Xứng với hạnh phúc - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-07-19 22:36:48
Lượt xem: 119

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

03

Tối đó Tiết Uyên về nhà ăn cơm.

Tôi tự ăn qua loa một chút, giường xem tivi.

Tivi tình cờ đang chiếu một chương trình hòa giải.

Một vợ cả đang gào thét một cách điên cuồng với chồng: "Em hy sinh cho nhiều như ! Sao tìm con hồ ly tinh đó chứ!!!"

Lớp trang điểm của cô lem luốc, móng tay gãy, đến mức mặt mũi biến dạng.

Chồng cô đẩy mạnh cô : "Nhìn cái bộ dạng của cô bây giờ xem! Xấu xí thế ai mà cho nổi!"

Tôi giật .

Một phụ nữ phản bội, vẫn giữ gìn dung nhan tề chỉnh, năng lịch sự ?

Đột nhiên tưởng tượng Tiết Uyên và cô gái , nếu cuối cùng họ đến với , chắc chắn sẽ lóc ầm ĩ.

Khi đó Tiết Uyên sẽ đối xử với thế nào?

Tôi tắt tivi, ngoài cửa sổ, suy nghĩ lâu.

Nghĩ nghĩ , Tiết Uyên chắc chắn sẽ chia tay thôi.

Cô gái hôm thêm WeChat của .

tìm thấy Tiết Uyên, một tập tài liệu cần ký gấp.

làm tìm cách liên lạc với ?

Tôi hỏi cô , cô khúc khích: "Trước đây thấy Tiete tổng gọi điện cho chị, em nhớ thôi."

Thế nhưng cái vẻ mặt tự mãn đó rõ ràng đang cho , cô đang dối.

Đã thể WeChat của bạn gái chính thức, cách "ép cung" cũng chẳng còn xa nữa.

Tôi lẽ tính toán một cách chia tay thật thể diện .

Mắt cay.

Tôi cầm điện thoại gọi cho Tiết Uyên, dường như đang ăn trưa, bên cạnh một giọng trong trẻo lảnh lót, đang chỉ cách ăn cánh gà chiên chấm tương ớt.

Tôi mơ màng.

Tiết Uyên tập thể hình, lâu ăn đồ chiên.

Anh sống như một sống khắc khổ, một chút dầu mỡ cũng đụng tới.

Thế nhưng ngay khoảnh khắc điện thoại kết nối, thể thấy cô bé đang nhỏ giọng với : "Ăn một miếng thôi, một miếng thôi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/xung-voi-hanh-phuc/chuong-2.html.]

Tiết Uyên nhàn nhạt một tiếng "Được", đó là tiếng nhai nuốt.

Đợi khi thong thả nuốt thức ăn xong, mới hỏi : "Gọi điện chuyện gì?"

Tôi hít sâu một : "Tiết Uyên, chia tay ?"

Tiết Uyên im lặng vài giây, "Ừ" một tiếng: "Phải."

"Vậy thì chia tay cô , và ở bên một tháng."

Tôi cắn môi : "Trong vòng một tháng, làm gì thì cùng làm cái đó, một tháng , sẽ đồng ý chia tay ."

Tiết Uyên suy nghĩ đầy hai giây, một câu "Được."

Tôi thấy giọng nũng nịu hài lòng của cô bé bên , và cả câu của : "Ngoan, lời."

Giọng trầm thấp, khi mấy chữ , đặc biệt cuốn hút.

Mặc dù bây giờ những lời đó còn dành cho nữa.

04

Tiết Uyên về nhà suốt đêm.

Anh gửi video call cho , đang ở nhà bạn .

Anh bảo tháng sẽ ở đó, để từ từ thích nghi với cuộc sống .

Tôi trả lời.

Đêm đó, mơ một giấc mơ hỗn loạn.

Trong mơ, khi còn trẻ, luôn nghĩ rằng ở bên cả đời thật dễ dàng, nghĩ rằng tình cảm thể vượt qua thời gian.

, dám đánh đổi giá, dốc hết thứ .

Tỉnh dậy, gửi một tin nhắn WeChat cho Tiết Uyên: "Hôm nay cuối tuần, về Thẩm Dương với nhé!"

Thẩm Dương là nơi chúng lớn lên, học hành từ nhỏ, cách thành phố chỉ ba giờ lái xe.

Tôi và Tiết Uyên đều học ở Trường Trung học 1 Thẩm Dương, hồi đó học giỏi, nhưng tài liệu học tập nhiều.

Còn thì ai quản, ngay cả học phí cũng mặt dày vay mượn khắp nơi.

Bình thường, nhặt những cuốn sách bài tập khác vứt để làm.

Khi đó, ở góc lớp, mái tóc dày che kín trán, cặp kính gọng đen che nửa khuôn mặt, luôn cúi đầu.

Tôi thích chuyện với ai, cũng chẳng ai đến chuyện với .

Còn Tiết Uyên thì tự nhiên, chạy đến vén mái tóc của lên, bảo trán , nên để lộ .

Loading...