Tôi sạch sẽ, triệt để, bước thẳng về tương lai của chính .
Trong mắt xà tiên lóe lên ánh tán thưởng.
“Thiện.”
Nó hé miệng, phun một sợi tơ vàng mảnh như vô hình.
Đầu nối với tim , đầu còn hướng thẳng về phía biệt thự nhà họ Tô và bệnh viện nơi Tô Di Phương đang .
Theo một ý niệm vô thanh của xà tiên, sợi tơ vàng lập tức đứt đoạn.
Tách!
Một tiếng vỡ cực nhỏ, như phát từ sâu trong linh hồn.
Tôi cảm thấy lớp trói buộc vô hình cuối cùng tan biến , cả cơ thể nhẹ tênh như bay lên.
Một cảm giác thông suốt và tự do từng tràn khắp .
Đồng thời, “ thấy” sợi tơ vàng đứt hóa thành vô điểm sáng, tan biến hẳn trong khí.
Tôi với nhà họ Tô, với Tô Di Phương, cái mối ràng buộc đáng ghê tởm đó…
Cắt đứt .
18
“Nhân quả thanh sạch.”
Giọng của xà tiên vang lên, mang theo một tia hư ảo, “Từ nay, vận mệnh của ngươi, đều trong tay ngươi.”
Tôi cúi thật sâu hành lễ với nó.
“Đa tạ xà tiên đại nhân.”
Khi ngẩng đầu lên, con tiểu hắc xà tảng đá biến mất.
Tôi hiểu, nó thành lời báo đáp, duyên phận giữa chúng cũng đến đây là chấm hết.
Ánh hoàng hôn rọi lên , ấm áp dịu dàng.
Tôi hít sâu một khí trong lành mang theo hương cỏ cây ở núi, xoay , bước nhẹ nhàng về phía thành phố đang lên đèn chân núi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/xa-tien-cho-toi-ba-dieu-uoc/11.html.]
Nơi đó.
Có phòng thi của , đại học của .
Có tương lai trong sạch, do chính tay giành .
Tất cả những gì liên quan đến nhà họ Tô, là chuyện quá khứ.
Ngày thi đại học, trời nắng .
Tôi bước phòng thi, tâm trạng bình lặng như một mặt hồ sâu.
Khi đề thi phát xuống, âm thanh cây bút cọ sát giấy là bản nhạc duy nhất trong tai .
Những công thức phức tạp, cổ văn khó hiểu, trong mắt đều ngoan ngoãn như cừu non.
Hai tháng , điểm thi đại học công bố.
Từ sáng sớm, điện thoại của gọi đến nổ tung.
Giọng giáo viên chủ nhiệm khản đặc đến mức vỡ tiếng: “Bạch Dương, thủ khoa! Em là thủ khoa khối tự nhiên tỉnh! Giáo viên tuyển sinh của Thanh Hoa và Bắc Đại đến trường , em mau xuống đây!”
Tôi cầm điện thoại, khóe miệng thể kìm mà cong lên.
Chẳng mấy chốc, ký túc xá phóng viên và các bạn học tò mò vây kín chừa một kẽ hở.
Các tiêu đề như “Hàn môn xuất quý tử”, “Học bá chân chính nghịch chuyển tình thế” lập tức chiếm sóng bộ tin tức địa phương.
Cổng trường giăng một băng rôn đỏ to đùng: “Nhiệt liệt chúc mừng học sinh Bạch Dương của trường đạt thủ khoa khối tự nhiên tỉnh!”
Tiếng pháo, tiếng reo hò, gần như bùng nổ cả bầu trời.
Còn ở một nơi khác.
Trong biệt thự nhà họ Tô, là một bầu khí c.h.ế.t chóc.
Cha Tô chằm chằm màn hình tivi, hình ảnh các phóng viên vây quanh, nụ tự tin, ung dung, tay ông siết chặt tách phát tiếng răng rắc.