Xuyên đến thập niên 70: Trêu chọc phó đoàn trưởng "đầu gỗ" - Chương 403

Cập nhật lúc: 2025-09-21 04:59:50
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Ôn Thu Ninh cắn môi, cuối cùng cũng nhận lấy tiền Vu Hướng Niệm đưa. "Cảm ơn , đủ , học kỳ tớ sẽ trả ngay."

"Không ," Vu Hướng Niệm , "Cứ từ từ trả cũng ."

Vu Hướng Niệm về đến nhà, Lâm Vận Di chuẩn sẵn năm cái vali lớn. Toàn bộ là quà mắt thông gia, kể hành lý của cả nhà nữa.

Tiểu Kiệt sắp gặp Trình Cảnh Mặc , mấy hôm nay hưng phấn thể ngủ .

Tống Hoài Khiêm đống đồ chất đầy phòng khách, thấy lắm: "Thôi cứ gửi bưu điện , nhiều thế chúng mang làm ."

Lâm Dã nhõng nhẽo: "Bố, con gửi cả xe đạp của con nữa!"

Tống Hoài Khiêm nghẹn lời, nhưng vẫn kiên nhẫn: "Xe đạp thì gửi, đến lúc về gửi , phiền phức lắm."

"Thế con Nam Thành thì phương tiện , bất tiện lắm." Lâm Dã .

Thấy Tống Hoài Khiêm đau đầu, Vu Hướng Niệm vội đỡ: "Chị xe đạp mà, em cứ xe của chị."

Lâm Dã lúc mới miễn cưỡng từ bỏ ý định.

Ở Nam Thành, trong khu nhà dành cho cán bộ quân đội.

Trình Cảnh Mặc cũng hưng phấn kém, mấy ngày nay dọn dẹp nhà cửa đấy, phòng vệ sinh sạch bóng, chăn đệm giặt thơm tho.

Vườn rau dọn sạch cải trắng, trồng thêm mấy luống ớt cay và cà chua mà Vu Hướng Niệm thích.

Hai con gà mái cũng chăm bẵm mượt lông, mập ú.

Trình Cảnh Mặc còn nhờ Liễu Trân chợ đen tìm làm cho một bộ chăn đệm mới.

Đến khi Tống Hoài Khiêm và Lâm Vận Di đến, họ sẽ dùng bộ chăn đệm ở phòng Tiểu Kiệt.

Còn Tiểu Kiệt sẽ sang nhà Đổng Minh Hạo, ngủ chung với Đổng Kiến Nam.

Hiện tại chỉ còn một vấn đề nan giải: Lâm Dã sẽ ở ?

Vu Hướng Dương thản nhiên : "Trong nhà cái giường gấp ?"

Trình Cảnh Mặc lập tức phản bác: "Có giường nhưng phòng."

Vu Hướng Dương bày một kế hoạch: "Thì kê ở góc nhà , cùng lắm thì mua cái rèm treo lên, che chắn một chút là ."

Trình Cảnh Mặc vẫn cảm thấy . Lâm Dã cũng là thiếu nữ, như quá thiệt thòi cho cô bé.

Vu Hướng Dương sốt ruột: "Cái cũng , cái cũng ! Hay là kí túc xá ở, nhường chỗ cho Lâm Dã ngủ với Vu Hướng Niệm!"

"Không !" Trình Cảnh Mặc dứt khoát phản đối.

Lâm Dã tính cách hấp tấp, nhỡ ban đêm ngủ vô tình đá bụng Vu Hướng Niệm thì ?!

Hơn nữa, lâu như ôm Vu Hướng Niệm ngủ, làm thể nhường cho Lâm Dã !

Trình Cảnh Mặc đành : "Tạm thời cứ sắp xếp như . Nếu Lâm Dã đồng ý, thì tính ."

thì Tống Hoài Khiêm cũng lâu, đợi ông về, Lâm Dã sẽ ngủ cùng Lâm Vận Di.

Trình Cảnh Mặc nhờ Vương Hồng Hương may một cái rèm.

