Vợ Tôi Là Tin Tặc - Chương 13

Cập nhật lúc: 2025-06-19 07:27:52
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Daniel chưa bao giờ thấy Dillon tỏ ra khó chịu với mình trong suốt những năm qua, vì vậy ông giả vờ vui vẻ.

- Không sao đâu. Chúng ta đều là gia đình mà.

Nhưng Karen trừng mắt nhìn họ một cách phẫn nộ.

- Vì Nicole đã vào trường trung học của Học viện Royal Creek, tốt hơn hết là con bé không nên làm xấu hổ gia đình Riddle bằng kết quả tệ hại.

Vậy thì sao nếu Nicole đã vào Học viện Royal Creek? Cô ấy vẫn sẽ là nỗi ô nhục của gia đình Riddle nếu cô ấy không thể cho thấy kết quả.

Biểu cảm của Gloria thay đổi một cách tinh tế, nhưng bà lấy hết can đảm và nói.

- Bọn em sẽ đảm bảo Nicole sẽ hoàn thành. Hơn nữa, ông Ellison sẽ chăm sóc con bé. Đừng lo lắng, Karen.

Biểu cảm của Karen tối sầm lại ngay lập tức, vì bà không ngờ Gloria lại dám b.ắ.n trả.

Nhìn thấy tình hình, Dillon nhanh chóng bước tới kéo Karen đi và nói.

- Giờ đã muộn rồi. Nhanh lên. Chúng ta phải đi thôi.

Daniel và Gloria nhìn nhau và không khỏi cảm thấy tự hào về con gái mình.

Khi họ trở về nhà, Daniel khen Nicole, nói rằng.

- Hôm nay con thực sự khiến chúng ta tự hào.

Daniel đã bị gia đình coi thường trong nhiều năm, và đây là lần đầu tiên ông cảm thấy tự hào như vậy.

Ông vô cùng thỏa mãn mỗi khi nghĩ đến khuôn mặt đỏ bừng của Karen. Karen đã bắt nạt Gloria suốt thời gian qua, và lần này, đến lượt bà ta nếm mùi thuốc của chính mình.

Norah vừa đi xuống cầu thang và cảm thấy có điều gì đó không ổn khi nghe điều này.

- Bố, điều gì khiến bố vui thế?

Họ đáng lẽ phải quay lại trong sự bực bội khi Nicole không thể vào Học viện Royal Creek. Tại sao họ lại khen Nicole thay vào đó?

Thấy bố mình vui, Sean kể ngắn gọn cho Norah nghe chuyện đã xảy ra và không quên nhìn Nicole.

- Nicole là ngôi sao may mắn của gia đình chúng ta.

- Ông Ellison đã mời em ấy à? - Norah mở to mắt.

Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy? Tại sao ông Ellison lại mời Nicole đến trường nếu họ chỉ gặp nhau một lần?

- Chúng ta cũng không ngờ điều đó, nhưng ông Ellison đã gửi cho Nicole một lời mời qua email, yêu cầu con bé đến trường vào ngày mai.

Lúc đầu, Norah muốn thấy Nicole bị chế giễu. Nhưng Nicole không hề xấu hổ. Thay vào đó, cô đã tự làm mình nổi bật.

Norah lập tức cắn môi dưới và nhìn Nicole với vẻ phẫn nộ. Cô thực sự ngạc nhiên khi thấy cô gái nhà quê này lại có năng lực như vậy.

Cô thực sự đã đánh giá thấp cô ấy.

- Chúc mừng. - Sâu thẳm bên trong, Norah thực sự buồn bã, nhưng cô vẫn giả vờ chúc mừng.

Nicole phớt lờ cô và lịch sự nói với bố mẹ cô.

- Bố, mẹ, con mệt rồi. Con sẽ lên lầu ngay bây giờ.

- Đi nghỉ ngơi đi. - Gloria nói một cách cưng chiều.

Nicole cúi đầu và rời đi, không để ý thấy Sean đang nhìn cô bằng đôi mắt sâu thẳm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/vo-toi-la-tin-tac/chuong-13.html.]

