Xuyên Không Mang Linh Tuyền : Cùng Nương Thân Chia Gia Lập Nghiệp - Chương 71

Cập nhật lúc: 2025-11-30 07:13:15
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Viên thúc, công việc làm ăn khá đó nha!” Đợi tốp khách rời , Bạch Ngữ Đồng đùa cợt .

“Dạo công việc làm ăn quả thật , nhiều gia đình quyền quý đều tìm đến vì bánh đậu đỏ và bánh đậu phộng đấy.”

“Vậy yên tâm , chỗ thúc như , hai nơi chắc chắn sẽ còn hơn.”

Bạch Ngữ Đồng mua một ít bánh dẻo mà Bạch Ngữ Dao và Ninh Phương Phương thích ăn, định rời .

“Nha đầu Ngữ Đồng, đợi một chút. Vốn dĩ định ngày mai qua tìm ngươi, nhưng hôm nay ngươi đến đây , chúng chuyện hôm nay .”

Bạch Ngữ Đồng xong liền hiểu , chắc chắn liên quan đến hai mươi phần bánh trứng muối mà nàng gửi đó.

“Ồ? Viên thúc bàn chuyện gì ?”

“Nha đầu nhà ngươi, mà còn cố hỏi ? Chắc chắn là liên quan đến bánh trứng muối , ngươi cứ thẳng xem bánh trứng muối bán cho Viên thúc bao nhiêu tiền một xách?”

“Ta thích sự sảng khoái của Viên thúc. Bánh trứng muối hai mươi văn một xách, mỗi xách mười chiếc.”

“Được.” Viên Văn Thanh tiếp xúc với Bạch Ngữ Đồng một thời gian, cũng phần nào hiểu nàng. Hắn đây chính là giá chót của Bạch Ngữ Đồng.

“Lần Viên thúc mua đứt quyền đại lý bánh trứng muối ở mấy nơi ?”

“Năm trăm lượng.”

“Được thôi, chứ.” Bạch Ngữ Đồng thích Viên Văn Thanh tiến lùi như , giá bánh trứng muối cao, cũng như khi mà trả bốn trăm lượng.

“Còn nữa, mua thêm bánh đậu đỏ, vẫn là năm ngày lấy hàng, mỗi bánh đậu đỏ tăng lên một ngàn năm trăm phần, bánh đậu phộng một ngàn phần đổi, bánh trứng muối hai ngàn phần.”

“Viên thúc, bánh trứng muối và bánh đậu đỏ chỉ thời hạn dùng là mười lăm ngày thôi đó.”

“Ngươi yên tâm, thể đến mười ngày bán hết .”

“Viên thúc kế hoạch thì . Vậy chúng đây.”

Về đến nhà, Bạch Ngữ Đồng thấy Ninh Phương Phương trong sân. Sau khi Bạch Ngữ Dao đến nhà Tiền thị mỗi chiều, trong nhà chỉ còn Ninh Phương Phương một .

Bình thường tầm trưa, Ninh Phương Phương sẽ khiêng một chiếc ghế đẩu sân chờ các nàng. Hôm nay thấy , hơn nữa chính nàng sân mà Ninh Phương Phương vẫn , Bạch Ngữ Đồng cảm thấy vô cùng kỳ lạ.

“Nương, nương, nương.”

Không ai đáp lời, Bạch Ngữ Đồng và A Du nhất thời căng thẳng, bắt đầu lượt tìm kiếm trong các phòng.

Cuối cùng Bạch Ngữ Đồng phát hiện nàng trong phòng của Ninh Phương Phương, Ninh Phương Phương đang giường ngừng rơi lệ.

“Nương, ?” Bạch Ngữ Đồng nhanh chóng bước , A Du theo sát phía .

Bạch Ngữ Đồng đột nhiên xông khiến Ninh Phương Phương cũng giật , nàng mới nhận đến trưa .

