Vợ Câm Đắt Giá: Phu Nhân Dẫn Con Bỏ Trốn Rồi - Lạc San & Tô Tân Thần - Chương 923: Bị bắt cóc

Cập nhật lúc: 2025-10-26 16:48:56
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Người đàn ông nãy còn mặt đất giả vờ c.h.ế.t lập tức cảm thấy tìm cơ hội, vội vàng dậy bắt đầu diễn trò đáng thương.

"Quản lý, cho ông , chúng của đoàn làm phim Ảnh đế, Ảnh đế đến đây phim, dự định ở khách sạn của ông, đó là vinh dự của các ông đấy."

"Ảnh đế , dù phòng để ở, nhưng cũng sẵn lòng chọn ở đây."

"Tôi nãy chỉ là trao đổi với hai một chút, còn định đưa khoản bồi thường khổng lồ, nhưng ngờ hai những cảm kích, mà còn tay đánh , chỉ vì cảm thấy tiền đưa quá ít."

"Ông xem, tình huống làm ?"

Quản lý lau mồ hôi trán.

Lạc San lạnh mấy biến trắng thành đen, nhưng cũng vội.

Ngay khi quản lý đầu rõ diện mạo của Lạc San và Tô Tân Thần, cơ thể lập tức run lên.

Rồi cung kính cúi gập hai .

"Xin , thực sự xin , cô Lạc tuyệt đối đừng giận."

"Chúng sẽ xảy tình huống , nãy ai thương ngoài ý chứ ạ."

Thấy quản lý đối xử lịch sự như với cặp vợ chồng trời cao đất dày .

Người đàn ông lập tức nổi giận, giọng điệu càng thêm thô lỗ, "Ông điếc , là chúng đại diện cho Ảnh đế đến trao đổi với họ, nhưng họ nể tình."

"Ngay cả khi khách hàng là Thượng đế, cũng cần cung kính với những khách hàng điều như ."

"Tôi khuyên ông nên nhanh chóng đuổi hai khỏi đây."

"Nếu lỡ Ảnh đế nổi giận, chúng cũng giúp ."

Quản lý khỏi dùng ánh mắt kẻ ngốc mấy đàn ông .

So với hai vị khách quý mắt, Ảnh đế là cái thá gì chứ.

Vị Ảnh đế mà họ trong miệng e rằng là một tên ngốc .

Lại dám đắc tội với những nhân vật như thế .

Lạc San cũng giận, chỉ thản nhiên về phía quản lý.

"Nếu chúng chỉ là khách hàng bình thường, ông cũng sẽ về phía chúng chứ?"

Quản lý lập tức trả lời nghiêm túc, "Điều chắc chắn là , tôn chỉ của khách sạn chúng đối xử nghiêm túc với khách hàng. Mặc dù phòng khách sạn phân cấp, đó cũng là để khách hàng nhiều lựa chọn hơn, cung cấp dịch vụ hơn, chứ đại diện cho việc khách hàng ở đây là chia ba bảy loại."

Sau đó quản lý , ánh mắt lạnh lùng mấy đàn ông .

"Tôi khuyên các nhất nên rời ngay. Còn những lời các trong miệng, cũng sẽ tin, dù xem camera giám sát, xác định các gây chuyện mới vội vàng chạy đến."

"Ngay cả khi Ảnh đế các mặt, cũng sẽ sợ. Công lý là xem ai lý hơn, chứ xem ai phận cao."

Mấy đàn ông tức đến tím mặt.

Chỉ quản lý chửi bới ầm ĩ, "Được lắm ông, các cứ chờ đấy."

Thấy quản lý chọn cách phận của cô và Tô Tân Thần để uy h.i.ế.p mấy đàn ông , thể thấy những lời là tâm tư thật của quản lý.

Lạc San quản lý một cách tán thưởng, "Thảo nào dù ở nơi hẻo lánh, công việc kinh doanh khách sạn của các ông vẫn , thậm chí còn phát triển thành chuỗi. Quả thực là bản lĩnh."

Quản lý thì thụ sủng nhược kinh (vui mừng đến mức dám nhận), "Cô Lạc, dám nhận lời khen của cô, cô mới là thực sự lợi hại, chúng chỉ là bé tí tẹo (tiểu vu kiến đại vu) mà thôi."

Mặc dù cùng ngành, nhưng chuyện Lạc San là nữ giới tự lập nghiệp, còn thể trở thành giàu nhất, thì những làm kinh doanh về cơ bản đều .

Lạc San và Tô Tân Thần nghĩ rằng vấn đề giải quyết.

Lạc San thậm chí còn chủ động trò chuyện với quản lý.

"Tôi nhớ hình như khách sạn của các ông cũng dự định mở nước ngoài, trùng hợp là cũng chút quan tâm đến lĩnh vực ."

