Không khí căng thẳng, những khác đều đồng ý cho Vân Lãm Nguyệt phẫu thuật.
Mặc lão gia dùng hết sức lực hét lớn: "Ra ngoài! Tất cả ngoài cho !"
Ông hai chân yếu ớt, thể chao đảo tựa Mặc Thần Diễm bước ngoài.
"Ai , đừng trách khách khí."
Đi đến cửa, Mặc Thần Diễm buông một lời đe dọa.
Mặc Thái Hòa , Hà Nhạn , Mặc Lăng và một vài hậu bối cũng .
Không đợi họ gì, vệ sĩ ở cửa bước , ai nấy đều kéo tay, xách cổ áo lôi ngoài.
Từng phu nhân, thiếu gia, tiểu thư, hình ảnh đều vô cùng chật vật.
Người cuối cùng đẩy , cánh cửa phòng đóng và khóa chốt.
Những lôi ngoài c.h.ử.i bới, vẻ mặt bất mãn.
lão gia t.ử lên tiếng, họ dám than phiền lớn tiếng, chỉ thầm mắng trong lòng.
Mặc Thái Hòa và Mặc Hoành Dật đều hiểu, tại cha tin tưởng phụ nữ đó như !
Rốt cuộc cô là ai?
Nửa giờ trôi qua, sự tức giận của lên đến đỉnh điểm.
Bác sĩ Mạc liên tục kích động: "Ai cô đóng cửa đang làm gì? Nửa giờ trôi qua, nếu kết quả thì . Lát nữa nếu muộn, chừng sẽ xảy chuyện gì khó cứu vãn."
Mặc lão gia vẫn kiên trì tin tưởng Vân Lãm Nguyệt: "Nguyệt Nguyệt sẽ làm chuyện đó! Cô bé sẽ !"
Sự việc xảy hôm nay, đều thấy rõ sự ưu ái và tin tưởng của lão gia t.ử dành cho Vân Lãm Nguyệt.
Mặc Thần Diễm bên cạnh lòng như lửa đốt, chuyện bà nội xảy , chuyện và Vân Lãm Nguyệt ly hôn xảy , sức khỏe của ông nội...
Anh mím môi, là, chờ chuyện bà nội định hãy chuyện ly hôn?
Dù Nhu Nhu sẽ để ý những chuyện .
Anh mất thêm yêu thương nữa.
Ngay khi Mặc Thái Hòa nhịn đập cửa, cửa, mở !
Ánh mắt lập tức chuyển hướng.
Mái tóc vốn xõa lưng búi lên, trán phụ nữ đầy mồ hôi, vẻ mặt mệt mỏi.
"Lão phu nhân, ."
Qua khe cửa, thể thấy rõ đường sóng đại diện cho nhịp tim máy theo dõi nhịp tim, đang d.a.o động định.
Vân Lãm Nguyệt né sang bên, để , Mặc Thần Diễm đỡ Mặc lão gia ở phía .
Lão phu nhân giường vẫn nhắm mắt, nhưng sắc mặt hồng hào hơn nhiều, thở của sống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/vo-cu-cua-mac-tong-tu-choi-tai-ket-hon-van-lam-nguyet-mac-than-diem/chuong-6-phep-mau.html.]
Bác sĩ Mạc xông tới, thể tin lão phu nhân, trừng to mắt như thấy ma.
Người mà ông tuyên bố t.ử vong, kỳ diệu sống ư?
Mặc Thần Diễm và Mặc lão gia kích động thôi, bên giường bệnh ngây ngẩn lão phu nhân.
Đường Cầm chỉ Vân Lãm Nguyệt, lắp bắp: "Cô , là cô ...???"
Phẫu thuật tiêu hao tâm trí, Vân Lãm Nguyệt lâu cầm d.a.o mổ, bàn tay cô buông thõng bên chân run rẩy.
"Tôi ?"
Để tranh thủ thời gian cấp cứu, cô liên tục chú ý đến tình trạng cơ thể lão phu nhân, sợ lỡ một chút, công sức sẽ đổ sông đổ biển.
Ánh mắt Đường Cầm né tránh: "Không, gì."
Con ranh , hôm nay cảm thấy khí chất của cô đặc biệt mạnh mẽ?
Mặc Thái Hòa và Mặc Hoành Dật vây quanh lão phu nhân, kéo bác sĩ Mạc hỏi thăm tình hình.
Bác sĩ Mạc xem kinh hãi, tình trạng lão phu nhân chuyển biến , chăm sóc sẽ sống thêm vài năm thành vấn đề.
"Cơ thể lão phu nhân , Tam thiếu phu nhân, thực sự cứu sống !"
Mặc Thần Diễm thứ ba trong Mặc gia, trong nhà làm đều gọi là Tam thiếu.
"Tam thiếu phu nhân, cô thể cho , cô cấp cứu cứu sống như thế nào ?"
Sau cơn ngừng tim ngắn ngủi, tim ngừng đập đột ngột, lúc vẫn còn thời gian để cấp cứu.
Vân Lãm Nguyệt khẽ mở miệng, kể phương pháp cấp cứu một cách rành mạch.
Những khác hiểu, chỉ nhân viên y tế mới , Vân Lãm Nguyệt rốt cuộc lợi hại đến mức nào.
Mặc Thần Diễm sang cô, trong mắt phụ nữ đầy tự tin, từng thuật ngữ y học chuyên ngành, như đang tỏa sáng lấp lánh.
Bác sĩ Mạc xong, tâm phục khẩu phục, cúi đầu chào Vân Lãm Nguyệt.
"Tam thiếu phu nhân, là chúng hiểu lầm cô, xin , xin cô chấp nhận lời xin của ."
Nhớ sự ghen ghét và phỉ báng dành cho Vân Lãm Nguyệt ban nãy, bác sĩ Mạc cảm thấy chột , ánh mắt lảng tránh dám cô.
Vân Lãm Nguyệt những chuyện đó, thản nhiên chấp nhận.
Có sự khẳng định của bác sĩ Mạc, những khác dù tin, cũng chỉ thể ngậm ngùi thừa nhận, đó là công lao của Vân Lãm Nguyệt.
Mặc Tịch đến bên cạnh Vân Lãm Nguyệt, đưa cho cô một tờ giấy: "Chị dâu ba, lau mồ hôi ."
Cô gái hai mươi tuổi vẫn đang học đại học, đôi mắt đơn thuần và trong veo, đợi Vân Lãm Nguyệt nhận lấy tờ giấy trong tay, cô mới cảm thán bên cạnh cô:
"Chị dâu ba, chị giỏi quá, ban nãy em còn tưởng bà nội qua đời ."
Mặc Tịch ngại ngùng lau nước mắt nơi khóe mắt: "Chị dâu ba, cảm ơn chị cứu bà nội."
________________________________________