Thời gian cấp bách, Tô Vãn Ninh trực tiếp ấn chuông đầu giường, lâu , y tá mang khay đến.
Cô bóp nhẹ chai truyền dịch: "Sao ? Thuốc trong chai còn khá nhiều mà."
Tô Vãn Ninh đưa mu bàn tay : "Phiền cô rút kim cho , xuất viện."
Y tá cố gắng an ủi: "Cô ơi, cô đột ngột quá, dù cũng đợi truyền dịch xong chứ."
Cô trực tiếp bước xuống giường dậy, thái độ kiên quyết: "Xin , bắt buộc xuất viện ."
Nếu , kéo dài thêm nữa, cảnh sát sẽ tìm đến.
Thấy cô như , y tá đành nhân nhượng: "Tôi sẽ rút kim cho cô , nhưng cơ thể cô vẫn còn yếu, bất cứ khó chịu nào hãy đến bệnh viện ngay nhé."
Lòng Tô Vãn Ninh ấm áp: "Cảm ơn cô."
Làm thủ tục xong khỏi bệnh viện, cô gọi điện thoại cho Tổng giám đốc Vương.
Vừa kết nối, cô thẳng phận.
"Tôi là Tô Vãn Ninh."
Bà Vương thể tin đến lúc , kẻ gây tội còn dám gọi điện đến, trong lòng bà lửa giận, c.h.ử.i rủa xối xả ngừng:
"Cái con tiện nhân , mày dám đ.á.n.h chồng tao nông nỗi , xem tao tìm làm thịt mày ."
Giọng quá ồn ào, Tô Vãn Ninh đưa điện thoại xa một chút.
"Bà Vương, xin hỏi Tổng giám đốc Vương đang ở bệnh viện nào? Tôi qua thăm?"
Bà Vương địa chỉ, và đe dọa nếu mau chóng đến, sẽ khiến Tô Vãn Ninh thấy mặt trời ngày mai.
Tô Vãn Ninh tai lọt tai , đó bắt taxi đến cửa phòng chăm sóc đặc biệt của bệnh viện nơi Tổng giám đốc Vương đang .
Một hàng vệ sĩ đông nghịt chắn, đầu là Bà Vương, ánh mắt bà thiện cảm, hận thể nuốt sống Tô Vãn Ninh.
Thấy phụ nữ đến một , Bà Vương khá bất ngờ, nhưng sự tức giận dâng lên đến cực điểm khoảnh khắc , bà nhanh chóng xông tới, giơ tay tát thẳng mặt Tô Vãn Ninh.
Trong trung, Tô Vãn Ninh nhanh mắt nắm lấy cánh tay bà , hất .
"Bà Vương, đến đây để đánh, đến để đàm phán điều kiện."
Bà Vương tức giận giậm chân: "Tiện nhân! Đánh chồng tao nông nỗi , còn dám lớn lối như ? Người , lên cho tao! Đánh c.h.ế.t nó tao chịu trách nhiệm."
Các vệ sĩ ùa về phía Tô Vãn Ninh.
Cô từng bước lùi , cảnh giác với vệ sĩ, đồng thời hít sâu một hét lớn với Bà Vương: "Bà Vương, vì dám đến gặp bà, thì trong tay thứ mà bà sợ đấy."
Bà Vương hề lay chuyển: "Đừng nó nhảm, mau đ.á.n.h ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/xinh-dep-sau-ly-hon-hoac-tong-dem-dem-xin-hoa-giai-to-van-ninh/chuong-30-ky-giay-bai-nai.html.]
Tô Vãn Ninh hoảng hốt, nhắm đúng thời cơ chuẩn chạy , nhưng ngay lúc Phó Thần chắn lưng cô.
Giọng Phó Thần xen lẫn sự lo lắng rõ rệt: "Vãn Ninh, em chứ? Chuyện của Tổng giám đốc Vương , em đừng lo, để giải quyết."
Cô căng thẳng giật ống tay áo đàn ông, nháy mắt hiệu: "Anh mau , nguy hiểm lắm."
Phó Thần vỗ vỗ mu bàn tay phụ nữ, ý trấn an: "Đừng sợ, sẽ bảo vệ em."
Bà Vương chỉ lo việc nhà, Phó Thần, chỉ thấy tự lượng sức : "Xử lý luôn cả hai bọn họ."
Các vệ sĩ vây kín họ, trực tiếp đ.ấ.m đá, nhưng kịp chạm , Phó Thần nhanh nhẹn tiến lên, tay hạ gục một .
Tiếp theo, dễ dàng bẻ gãy cổ tay của các vệ sĩ khác.
Chỉ trong chốc lát, tất cả vệ sĩ đều đ.á.n.h gục xuống đất, kêu la đau đớn.
Tô Vãn Ninh ngạc nhiên tiến lên, mắt mày cong: "Tổng giám đốc Phó, ngờ võ nghệ như , cảm ơn nhiều lắm."
Phó Thần cong môi : "Anh luôn tập luyện tán thủ, chuyện đối với chỉ là chuyện nhỏ thôi."
Bà Vương thấy , trong lòng hoảng loạn, nhấc điện thoại lên gọi cảnh sát: "Tô Vãn Ninh, đừng tưởng chuyện kết thúc dễ dàng như , tao sẽ bắt cảnh sát bắt mày , và khởi kiện mày tội cố ý gây thương tích, để mày sống bằng c.h.ế.t trong tù!"
Tô Vãn Ninh lộ vẻ châm biếm, mặt Bà Vương, bình thản bật một đoạn ghi âm.
"Mau để nếm thử mùi vị ."
"Anh sẽ cưng chiều em thật , đối với mỹ nữ luôn thương hoa tiếc ngọc."
Điện thoại phát giọng của Tổng giám đốc Vương, sắc mặt Bà Vương dần trở nên khó coi, rõ ràng bà cũng đó là ai.
Bà Vương tức giận cúp điện thoại, nhào tới giằng lấy điện thoại của Tô Vãn Ninh.
"Con tiện nhân, xóa ghi âm ."
Tô Vãn Ninh dễ dàng tránh .
Sắc mặt Phó Thần cũng tối sầm, tiến lên giúp, nhưng Tô Vãn Ninh ngăn : "Tổng giám đốc Phó, chuyện thể giải quyết, để làm, nghỉ ngơi bên cạnh ."
Anh nén sự vui, "ừ", nhường sân khấu cho cô.
Tô Vãn Ninh đối diện với ánh mắt căm ghét của Bà Vương, đe dọa: "Thử giằng một nữa xem? Bây giờ đang là thời điểm quan trọng công ty các niêm yết, một khi ghi âm lộ, Bà Vương chắc chắn rõ hơn là chuyện gì đang chờ đợi gia đình họ Vương các ."
Lời sức đe dọa, Bà Vương quả nhiên dám làm loạn nữa.
Bà hít sâu một , siết c.h.ặ.t t.a.y thành quyền: "Mày rốt cuộc gì?"
Tô Vãn Ninh lấy giấy bãi nại in sẵn: "Tôi bà ký tên, và tìm gây chuyện nữa."
"Mày... mơ tưởng hão huyền!"