Xuyên Không Mang Linh Tuyền : Cùng Nương Thân Chia Gia Lập Nghiệp - Chương 111

Cập nhật lúc: 2025-11-30 14:45:25
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Bạch Ngữ Đồng nhanh chóng rời luồn lách từng căn phòng, nhưng thấy ai, ngay cả trong căn buồng củi mà trong phim thường dùng để giấu cũng .

“Đứng , đầu . Ngươi vì cứ lén lút như ?”

Hỏng , đây là một nam nhân, hẳn là hộ vệ trong thanh lâu . Thế thì dễ lừa gạt , nhưng nếu nàng trực tiếp rời , e rằng sẽ bắt , dù công phu của nàng so với cao thủ chân chính thì thể so .

“Có chuyện gì ạ?” Quay , Bạch Ngữ Đồng trưng vẻ mặt ngây thơ. Đến khi rõ là hai đại hán vạm vỡ, lòng nàng chút sợ hãi, nhưng vẫn chớp chớp đôi mắt to tròn về phía họ.

Hai hộ vệ ở trong thanh lâu hơn mười năm, những loại phụ nữ và cảnh tượng như họ thấy quá nhiều. Hồi trẻ, họ cũng sẽ vài phản ứng, nhưng đến giờ thấy quen .

Nếu Bạch Ngữ Đồng dùng gương mặt thật của thể sẽ mê hoặc họ, nhưng lúc trông nàng cũng giống hệt một cô gái thanh lâu.

“Ngươi là của uyển nào, chúng từng gặp ngươi.”

Người đàn ông vóc dáng cao lớn hơn Bạch Ngữ Đồng một cái, liếc mắt đồng bạn , mặt biểu cảm hỏi.

“Ta, …”

Cái thanh lâu quái quỷ còn phân chia uyển gì đó nữa, nàng làm .

“Làm gì mà ấp úng thế? Vừa ma ma trong lầu kẻ trộm, thấy ngươi lạ mặt như , ngươi sẽ là nó đấy chứ.”

“Đại ca, thì oan ức quá. Đại ca xem, tiểu nữ t.ử yếu ớt tay thể trói gà như , làm thể là kẻ trộm chứ.”

Hai đàn ông . Cô gái mềm yếu thì giống thật, nhưng lẽ dùng vẻ ngoài để mê hoặc khác.

“Vậy ngươi xem ngươi là của uyển nào.”

“Ta là, là…”

“Ngụy đại ca, Lý đại ca, đây là một quen hôm nay khi phố, đặc biệt dẫn nàng đến đây để xem thử. Vừa nãy chút việc nên để nàng tùy ý ở đây, ngờ gây sự nghi ngờ của nhị vị.”

Khi Bạch Ngữ Đồng còn đang ấp úng, phụ nữ mà nàng gặp từ phía bước tới.

“Thì cô nương Mị Nhi quen , hẳn là kẻ trộm . Là chúng thất lễ, tại hạ xin tạ với vị cô nương .”

“Nhị vị đại ca cũng là vì sự an của mà suy xét, Mị Nhi dám trách cứ nhị vị chứ. Ta còn cảm ơn hai vị nữa là, nếu đổi khác thì làm gì lòng như , e là bắt của .”

Vừa , cô nương tên Mị Nhi uốn éo vòng eo, tiến gần hai nam nhân, từ trong n.g.ự.c lấy hai bình gì đó đưa qua.

“Khụ khụ, cô nương Mị Nhi, hai xin cáo lui . Có việc gì cô nương cứ việc sai bảo.”

“Mị Nhi tạ ơn nhị vị đại ca.”

“Đa tạ cô nương giúp đỡ.” Chờ hai hộ vệ rời , Bạch Ngữ Đồng tiến lên chân thành lời cảm tạ với Mị Nhi.

“Không cần tạ ơn . Nhìn nàng thấy giống đứa bé gái mà hôm nay mụ tú bà đưa . Ta cũng một đứa trẻ nhỏ như lạc cái chốn dơ bẩn .”

Bạch Ngữ Đồng Mị Nhi , ánh mắt liền đối thẳng lên. Mị Nhi hề né tránh chút nào, xem lời nàng giả dối, hẳn là nàng sẽ giúp đỡ .

Nghĩ đến đây, Bạch Ngữ Đồng lòng sinh kích động, vội vàng nắm lấy cánh tay Mị Nhi, đến khi nàng khẽ “ừm hứ” một tiếng mới chợt nhận .

“Thứ , nắm đau nàng .”

Nhìn vết đỏ hằn cánh tay trắng nõn của Mị Nhi, Bạch Ngữ Đồng ngượng ngùng xin nàng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/xuyen-khong-mang-linh-tuyen-cung-nuong-than-chia-gia-lap-nghiep/chuong-111.html.]

“Không .”