Mọi trong khu tin Vu Hướng Niệm sắp về, ai nấy đều hào hứng, hăng hái bắt tay dọn dẹp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/xuyen-den-thap-nien-70-treu-choc-pho-doan-truong-dau-go/chuong-403.html.]

Cùng chung cảm xúc hưng phấn còn gia đình họ Vu.

Vu Gia Thuận cứ nghĩ đến việc sắp gặp con gái, khóe miệng cứ cong lên ngừng.

Triệu Nhược Trúc trong lòng thầm bĩu môi. "Nghe , cả nhà thông gia sẽ đến thăm  ?"

"Đến thì đến chứ !" Vu Gia Thuận chút để tâm. "Lần gặp mà!"

Triệu Nhược Trúc nghiêm túc : "Lần gặp là chính thức, mới là mắt chính thức. Chúng chú ý lễ nghĩa!"

Vu Gia Thuận cũng chút tự : "Tôi là dân thô thiển, làm cũng bằng ông già lễ nghĩa!"

"Ông đừng suốt ngày ông già ông già !" Triệu Nhược Trúc cảnh cáo ông. "Phải gọi là thông gia! Từ nay về sửa miệng. Nhỡ họ đến, ông lỡ lời thì khó xử lắm!"

Vu Gia Thuận lẩm bẩm: "Tôi họ đến , chỉ gặp Niệm Niệm thôi."

Ba ngày khi gửi đồ , Vu Hướng Niệm cùng cũng lên chuyến tàu hỏa thẳng tiến Nam Thành.

Bốn giờ chiều, tàu đến nơi. Vừa bước xuống, ai nấy đều cảm thấy khí nóng rát của Nam Thành.

"Nhiệt độ ở Nam Thành đúng là cao thật đấy!" Lâm Vận Di , mồ hôi chảy ròng ròng.

Trình Cảnh Mặc và Vu Hướng Dương mượn xe của đơn vị để đến đón .

Tống Hoài Khiêm, Lâm Vận Di và Lâm Dã mỗi xách một hai cái vali, Vu Hướng Niệm bụng bầu vượt mặt theo bên cạnh.

Tiểu Kiệt mắt tinh, thấy Trình Cảnh Mặc và Vu Hướng Dương từ xa.

"Chú! Bác Hướng Dương!" Cậu bé reo lên sung sướng, chạy như bay về phía họ.

Lâm Dã cũng thấy họ, một tay xách vali, một tay cũng chạy theo.

Tiểu Kiệt lập tức nhào lòng Trình Cảnh Mặc.

Lâm Dã chạy đến ôm, chỉ dừng mặt Vu Hướng Dương, rạng rỡ. "Vu Hướng Dương, em đến !"

Vu Hướng Dương bình thản : "Ừ, đến thì đến thôi."

Chẳng lẽ còn đốt pháo mừng để tỏ vẻ hoan nghênh?

Trình Cảnh Mặc ôm Tiểu Kiệt một lát buông , : "Để chú đón ông bà và thím của cháu."

Anh nhanh chân chạy tới. "Thầy Tống, cô Lâm, hai đến ."

Anh thuận tay đỡ lấy một chiếc vali từ tay Lâm Vận Di, tay vươn đỡ Vu Hướng Niệm.

Sự đổi quá nhanh, khi , bụng của Vu Hướng Niệm mới nhô lên một chút.

Mới hơn ba tháng gặp, bụng cô to đến thế .

Cô mặc một chiếc váy liền áo màu xanh nhạt dành cho bà bầu, bước rõ ràng nặng nề hơn nhiều.

"Em mệt ?" Anh cúi xuống hỏi.

"Không , em vé giường mà," Vu Hướng Niệm ngước mặt lên, dịu dàng đáp.

Khuôn mặt nhỏ của cô đổi chút nào, vẫn trắng trẻo, láng mịn, ngay cả một chút thịt cũng .

"Các chị dâu tin em về, ai cũng mừng lắm!"

Loading...