Vợ Ơi! Về Nhà Nhé! - Chương 27: Lôi kéo

Cập nhật lúc: 2025-08-20 02:47:06
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhìn thấy Phi Dương ánh đèn sân khấu, Lan Anh cũng cảm thấy ngạc nhiên.

 

chỉ là ngạc nhiên thoáng qua mà thôi, đó thì trở về vẻ lạnh lùng như ngày thường. Bởi vì là gì cũng liên quan gì đến cô. 

 

Minh Khanh luôn chú ý tới cô, bắt điểm , trong lòng cũng cảm thấy vui vẻ. 

 

Lúc , chợt Phi Dương bước xuống sân khấu và về phía hai

 

 Tất nhiên, đường , nhiều đều trò chuyện và làm quen với , nhưng đều lịch sự từ chối tất cả.

 

 Đến mặt Minh Khanh và Lan Anh, Minh Khanh và Phi Dương , đồng thời đưa tay bắt tay.

 

 - Chủ tịch Khanh!

 

  - Chủ tịch Dương!

 

Hai đàn ông lịch sự bắt tay mặt Lan Anh, vẻ mặt tươi vui vẻ, nhưng Lan Anh cảm thấy mắt giữa hai họ hình như tia lửa b.ắ.n bùm bùm. 

 

Phi Dương ơn với Hoàng Quân, việc hợp tác làm ăn, dĩ nhiên là Minh Khanh từ chối, hơn nữa cũng thiếu lợi ích. còn về chuyện khác thì nó khác .

 

 Thu tay về, Minh Khanh bá đạo ôm eo Lan Anh, âm thầm dùng sức ôm cô lòng, giống như để tuyên bố chủ quyền, nhưng nhân vật chính tuyên bố chủ quyền bất hợp tác. Cô vặn , cố gắng thoát cái ôm của .

 

 Chỉ là sức lực của Minh Khanh quá lớn, chân cô đang đau, giãy giụa mấy cũng thoát , nên cũng thèm chống cự, mặc cho Minh Khanh ôm, lãng phí sức lực.

 

 Phi Dương đang mặt hai , làm thể thấy động tác giữa họ, trong đôi mắt luôn tràn đầy ý của hiện lên một tia phức tạp, nhưng lập tức kiềm chế bản .

 

 Bầu khí giữa ba bắt đầu trở nên chút kỳ quái.

 

 Ngay đó, một giám đốc của các công ty khác cầm ly rượu tới chào hỏi và phá vỡ bầu khí kỳ lạ giữa họ.

 

 Đương nhiên, Phi Dương và Minh Khanh cũng bắt đầu chuyện với nhóm .

 

 Lan Anh ở một bên, bởi vì chuyện họ cũng liên quan gì đến cô, cho nên kiếm cái gì ăn, lấp đầy cái bụng vẫn còn trống rỗng.

 

Vì thế, cô kề tai nhỏ với Minh Khanh:

 

 - Tôi đói bụng, bên tìm cái gì ăn! 

 

Minh Khanh cô một cái, cuối cùng gật đầu đồng ý và buông bàn tay đang ôm chặt lấy eo cô .

 

 Thấy , Lan Anh lập tức lên định chỗ khác, ai dè…. 

 

 - Ui da…

 

Minh Khanh, Phi Dương đang chuyện với những khác tiếng kêu cuar cô thì đồng thời cô, lập tức mỗi một bên nắm lấy cánh tay cô và lo lắng hỏi cùng một lúc:

 

 - Em ?

 

 - Em ?

 

Lan Anh: "..."

 

Có cần đồng thanh ?

 

Cô đáp:

 

 - Chân chỉ đau thôi, .

 

Chỉ là khi cả hai xuống chân của cô thi phát hiện chân cô sưng đỏ.

 

- Thế mà em ?

 

Phi Dương nhanh miệng lên tiếng, định xuống, đưa tay kiểm tra vết thương chân Lan Anh. phát hiện Minh Khanh xổm xuống đất từ lúc nào , đang kiểm tra bàn chân đang sưng của Lan Anh.

 

Mèo A Mao Huỳnh Mai

 Cứ như , tay của Phi Dương dừng giữa trung, bất đắc dĩ thu về.

 

 Sau khi Minh Khanh dậy, đỡ Lan Anh và đưa cô .