“Nàng đang ở ? Cầu xin nàng hãy cho . Con bé thực sự còn nhỏ, thể chịu đựng sự giày vò.”

“Theo .”

Bạch Ngữ Đồng hiểu vì , nàng cứ thế tin tưởng Mị Nhi, trong lòng một chút hoài nghi mà theo. Mà cho dù nghi ngờ, nàng cũng sẽ xem thử, nàng sẽ bỏ lỡ bất kỳ cơ hội nào.

Hai đến một góc sân, Bạch Ngữ Đồng mới phát hiện ở đó một con hẻm chỉ một qua. Đi lâu, nàng liền thấy một khu rừng trúc, bên trong rừng trúc chắc hẳn cơ quan mật đạo. Nàng cảm thấy mỗi bước Mị Nhi đều như quy luật, thêm một lúc nữa trong rừng trúc, mơ hồ thể thấy một căn nhà nhỏ bên trong.

“Ta chỉ thể đưa nàng đến đây, việc đó thì trông chính nàng thôi.”

Bạch Ngữ Đồng khẽ hành lễ, ân tình , nàng khắc ghi.

“Nàng nguyện ý ?”

“Thôi . Loại như chúng một khi đây thì còn đường nào khác để nữa. Ta cũng mang phiền phức đến cho khác. Sau duyên thì gặp .”

Nghe , Bạch Ngữ Đồng khuyên nhủ nữa, từ trong n.g.ự.c lấy mấy trăm lượng ngân phiếu, nhưng Mị Nhi vẫn từ chối.

“Cứ cầm lấy . Mấy trăm lượng cũng là thứ duy nhất thể cho nàng. Ở cái chốn , nhiều đều thế lợi, nơi cần dùng tiền thì nhiều vô kể.”

Mị Nhi nhận lấy ngân phiếu, cẩn thận Bạch Ngữ Đồng, như khắc ghi nàng tâm trí.

“Đây là dáng vẻ thật sự của . nếu thể gặp , tin nàng thể nhận .”

Bạch Ngữ Đồng đến một góc rừng trúc, thể rõ ràng hình dáng căn nhà nhỏ, nhưng trong căn nhà dễ dàng thấy nàng.

Bên ngoài căn nhà nhỏ hai bà lão vạm vỡ, cửa mở, mơ hồ thể thấy bóng lưng hai đang sấp.

Trong căn nhà, Bạch Ngữ Dao đổ cho một chén nước, lâu liền từ từ tỉnh , khi rõ hai mặt, nàng chút khó hiểu.

Nàng cảm thấy thể chút đau nhức, phát hiện đang đất, nhúc nhích hoạt động cổ xương cốt một chút, nhanh nàng liền phát hiện vấn đề. Thân thể nàng hầu như chút sức lực nào, mềm nhũn , hơn nữa tay chân đều dây thừng trói chặt.

Bạch Ngữ Dao dần dần hoảng loạn, hai phu nhân mặt tỏ vẻ hiển nhiên như nàng vốn nên như . Nàng vùng vẫy mấy , sợi dây thừng siết chặt hơn.

“Các ngươi là ai, đại đường ca của và Uyển Như tỷ tỷ ?”

“Cô nương, chúng nào mà nàng là ai. Bây giờ nàng chính là cô nương mới của hai chúng . Sau sẽ do chúng hầu hạ nàng học hỏi chuyện ở đây. Nàng cứ yên tâm, đợi nàng lớn hơn chút nữa, hoa khôi của Hồng Lan Viện tuyệt đối là nàng.”

“Các ngươi đang , hoa khôi gì, Hồng Lan Viện gì?”

“Các ngươi buông , buông . Ta trở về.”

Hai thấy lời Bạch Ngữ Dao, sắc mặt liền trầm xuống. Nếu là cô nương lời, các nàng sẽ nguyện ý chuyện t.ử tế. cô nương hiển nhiên loại cam tâm lời.

“Trở về? Ngươi bán đến đây . Sau ngươi chính là của nơi . Hầu hạ nam nhân là việc mà ngươi nên làm.”

Bạch Ngữ Dao vẻ mặt chấn động, nàng bán, còn là hầu hạ nam nhân. Nàng là kẻ gì, nơi đây nhất định chính là chốn đàn ông mà lớn thường nhắc tới.

“Không thể nào, tuyệt đối thể ở cái nơi như thế . Các ngươi buông , bằng tỷ tỷ của nhất định sẽ tha cho các ngươi.”

“Tỷ tỷ của ngươi ư, hừ, tỷ tỷ của ngươi căn bản sẽ tìm thấy ngươi . Nếu chịu khổ, ngươi vẫn nên ngoan ngoãn lời thì hơn.”

“Cút, các ngươi cút ! Các ngươi làm những chuyện đê tiện, vô liêm sỉ!”

Bạch Ngữ Dao dứt lời, mặt liền nhận một cái bạt tai đau điếng.

Loading...