Ninh Phương Phương vội vàng lấy chiếc khăn tay trong lòng , nở một nụ gượng gạo vô cùng khó coi.

“Các ngươi về , nương .”

Trực giác của Bạch Ngữ Đồng mách bảo nàng, chắc chắn thể chuyện gì.

“Nương, rốt cuộc xảy chuyện gì ?” Bạch Ngữ Đồng hỏi, trong lòng suy nghĩ.

Theo lý mà , với võ công của Ninh Phương Phương, trong thôn một ai là đối thủ của nàng.

Bạch Ngữ Đồng nghĩ đến một khả năng, kinh hãi về phía A Du, phát hiện A Du cũng đang nàng, chứng tỏ các nàng lẽ nghĩ đến cùng một chuyện.

“Nương, Cao gia phái đến nhà ?”

“Không , , nương thật sự .”

“Nương, xem đôi mắt sưng đỏ của , thể chứ.” Bạch Ngữ Đồng chút tức giận vì Ninh Phương Phương cứ cố chấp .

“Ninh di, cứ , Ngữ Đồng và đều lo lắng. Nếu là khác ức h.i.ế.p , chúng nhất định sẽ giúp đòi công bằng.”

Ninh Phương Phương vẫn gì, thấy Bạch Ngữ Đồng tức giận bỏ ngoài, nàng hiểu vì Ninh Phương Phương cứ chịu .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/xuyen-khong-mang-linh-tuyen-cung-nuong-than-chia-gia-lap-nghiep/chuong-71.html.]

Trong phòng, A Du sốt ruột lo âu, ngoài an ủi Bạch Ngữ Đồng, nhưng lo lắng cho Ninh Phương Phương.

“Ninh di, chúng một nhà ? Nếu thật sự chuyện gì, chúng thể cùng gánh vác, hơn nữa Ngữ Đồng thật sự lo cho .”

“A Du, Ninh di thật vô dụng. Đến cả chuyện của cũng xử lý .” Ninh Phương Phương cuối cùng cũng khẽ cất tiếng .

“Ninh di đừng nghĩ như , đáng kính nhất và quan trọng nhất đối với chúng .”

“Bây giờ Ninh di nghĩ đến các ngươi, liền cảm thấy cũng chuyện gì to tát.”

“Ninh di kể cho .”

Ninh Phương Phương chỉnh đốn cảm xúc của , mới chậm rãi kể .

Thì trưa nay thím Hồng và cả nhà ăn trưa ở đây. Khi rời , Bạch Ngữ Dao cũng cùng các nàng rời .

Ninh Phương Phương như thường lệ, dọn dẹp xong bàn ăn, đặt cơm của Bạch Ngữ Đồng và A Du nồi hấp. Vừa mới làm xong, liền thấy tiếng gõ cửa.

Ninh Phương Phương mở cửa, phát hiện là một lạ mặt, đối phương mười tám, mười chín tuổi, trông thanh tú.

“Chào ngươi, xin hỏi ngươi tìm ai?”

“Ngươi chính là Ninh Phương Phương ?”

Chỉ thấy nữ nhân một tay chống nạnh, một tay xoa bụng, còn tên . Ninh Phương Phương kẻ ngốc, lập tức đây chính là vợ mới cưới của Bạch Nhị Hải.

“Xin hỏi ngươi chuyện gì?”

“Ồ, chuyện gì, dù chúng cũng từng cùng hầu hạ một phu quân, theo lý mà nên gọi ngươi một tiếng tỷ tỷ. Đến đây lâu như cũng đến thăm, quả thật chút thất lễ. Nhị Hải ca ca chính là thương xót , nhiều.”

Nghe Khúc Kiều Kiều , dù Ninh Phương Phương sớm thất vọng, lúc trong lòng vẫn cảm thấy chút đau xót.

Tuy bây giờ nàng tuyệt vọng với Bạch Nhị Hải, còn chút tình cảm nào, nhưng lúc ban đầu, Bạch Nhị Hải rốt cuộc cũng từng cố gắng cầu hôn nàng, nàng từng động chân tình.

