“Ngươi cứ ngủ thêm một lát .” A Du đổi sang một chủ đề khác.
Hiện tại y nhớ gì cả, đây rốt cuộc xảy chuyện gì, cũng chuyện thời thơ ấu với Tần Hạo.
Tần Hạo một tiếng, lắc đầu: “ , quên mất ngươi mất trí nhớ .”
“Ta ngoài đây, ngươi xuống .” A Du đỡ Tần Hạo xuống, ngoài.
Ngoài cửa, A Du thấy A Tử, hỏi Y Nhược mới A T.ử đang ở trong bếp tìm đồ ăn.
“A Tử, việc tìm ngươi.”
“Du công tử? Chuyện gì ạ?” A T.ử ngại ngùng lau lau vệt dầu ở khóe miệng mới hỏi.
“Ngữ Đồng tối qua , là vì ?”
A Du vì , trong lòng một trực giác mách bảo y A T.ử nhất định , dù tối qua là Y Nhĩ trông nom. Kể cả ngày mua đó, y đều cảm thấy A T.ử và Ngữ Đồng hẳn là quen từ .
“Chủ nhân há chẳng vì ngươi .”
“Vì điều gì? Ta làm chuyện gì khiến nàng đau lòng ?”
“Không , là nàng mơ thấy ngươi gặp chuyện may.”
A Du hiểu rõ, đồng thời trong lòng cũng một tia vui thầm, trong lòng Ngữ Đồng quả nhiên ?
Nghĩ như , trái tim nặng trĩu của A Du trong nháy mắt liền trở nên vui vẻ, mặt càng hiếm thấy nở một nụ .
“Du công tử, Du công tử.”
“A, khụ khụ, ngoài xem Ngữ Đồng về .”
Bạch Ngữ Đồng còn đến chỗ cửa hàng, từ xa thấy A Du ở cửa ngó nghiêng khắp nơi, liền lập tức vén váy lên nhanh chân chạy tới.
“A Du, ngươi đang đợi ?”
“Ừm.”
“Kìa, ngươi chút khác lạ . Cảm thấy vui vẻ.”
“Ừm.”
“Ồ, , ngươi và Tần Hạo nhận , ngươi mau kể cho là ai của ngươi?”
Bạch Ngữ Đồng vây quanh A Du một vòng, biểu cảm mặt biến hóa khôn lường, cuối cùng tò mò hỏi.
“Hắn xem như là trưởng của .”
“Ngày thường ở cùng , cũng từng thấy ngươi vui vẻ như .” Bạch Ngữ Đồng chút mất mát, ngay đó kiêu ngạo ngẩng đầu.
“Ta mà, các ngươi nhất định là .”
“Ta vui vẻ là vì ngươi.”
“Vì ?”
Đột nhiên A Du cúi đầu, mặt từ từ tiến gần Bạch Ngữ Đồng, Bạch Ngữ Đồng gương mặt tuấn tú ngày càng gần, trong lòng như nai con xổng chuồng, vô thức mà căng thẳng nhắm mắt .
A Du chuyển hướng, miệng đặt bên tai Bạch Ngữ Đồng: “Vì hôm nay thể xác nhận trong lòng ngươi .”
Nghe Bạch Ngữ Đồng mắt chợt mở , má nàng đỏ bừng với tốc độ cực nhanh, trong lòng vẫn còn hoảng loạn thôi, nàng vỗ vỗ tim , chậm rãi lùi giữ cách.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/xuyen-khong-mang-linh-tuyen-cung-nuong-than-chia-gia-lap-nghiep/chuong-86.html.]
“Ngươi gì chứ!”
Nói xong liền liếc A Du một cái đầy hờn dỗi, dậm dậm chân chạy .
Y Nhĩ Bạch Ngữ Đồng chạy xa, trong lòng thầm tự cổ vũ, cúi đầu đến mặt A Du.
“Du công tử, tuy và tiểu thư nhà quan hệ , nhưng cũng nên cận đến mức đó, sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của tiểu thư.”
Nói xong liền khẽ khom . A Du lâu lời nào, ánh mắt nóng bỏng nàng. Y Nhĩ cảm thấy trái tim như nhảy vọt ngoài, nhưng vẫn cố gắng ngẩng đầu lên.
Ngay cả Y Nhược cạnh A Du cũng lo lắng cho , mồ hôi lạnh chảy ròng hai bên má. Chàng thể công t.ử và tiểu thư thật sự tình ý với , những lời như chẳng là tự rước họa ?
