . Đừng cứ nghĩ mấy chuyện may mắn , yên tâm, ở đây, c.h.ế.t .” Lý Thụy thì thầm bên tai Tô Đường. Tô Đường rụt lòng , trái tim bất an dần dần bình tĩnh .

“Vị Vương phủ doãn đùa giỡn lớn thật đấy!”

, bí mật, nhất định bắt .”

chống lưng, Lương tướng, hoặc Thái tử.”

“Khi chuyện xảy , vật chứng đầy đủ, những kẻ , tự bảo vệ còn kịp.”

“Xin , tối nay kéo cùng chịu khổ.”

“Không, là của , nên để nàng cùng , Tô Đường.” Trong bóng tối, Lý Thụy chút tự trách. Hắn dẫn Thái Cửu và những khác đến là , tại dẫn nàng đến chứ? Nàng tuy những điểm hơn , nhưng dù cũng là nữ tử.

Tô Đường giật suýt nhảy dựng lên, Lý Thụy gọi nàng là Tô Đường. Lần đầu tiên gọi nàng như trong suốt thời gian dài như thế? Chẳng lẽ, tất cả chuyện về nàng?

“Chàng… gì?”

“Tô Đường, gọi sai ? Tô Tri châu nữ nhi Tô Đường.”

“Lý Thụy, từ khi nào?” Tô Đường rụt rè hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/xuyen-khong-nu-chuong-quy-vua-ngau-lai-tai-tri/chuong-114.html.]

“Nàng hỏi là nàng tên Tô Đường nàng là nữ tử?”

“Chẳng lẽ đồng thời ?”

“Tô Đường, là hôm nay mới . Ta bảo Thái Cửu phái đến Mai Châu. Còn chuyện nàng là nữ tử, là nàng đến Ôn Tuyền sơn trang tắm, khi đưa y phục cho nàng.”

“Chàng… đều thấy hết ?”

“Ừm.”

Tô Đường hít một khí lạnh, hóa , từ sớm, còn thấy. May mà màn đêm che khuất gương mặt nàng tràn đầy e thẹn. Nàng lặng lẽ rời khỏi vòng tay . Ban đầu dựa , là , bây giờ, nam nữ thể gần gũi như ?

Hắn im lặng kéo nàng lòng: “Đâu từng ngủ cùng , lúc , ôm lấy vẫn ấm áp hơn.”

“Lý Thụy, thật đáng ghét, …” Tô Đường hổ đến mức mặt mày nóng bừng, nàng đưa tay trong bóng tối đánh , kết quả giữ chặt, , đôi môi ấm áp của trong bóng tối chuẩn xác bắt lấy đôi môi nàng, khoảnh khắc đó, nàng cứng đờ, còn theo sai khiến. Mọi thứ xung quanh đều tĩnh lặng, thời gian dường như ngừng , sự nhiệt tình của , sự mềm mại của nàng…

Không từ khi nào, vầng trăng từ từ dâng lên. Hai ôm chặt trăng, cuối cùng cũng buông lỏng.

“Lý Thụy, mặt trăng lên .”

“Nhân lúc ánh trăng, chúng xem thể tìm lối .”

“Khoan , xem, dường như đang gọi Đường Tiểu Ngũ.” Tô Đường lờ mờ thấy tiếng vọng trong thung lũng. Tiếp đó, nàng thấy sườn dốc mấy cầm đuốc.

“Có của Thái Cửu đang tìm chúng ?”

“Nghe thêm chút nữa.”

“Đường Tiểu Ngũ… Công tử…”

“Là giọng của Thái đại ca. Thái đại ca, chúng ở phía !” Tô Đường lớn tiếng vẫy tay gọi gấp.

Những ở phía thấy tiếng Tô Đường đáp lời, nhanh mang theo một sợi dây thừng xuống, là Thái Cửu.

“Công tử, Tiểu Ngũ, hai chứ?”

“Không .”

“Sao hai phát tín hiệu? Chúng bao vây sơn trang , khi thẩm vấn mới cho lăn xuống từ cửa .”

“Lúc lăn xuống thì tín hiệu mất . Đừng nhiều nữa, mau lên thôi.” Lý Thụy buộc sợi dây thừng Tô Đường.

Suốt dọc đường cấp tốc về nhà, mãi đến khi về Tấn Vương phủ ánh đèn, Tô Đường mới nàng và Lý Thụy đều chật vật tả xiết. Lý Thụy nàng ha hả: "Mau về phòng tắm rửa ."

Liên Nhi thấy Tô Đường, kinh ngạc kêu lên: "Công tử, về mà nông nỗi ?"

"Bắt quỷ. Mau chuẩn nước nóng cho tắm." Tô Đường trong phòng bắt đầu cởi ngoại bào.

Liên Nhi nhanh mang nước nóng đến, hầu hạ Tô Đường tắm gội. Nàng ở một bên thêm nước nóng cho nàng, hỏi: "Hình như cùng Tấn Vương, hai ?"

"Truy tra tội chứng của tham quan."

"Truy ?"

"Đã truy ."

"Thế thì ."

"Haizz!" Tô Đường thở dài một .

"Có chuyện gì ?"

"Lý Thụy thế của ."

"Á? Chàng hôm nay mới là nữ nhi ?"

"Tên phá hoại , từ lâu . Lần Thái tử giam giữ, là cứu , đến sơn trang suối nước nóng của tắm suối, thấy ."

Đan Đan

"Á? Lúc ở Mai viên nhắc rằng thể là nữ tử , tin. Ta gặp nhiều nam nhân, ánh mắt nam nhân nữ nhân, ánh mắt Tấn Vương , rõ ràng là ánh mắt nam nhân nữ nhân, tràn đầy sủng nịnh."

"Giờ làm đây? Sau làm đối mặt đây!" Tô Đường nghĩ đến nụ hôn nồng nhiệt của hai trong đêm tối. Là chủ động, nhưng nàng cũng né tránh, thậm chí, còn đáp .

hai bọn họ thể nào!

Loading...