"Nếu thể, cũng thể chuyện với ông chủ của các ông về việc hợp tác đầu tư..."

"Đương nhiên, công lao , chắc chắn sẽ tính đầu ông."

Không ai chê tiền nhiều.

Quản lý ngay lập tức vui mừng khôn xiết, đối xử với Lạc San và Tô Tân Thần càng thêm cung kính.

Lạc San và Tô Tân Thần cứ nghĩ rằng chuyện cứ thế trôi qua.

Chỉ là Lạc San luôn cảm thấy gì đó .

Bởi vì cô phát hiện, hình như thể liên lạc với hai cô gái .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/vo-cam-dat-gia-phu-nhan-dan-con-bo-tron-roi-lac-san-to-tan-than/chuong-923-bi-bat-coc.html.]

Không liên lạc , chỉ là gửi tin nhắn thấy ai trả lời.

cũng thể là họ đang đường , thời gian xem điện thoại.

Lạc San ban đầu nghĩ rằng quá nhạy cảm.

hiểu trong lòng cô luôn cảm thấy bất an.

Cô nghĩ, nếu đến tối mà vẫn ai trả lời tin nhắn, cô vẫn tìm cách xác nhận xem hai đứa trẻ an về nhà .

thì hôm qua Văn Lệ và Thiên Thiên đều với cô.

Nhà hai đứa thực xa.

Về đến nơi nhiều nhất cũng chỉ mất một ngày đường .

Chỉ là đến tối, Lạc San và Tô Tân Thần hôm nay cũng dạo bên ngoài, hai hiếm hoi tìm một bộ phim dự định trải qua thời gian thư thái.

Vừa xuống, đột nhiên nhận điện thoại của Văn Lệ.

Lạc San đương nhiên vui mừng.

Nếu thể chủ động liên lạc, điều đó nghĩa là Văn Lệ và Thiên Thiên bên vấn đề gì.

nhanh Lạc San còn vui mừng nữa.

Bởi vì khi kết nối điện thoại, Văn Lệ bên một lời nào, Lạc San hỏi vài mới động tĩnh.

Động tĩnh duy nhất, giống như là tiếng nức nở của cô gái.

Tiếng nức nở nén nhỏ, giống như sợ hãi đến tột độ.

Lạc San lập tức cảnh giác, cô cũng cố gắng hạ giọng xuống nhiều.

Cô thử nhỏ.

"Có gặp nguy hiểm , nếu gặp nguy hiểm, con hãy ho khan hai tiếng."

Quả nhiên, bên lập tức truyền đến tiếng ho khan.

Trái tim Lạc San lập tức thắt .

Tô Tân Thần ở bên cạnh an ủi, "Em bảo bên đó đừng cúp máy vội, sẽ lập tức cho định vị tín hiệu điện thoại ."

Giọng Lạc San run rẩy, "Mấy đứa ngoan đừng lo lắng, chúng sẽ đến tìm các con ngay."

Văn Lệ và Thiên Thiên càng thương tâm hơn.

Họ kinh hãi mấy đàn ông mặt.

Những đàn ông đều uống rượu, trông say xỉn.

Miệng vẫn ngừng chửi bới.

"Mẹ kiếp cặp vợ chồng đó, quả thực là điều, ai cho họ cái gan dám chống chúng chứ."

"Thế mà làm gì , cái tên quản lý vô dụng đó cho phép chúng động họ, còn dùng việc báo cảnh sát để uy h.i.ế.p chúng . Giờ thì , chuyện phòng ốc giải quyết , đều mắng chửi té tát."

"Mẹ kiếp, nghĩ đến chuyện tao thấy tức, cơn giận xả, cặp vợ chồng đó chúng làm gì , hai con nhóc ranh chúng còn làm gì ?"

Vừa , vẫn quên dùng ánh mắt âm hiểm về phía Văn Lệ và Thiên Thiên.

Hai đều tài xế xe ôm công nghệ đưa đến đây khi sắp lên tàu hỏa.

Hóa đó căn bản là tài xế xe ôm công nghệ, mà là do đám đàn ông sắp xếp từ .

Họ nhắm hai cô gái từ lâu .

Nếu thì làm thể khi nào họ khởi hành.

Văn Lệ và Thiên Thiên trong lúc sợ hãi cảm thấy may mắn.

May mà tối qua lời Lạc San, khởi hành lúc nửa đêm.

Nếu lúc đó còn gặp chuyện gì nữa.

Hơn nữa, chính vì tối qua họ ở , mới cơ hội thêm cách liên lạc với Lạc San, mới cơ hội cầu cứu.

Bây giờ họ chỉ cần chờ Lạc San đến cứu họ.

Về lý thuyết là , nhưng hai cô gái vẫn vô cùng sợ hãi.

________________________________________

Loading...