Minh Khanh đưa Lan Anh đến một nhà hàng Pháp. Trước nguyên chủ từng cặp với vài đàn ông sang trọng nên cũng đôi đến mấy nhà hàng dạng , chính vì thế Lan Anh cũng mấy bỡ ngỡ. Cảm giác cao lắm là như đầu tiên thấy tủ lạnh khi mới xuyên đến thôi.
Tuy nhiên, điều làm Lan Anh nên lời chính là… Minh Khanh ân cần một cách kỳ lạ.
Anh chẳng những chuyện dịu dàng mà còn hành động như một chồng thương yêu vợ. Sau khi món ăn dọn lên, thậm chí cho Lan Anh động tay, chỉ cần ánh mắt Lan Anh liếc đến món nào là ngay lập tức cái nĩa của sẽ chĩa món đó và đưa nó lên tận miệng cô với một nụ vô cùng quyến rũ, thể g.i.ế.c c.h.ế.t trái tim bất kỳ thiếu nữ nào, kèm theo một giọng ngọt như mía lùi:
- Nào em yêu! Há miệng nào… a…
Lan Anh: "..."
Thân la sát thủ, ngay cả cái chết, Lan Anh cũng sợ chứ đừng là chuyện gì. , điều , làm Lan Anh thấy sợ. Mà sợ thì đương nhiên sẽ phòng . Anh là gì đây? Chẳng lẽ trong thức ăn độc ?
Tuy nhiên, ý nghĩ cô bác bỏ. Anh hạ độc cô thì lợi gì chứ?
Lan Anh miếng thịt bò đưa tới miệng, Minh Khanh, lạnh lùng hỏi:
- Muốn gì?
Minh Khanh trả lời tỉnh bơ:
- Đút em ăn!
Lan Anh nhíu mày:
- Tôi tay!
Minh Khanh vẫn tỉnh bơ:
- Anh cũng em cụt tay.
Lần Lan Anh chỉ lạnh lùng đề phòng , một lời, cũng há miệng. Không khí giữa hai phúc chốc quái dị. Minh Khanh dù cũng là từng trải, nhanh chóng nhận Lan Anh đang đề phòng . À… lẽ đột nhiên trở nên ân cần cho nên làm cô sợ, cũng tại hấp tấp. Anh quên mất, Lan Anh cũng giống các cô gái khác. Cô là sát thủ cổ đại, hẳn là tâm phòng cũng cao.
Minh Khanh lập tức điều chỉnh thái độ, thu hồi miếng thịt bò, tự nhiên bỏ miệng nhai nuốt, :
- Thật chỉ thiết với em hơn thôi. Trước đó chúng chút hiểu lầm nên thể làm cho em hiểu hơn. Thật sự là một chồng .
Minh Khanh là "chồng" chứ là "một đàn ông", nghĩa là rõ quan hệ giữa hai lúc . Lan Anh vẫn còn là vợ của .
Tuy nhiên, Lan Anh :
- là vợ !
Lan Anh một cách thản nhiên làm cho Minh Khanh cũng sượng mặt. Tuy nhiên, nhanh chóng lấy phong độ, với vẻ hẳn nhiên:
- thể của em chính là vợ của nha.
Lan Anh ghim một miếng thịt bỏ miệng , cô ăn no để sức, lát nữa cô thể nhịn mà đánh tên cũng nên. Anh còn mặt mũi thể là vợ ? Xin , bây giờ thể là của cô, và cô, một chồng vũ phu như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/vo-oi-ve-nha-nhe/chuong-16-toi-no-roi-chung-ta-ly-hon-di.html.]
Lan Anh im lặng ăn một , tiếng nào. Thấy , Minh Khanh thầm nghĩ lẽ cô chấp nhận phận là vợ . Hừ… sát thủ thì chứ? Cũng là phụ nữ thôi, chỉ cần dịu dàng, ân cần một chút là sẽ ngã vòng tay ngay. Hơn nữa trai giàu , ở thể tìm chồng như chứ.
Tuy nhiên, ngay khi Minh Khanh đang đắc ý trong lòng thì Lan Anh bỏ d.a.o nĩa xuống, lấy khăn ăn lau miệng, :
- Tôi no , chúng ly hôn !
Minh Khanh: "..."
Cái quờ quờ gì ?
…
- Anh hai em về , nay về sớm … ơ…
Hoàng Quân tan ca trở về thấy cửa nhà mở toang, đoán là Minh Khanh về. Hắn ngạc nhiên, bởi vì bình thường Minh Khanh cũng về giờ . Không lẽ, Minh Khanh khỏe ?
Nghĩ , Hoàng Quân phần lo lắng vội chạy nhanh , tuy nhiên, bước nhà, cảnh tượng mắt làm trợn mắt há hốc mồm.
Bởi vì… thấy Lan Anh đang đè Minh Khanh ghế sopha, một tay của Lan Anh giữ chặt tay của Minh Khanh đỉnh đầu, tay còn của cô thì đặt lên n.g.ự.c Minh Khanh, nút áo sơ mi của Minh Khánh cũng bung vài nút lộ cơ n.g.ự.c săn chắc.
Ặc… mặc dù vị trí vẻ đúng lắm, đáng lý thì Minh Khanh mới . mà, vẻ như hai vợ chồng họ hoà hợp nhỉ?
lý Hoàng Quân tỏ vui mừng vì chị dâu trở về nhưng ngặt nỗi tình huống hiện tại thích hợp để thể hiện sự vui mừng.
Vì thế, vài giây sững sờ, Hoàng Quân lập tức :
- À… em nhớ hình như bỏ quên đồ ở công ty, em trở đó lấy. Anh chị ở nhà vui vẻ, tối em về.
Mèo A Mao Huỳnh Mai
Dứt lời, Hoàng Quân vọt nhanh khỏi nhà.
Lan Anh: "..." Có vẻ như cô và Minh Khanh hiểu lầm.
Lan Anh trừng mắt tên đầu sỏ gây chuyện đang . Nếu tại thì cô Hoàng Quân hiểu lầm chứ. Đã thế, còn toe toét khiêu khích cô. Lan Anh nghiến răng, gằn từng chữ:
- Minh Khanh, hỏi nữa, , ly hôn ?
Minh Khanh vẫn đáp một chữ:
- Không!
Lúc ở nhà hàng lúc Lan Anh hai chữ "ly hôn", Minh Khanh bởi vì giữ hình tượng nên vờ cố nhịn, về nhà sẽ bàn chuyện . Xưa nay bao giờ mất mặt như chứ. Trước giờ dù ly hôn thì cũng là mở miệng, phụ nữ nào dám ngang nhiên vứt bỏ . Ấy mà Lan Anh hết tới khác mở miệng khép miệng là ly hôn ly hôn. Cho dù cô hiện tại Lan Anh thì ? Cho dù ly hôn thì cũng là bỏ cô, chứ tuyệt đối để cho cô bỏ . Như thì mặt mũi nào còn.
Nghĩ , nên cho dù trở về Minh Khanh Lan Anh đánh bầm dập, đè xuống ghế sopha, khống chế hai tay, định bóp cổ cho c.h.ế.t thì cũng chịu ly hôn.
Tuy nhiên, ngay lúc Lan Anh đưa tay lên cổ Minh Khanh bóp c.h.ế.t thì Hoàng Quân về tới. Thế là, cảnh đánh thành cảnh ân ái.