Nhắc đến Phó tổng, trong lòng Tiêu Niệm bỗng dưng chút hoảng.
Tin hành lang rằng Phó Thần vì Tô Vãn Ninh mà đích tổ chức một buổi giao lưu trong ngành, nhưng cô đủ tư cách tham dự, cũng phân biệt thật giả.
Thấy Tô Vãn Ninh bình thản như , Tiêu Niệm cũng còn dũng khí tiếp tục đối đầu trực diện với cô.
— “Chỉ là một hợp đồng đại diện thôi, cô cần làm lớn chuyện đến mức đưa lên mặt Phó tổng ?”
Tô Vãn Ninh cố nén lửa giận đang bốc lên trong lòng, thuận theo bậc thang mà đưa xuống:
— “Vậy ý của Giám đốc Tiêu là trả hợp đồng cho ?”
Tiêu Niệm mặt lạnh gọi một cuộc điện thoại, nhỏ giọng dặn dò vài câu hất cằm về phía Tô Vãn Ninh:
— “Cô dẫn nghệ sĩ xuống phòng pháp chế ký hợp đồng .”
Tô Vãn Ninh rời ngay.
Ngồi ghế, Tiêu Niệm trừng mắt chằm chằm bóng lưng đang khuất dần phía xa, các ngón tay cầm điện thoại siết chặt .
Chuyện , cô tuyệt đối sẽ bỏ qua!
Ra khỏi văn phòng, Tô Vãn Ninh gọi điện cho Bạch Tuyết bảo cô xuống ký hợp đồng, khi cúp máy còn dặn thêm một câu:
— “Ký xong thì tới tìm chị, lát nữa em còn chụp tạp chí, đến trễ.”
— “Em , chị Tô.”
Nửa tiếng , hai trong chiếc xe thương vụ chạy êm ả đường.
Tô Vãn Ninh tựa lưng ghế, dặn dò bao nhiêu :
— “Lần em chụp phụ san của tạp chí hạng nhất, nhất định dốc lực. Chỉ cần gây tiếng vang, sẽ nhiều nhãn hàng chủ động tìm đến. Em còn là mới nữa, chắc cũng hiểu rõ phân lượng của tạp chí chứ?”
Bạch Tuyết kinh ngạc tròn mắt, dám tin tai .
Giọng cô run run, đầy nghi hoặc:
— “Chị Tô… Em thể chụp phụ san tạp chí hạng nhất thật ?”
Tô Vãn Ninh mím môi:
— “Đương nhiên. Chị cũng giấu em, là chị nhờ bạn bè bỏ nhiều công sức mới giành cơ hội cho em. Em chỉ cần thể hiện nhất là .”
Với địa vị hiện tại của Bạch Tuyết, theo lý mà căn bản với tới phụ san của tạp chí hạng nhất.
Tim Bạch Tuyết đập loạn, tâm trạng càng khó bình , từ tới nay từng ai cùng huyết thống mà đối xử với cô như .
Nghĩ đến điều gì đó, trong lòng cô giằng xé dữ dội, cuối cùng ánh mắt dần tối xuống.
— “Chị Tô… em thật sự cảm ơn chị. Em dù là thử vai Song Đán chụp tạp chí , với vị trí hiện tại của em đều là chuyện tưởng.”
Tô Vãn Ninh nghiêm túc :
— “Giúp em cũng là đang giúp chính chị. Chỉ khi em đủ cao, mới chứng minh năng lực của chị. Đừng áp lực quá, cứ lấy trạng thái nhất là .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/xinh-dep-sau-ly-hon-hoac-tong-dem-dem-xin-hoa-giai-to-van-ninh-zoxa/chuong-41-dung-san-khau-de-dien-tuong.html.]
Ánh mắt Bạch Tuyết trở nên phức tạp, hít sâu một mới đáp :
— “Vâng.”
Rất nhanh, xe đến nơi chụp hình.
Vì trao đổi , nên xuống xe nhân viên tới dẫn Bạch Tuyết trong.
Tô Vãn Ninh kéo một chiếc ghế xuống, đôi mắt xinh luôn dõi theo khu vực chụp hình, phát giác một vị khách mời mà đến.
— “Lại gặp , Tô Vãn Ninh. Cô đúng là âm hồn bất tán! Tôi đến cô cũng theo đến đó ?”
Giọng quen thuộc, chói tai vang lên bên tai thật lâu.
Tô Vãn Ninh hít sâu một , nghiêng qua Chu Thanh Thanh:
— “Tôi đến đây là vì công việc, vì cô. Cô đúng là giỏi tự dát vàng lên mặt . Mấy cái bạt tai vẫn đ.á.n.h cho cô tỉnh ? Tôi cũng ngại giúp cô thêm nữa.”
Chu Thanh Thanh chọc cho đầy lệ khí, cảnh tượng tát vang lên rõ mồn một trong đầu.
Giờ phút hận thể trả gấp mười, nhưng cô cách trả thù còn ác hơn!
Cô cúi , ghé sát tai Tô Vãn Ninh, cố tình những lời kích thích:
— “Cô ? Người Yến Thời yêu nhất vẫn luôn là . Anh với , mỗi lên giường với cô, trong đầu đều tưởng tượng là , nếu thì cứng nổi, cũng chẳng chút hứng thú nào!”
Đôi mắt đen trắng rõ nét của Tô Vãn Ninh như từng tấc nứt , khóe môi kéo lên một đường cong giễu cợt.
— “Chu Thanh Thanh, loại trơ trẽn như cô gặp nhiều , nhưng thể liên tục phá vỡ tam quan của như cô, đúng là đầu tiên.”
Cô ghê tởm đến mức dày cũng cuộn lên.
Để đè xuống cảm giác khó chịu , cô hít sâu một chống tay ghế dậy.
Chu Thanh Thanh chắn đường cô, khiêu khích:
— “Sao ? Tôi chỉ sự thật thôi mà cô vỡ trận ?”
Tô Vãn Ninh thêm một câu dư thừa, đôi môi hồng chỉ吐 đúng một chữ:
— “Cút.”
Thấy cô vẫn im nhúc nhích, Tô Vãn Ninh trực tiếp đưa tay đẩy.
Vốn chỉ là đối phương tránh , ai ngờ đẩy một cái, Chu Thanh Thanh liền ngã ‘bịch’ xuống đất gọn gàng.
Tô Vãn Ninh: “???”
Chiêu ăn vạ chơi nghiện ?!
Chu Thanh Thanh lập tức chiếm thế thượng phong:
— “Tô tiểu thư, cô đẩy ? Cùng là con gái với , cô ác ý lớn như ?”
Tô Vãn Ninh thèm để ý tới cô , đảo mắt quanh một vòng mà thấy bóng dáng Hoắc Yến Thời , trong lòng khỏi sinh nghi.
Tên đàn ông khốn đó còn ở đây, Chu Thanh Thanh đang diễn tuồng cho ai xem?