Dường như có nhiều điều hơn thế ở người em gái đến từ vùng quê này của anh so với những gì anh thấy, anh nghĩ vậy.

Sáng hôm sau trời nắng đẹp.

Nicole dậy sớm đi dạo. Khi cô trở về từ buổi tập võ, cô thấy thêm hai người nữa trong phòng khách.

Hai người ăn mặc khác nhau, nhưng khuôn mặt của họ được tạo ra từ cùng một khuôn mẫu.

- Đây là em gái của chúng ta sao? - Nhìn thấy Nicole, thiếu niên mặc bộ đồ thể thao đứng dậy và tiến đến để quan sát Nicole, như thể cô là một sinh vật lạ.

Nicole cũng đang quan sát thiếu niên, trông cậu ấy trạc tuổi cô, khỏe mạnh và tươi tắn.

- Nicole, đây là Samuel, anh trai thứ năm của em. - Sean thấy hành vi của Samuel có chút thô lỗ nên đã ấn tay lên vai anh để bảo anh cư xử đúng mực.

- Anh trai thứ năm của em? - Nicole nhìn cậu thiếu niên, người có khuôn mặt trẻ thơ và trông giống như một cậu bé mới lớn. Nhưng cô phải gọi anh là anh trai của mình.

- Giọng em nghe thật ngọt ngào. Chúng ta hãy nói lại lần nữa. - Samuel nghịch ngợm và thích đùa.

- Sean, Samuel cần được đánh đòn. Làm đi. - Lúc này, một thiếu niên khác đang ngồi trên ghế sofa lên tiếng.

- Đừng làm thế, Sean. Em không làm gì cả! - Samuel vội vàng cầu xin sự tha thứ.

- Anh không có thời gian cho việc này. Bây giờ anh phải đi làm. Em hãy chăm sóc em gái và đưa em ấy đi học. Hiểu chưa? - Sean vỗ vai anh.

- Vâng, thưa ngài! - Samuel đứng dậy và chào Sean.

Một nụ cười thoáng hiện trên môi cô khi Nicole thấy người anh trai thứ năm của mình thật buồn cười.

Nicole nhận ra cậu bé đang ngồi trên ghế sofa và trông gần giống hệt Samuel.

- Đây hẳn là anh trai thứ tư của em, đúng không?

Gloria đã nói với cô rằng anh trai thứ tư và thứ năm của cô là anh em sinh đôi. Vì Samuel là người thứ năm, nên đây hẳn là người thứ tư.

- Thông minh. - Người anh trai thứ tư của cô nở một nụ cười. Anh ấy tên là Spencer, cũng có nụ cười tỏa nắng nhưng có thêm một tính cách nghệ sĩ, hoàn toàn khác với Samuel.

- Cả hai bọn anh đều học lớp mười hai tại Học viện Royal Creek. Bố và mẹ nói rằng em không quen với trường và yêu cầu bọn anh đưa em đến trường báo cáo.

- Được rồi. Em sẽ lên lầu thay đồ. - Nicole gật đầu và lên lầu.

- Nicole có vẻ không thân thiện. Norah thì tốt hơn. - Samuel gãi sau đầu vì xấu hổ.

Sean trừng mắt nhìn anh và nói.

- Nhưng Norah không phải là em ruột của em.

Sau đó, anh bỏ đi.

Samuel chớp mắt và nhìn Spencer.

- Sean tức giận à?

- Em nghĩ sao? – Spencer trợn mắt nhìn vì Samuel đang hỏi điều hiển nhiên.

Khi Nicole xuống cầu thang lần nữa, bữa sáng đã bắt đầu. Daniel, Gloria và Norah cũng đã có mặt.

- Spencer, Samuel, hai anh đã nhiều ngày không về rồi. Em nhớ hai anh quá. -  Norah cố tình chiều chuộng họ trước mặt Nicole.

Samuel không nhịn được cười.

- Norah vẫn là người có anh trong tim.

- E hèm! - Spencer thấy Nicole đi xuống và nhanh chóng ra hiệu cho cậu em trai ngốc nghếch của mình.

Loading...