 

 Tuy nhiên, Phi Dương dường như Minh Khanh sẽ về hướng nào, vội tiến lên và nắm lấy cánh tay còn của Lan Anh, ngăn Minh Khanh tới.

 

Hiện trường đột nhiên lặng im……

 

 Mọi đều tập trung ba đang lôi kéo.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/vo-oi-ve-nha-nhe/chuong-27-loi-keo.html.]

 Hai nắm chặt hai cánh tay của Lan Anh, một trái một , vẻ như ý định buông .

 

 Khung cảnh bỗng trở nên kỳ lạ.

 

  - Buông !

 

 Minh Khanh kéo Lan Anh đến bên cạnh .

 

 Phi Dương , nắm lấy tay Lan Anh, âm thầm kéo cô bên .

 

 Thế là kéo qua kéo

 

 Lúc , hiện trường liền trở nên náo động, lời bàn tán bắt đầu xôn xao.

 

Lan Anh hiển nhiên trở thành tâm điểm chú ý nhất trong buổi tiệc .

 

Không nên lời nhất là Lan Anh, hai kéo tới kéo lui, chân đau đủ làm cô khó chịu , hiện tại hai cánh tay của kéo tới kéo lui, hỏi cô ? Nghĩ thử xem cô ?

 

 - Buông ! - Lan Anh tức giận đột nhiên rống to.

 

 Thấy cô tức giận, Phi Dương lập tức buông tay cô .

 

khóe môi Minh Khanh cong lên một nụ đầy ẩn ý, ​​ bế Lan Anh lên về phía cổng của hội trường bữa tiệc giữa những lời cảm thán và kinh ngạc của những xung quanh.

 

 Trước mặt nhiều như , Lan Anh đột nhiên bế lên, cô làm hổ cho , cô lập tức đỏ mặt, cúi đầu ở trong n.g.ự.c Minh Khanh, nhỏ giọng phản kháng: 

 

  - Minh Khanh… thả xuống!

 

 Thế nhưng, Minh Khanh phớt lờ cô.

 

Lan Anh kêu nữa, lớn hơn:

 

 - Minh Khanh, thấy ? Thả xuống, tự !

 

 Vờ như .

 

 - Minh Khanh…

 

 - Nếu hôn em mặt nhiều như , em nhất nên ngoan ngoãn một chút . Hửm?

 

Lan Anh: "...."

 

Lan Anh lập tức im lặng.

 

Chẳng tên Minh Khanh đào loại thuốc đáng ghét như .

 

Tuy nhiên, vài bước, Phi Dương chặn đường, nở nụ :

 

 - Chân của cô thương, tiện lắm, bằng đưa cô lên phòng khách lầu nghỉ ngơi , chờ gọi bác sĩ riêng tới!

 

  - Cảm ơn chủ tịch Dương, nhưng cần !

 

Minh Khanh vẫn dùng giọng điệu lịch sự nhưng trong mắt lạnh lùng với Phi Dương, đó bế Lan Anh lướt qua Phi Dương về phía cổng.

 

 Phi Dương đuổi theo nhưng bạn phía âm thầm nắm lấy cánh tay ngăn .

 

 Bóng dáng của Minh Khanh nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt của ở trong bữa tiệc.

 

Người bạn của Phi Dương - Tùng Phát, khẽ kề tai Phi Dương nhắc nhở:

 

 - Phi Dương, đừng quên hôm nay là nhân vật chính đấy!

 

 Phi Dương tại chỗ, im lặng, ánh mắt về phía lối dần mờ . chỉ chốc lát , vốn là đôi mắt mờ mịt trở nên trong trẻo, mỉm , khóe môi cong lên tự nhiên như cũ.

 

  - Thành thật xin , thật thất lễ, xin đừng để ý, chúc vui vẻ!

 

Nhận lấy ly rượu do Tùng Phát đưa tới, Phi Dương nâng ly, mỉm gật đầu, một uống cạn rượu trong ly.

 

 Những trong bữa tiệc đều là những lăn lộn thương trường, vì họ đương nhiên sẽ nể mặt . Chính vì thế, đó liền lượt nâng ly rượu của để đáp .

 

 Nhạc khiêu vũ vang lên, đều để chuyện xảy ở trong đầu, còn mặt vẫn nở nụ như lúc ban đầu, như gì xảy .

 

Buổi tiệc vẫn tiếp diễn.

 

Loading...