Y Nhĩ hề nghĩ sai. Liễu ma ma từng , danh tiếng của một cô gái vô cùng quan trọng. Dù hai thích đến mấy thì ? Ngay cả những cặp kết cũng mật như ở bên ngoài .
“Du công tử, là vì cho tiểu thư, mong hiểu cho.”
Một lúc lâu , A Du mới thu hồi ánh mắt, “hừ” một tiếng, bật .
“Ngươi , nghĩ cho tiểu thư nhà ngươi. Lần sẽ chú ý, nhưng tiểu thư nhà ngươi gò bó, ngươi đừng cố gắng giữ nàng .”
Nói xong những lời , A Du xoay sân, chỉ còn một Y Nhĩ trầm tư.
Theo bên tiểu thư cũng một thời gian , nàng thể thấy tiểu thư khác biệt với những tiểu thư khuê các khác. Thực nàng cũng thích một tiểu thư như , nên từng tiểu thư đổi.
Tuy theo Liễu ma ma học hỏi nhiều điều, nhưng nhiều chuyện bản nàng cũng làm . Chỉ là khi liên quan đến danh tiếng của tiểu thư, nàng mới bất đắc dĩ thêm vài lời.
“Y Nhĩ, ngươi về .” Bạch Ngữ Đồng đang bàn trang điểm trong phòng , tiếng bước chân phía , hỏi.
“Tiểu thư, nô tỳ xin , hôm nay nô tỳ vượt quá khuôn phép .” Y Nhĩ ngữ khí của Bạch Ngữ Đồng, liền nàng chút tức giận, vội vàng quỳ xuống đất.
“Ngươi là .” Bạch Ngữ Đồng , Y Nhĩ đang quỳ rạp mặt đất.
“Đứng dậy , thích các ngươi quỳ lạy hết đến khác.”
Y Nhĩ run rẩy sợ hãi dậy. Cảnh tượng khiến Bạch Ngữ Đồng đột nhiên chút mềm lòng. Dù Y Nhĩ cũng là vì cho nàng, nhưng nếu nàng lùi bước, e rằng sẽ càng ràng buộc hơn.
“Y Nhĩ, cứ nghĩ ngươi theo lâu như , sẽ hiểu rõ tính cách của . Ta thấy ngươi nên ở bên cạnh nhiều hơn là ở cùng Liễu ma ma. ngờ Liễu ma ma ảnh hưởng đến ngươi sâu sắc đến .”
“Tiểu thư.”
Bạch Ngữ Đồng giơ tay ngăn lời Y Nhĩ, tiếp tục : “Hôm nay ngươi sự đồng ý của mà những lời đó với A Du, là vượt quá khuôn phép. Xét thấy xuất phát điểm của ngươi là , thể phạt nhẹ, nhưng vẫn phạt ngươi.”
“Tiểu thư, nô tỳ sai , nô tỳ cam lòng nhận phạt.”
“Chuyện trừng phạt để hãy . Bây giờ cho ngươi là thế nào. Ta khác với những phụ nữ ở thời đại . Ta cho rằng đều bình đẳng, nam nữ đều quan trọng như , phụ nữ nên bó hẹp trong một khuôn khổ, thậm chí phụ nữ cũng thể gánh vác nửa bầu trời. Danh tiếng đối với , là thứ đáng giá nhất. Hơn nữa, và A Du cũng làm gì quá đáng. Đối với hôn nhân, điều theo đuổi cũng là một đời một kiếp một đôi .”
Y Nhĩ lời Bạch Ngữ Đồng , mở to mắt. Nàng tiểu thư khác biệt, nhưng những lời đảo lộn quan điểm của nàng.
Bạch Ngữ Đồng Y Nhĩ đang cúi đầu im lặng, đành lòng đầu : “Sau ngươi cần theo nữa, hãy theo . Tính cách của nàng lẽ là thứ ngươi thể chấp nhận .”
“Không, tiểu thư, , nô tỳ rời xa tiểu thư.”
Nước mắt Y Nhĩ tức khắc trào khỏi khóe mắt, nàng nhanh chóng chạy đến bên Bạch Ngữ Đồng, lóc kêu gào. Hình phạt đối với nàng còn nặng hơn cả lấy mạng nàng.
“Lui xuống .” Bạch Ngữ Đồng rút tay khỏi tay Y Nhĩ, lạnh lùng .
“Tiểu thư, cầu xin đừng bỏ rơi nô tỳ, cầu xin .”
“Chủ nhân, hãy giữ Y Nhĩ , nàng thật sự .”
“Ta nương tay lắm . Nếu nghĩ nàng là vì cho , thì giờ nàng còn ở nhà nữa .”