Lúc đột nhiên một nữ nhân xuất hiện, kể lể Bạch Nhị Hải đối xử với nàng thế nào, còn tận tâm hơn cả lúc mới cưới . Làm trái tim nàng thể đau chứ.

nàng sẽ cúi đầu nữ nhân , khinh thường mở miệng: “Ta và Bạch Nhị Hải sớm hòa ly , ngươi cũng cần đến thăm . Ngươi dù cũng là vợ của , đối xử với ngươi là điều đương nhiên.”

“Tỷ tỷ, trong lòng còn giận, ban đầu cũng , nhưng Nhị Hải ca ca thật sự quá , còn bảo vệ , cũng đành… đến đây cũng khuyên Nhị Hải ca ca , nếu tỷ tỷ còn nguyện ý, chúng thể cùng hầu hạ .”

“Không cần , đối với nửa phần tình cảm cũng còn.”

“Tỷ tỷ, tàn nhẫn như chứ? Người và Nhị Hải ca ca là vợ chồng một kiếp, còn bận tâm, chắc chắn cảm thấy Nhị Hải ca ca quá lời nương , chúng thể bảo Nhị Hải ca ca tách nhà, ở chung ở đây cũng .”

Ninh Phương Phương gần như những lời hoang đường chọc , “Ở đây? Ngươi đừng hòng mơ tưởng! Ta cũng cuối cùng hiểu vì ngươi thể cửa Bạch gia , bởi vì các ngươi đều mặt dày như , đều hiểu lẽ !”

“Nếu ngươi cũng về nữa, cũng vòng vo tam quốc nữa. Không một nữ nhân nào hy vọng phu quân của hai vợ, cũng . Ta hy vọng ngươi vĩnh viễn nhớ kỹ những lời ngày hôm nay.”

Hừ, nửa ngày hóa chỉ là để thử xem còn tình cảm với Bạch Nhị Hải ?

Đột nhiên, Khúc Kiều Kiều đẩy Ninh Phương Phương một cái. Ninh Phương Phương theo bản năng hất tay Khúc Kiều Kiều , ai ngờ Khúc Kiều Kiều bỗng nhiên ngã lăn xuống đất.

“A, đau quá, đau quá!” Khúc Kiều Kiều ngừng la lớn, giữa hai chân nàng còn chảy máu.

Ninh Phương Phương cũng từng mang thai, bộ dạng của Khúc Kiều Kiều liền chuyện gì xảy . Mặc dù liên quan đến , nhưng nàng cũng thể khoanh tay gặp chuyện.

Nàng đang định cúi xuống đỡ Khúc Kiều Kiều, thì một bóng chắn mặt nàng.

“Nhị Hải ca ca, đến . Không trách tỷ tỷ, đều là , đều là , chỉ đến xin tỷ tỷ thôi, tỷ tỷ thấy tức giận cũng là điều đương nhiên.”

“Ninh Phương Phương, thật ngờ ngươi vô tâm đến , ngay cả một phụ nữ t.h.a.i cũng dám tay.”

Ninh Phương Phương lắp bắp : “Ta đẩy nàng.”

“Ta đều thấy hết , ngươi còn . Nếu Kiều Kiều chuyện gì, và ngươi đội trời chung!”

“Không đội trời chung, hahaha, Bạch Nhị Hải, kẻ vô tâm nhất chính là ngươi.”

Ninh Phương Phương Khúc Kiều Kiều tính kế, Bạch Nhị Hải , liền nở nụ giễu cợt đáp.

Bạch Nhị Hải còn để ý đến Ninh Phương Phương nữa, bế Khúc Kiều Kiều rời . Lúc , hung hăng trừng mắt nàng một cái, Khúc Kiều Kiều thì nhân lúc Bạch Nhị Hải chú ý, lộ vẻ mặt đắc ý với Ninh Phương Phương.

Loading...