Vợ Câm Đắt Giá: Phu Nhân Dẫn Con Bỏ Trốn Rồi - Lạc San & Tô Tân Thần - Chương 866: Giải vây

Cập nhật lúc: 2025-10-25 17:52:01
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

, Trịnh Ngọc Thư tiều tụy trông thấy bằng mắt thường.

Chiếc váy mặc cô.

Thậm chí vẻ rộng thùng thình.

Sắc mặt cũng tái nhợt.

tại đột nhiên phép ngoài.

Trong lòng vẫn lo lắng bất an.

Đặc biệt là thấy Trịnh Nghiệp đang trong phòng khách.

chút dám bước tới.

hành vi trong mắt Trịnh Nghiệp là sự trẻ con, lễ nghi.

Trong lòng Trịnh Nghiệp chút chán ghét, phiền toái, nhưng ngoài mặt giải thích, “Em gái của cháu sức khỏe , là cứ để con bé về nghỉ ngơi .”

Vừa thấy hai từ "về" (về chỗ giam), Trịnh Ngọc Thư phản ứng mạnh, cô vội vàng lắc đầu, “Không, cháu về, cháu khỏe.”

Trịnh Ngọc Thư nhanh chóng đến bên cạnh Trịnh Nghiệp, ngẩng đầu lên, gần như là khát khao ông .

Trong giọng điệu còn mang theo sự hèn mọn.

“Anh hai, đừng bắt cháu về , đừng giam cháu nữa, cháu sẽ ngoan ngoãn lời, chuyện gì cũng nhường nhịn Trịnh Y Như, cho dù cô bắt nạt cháu, cháu cũng sẽ mở lời than phiền.”

Bị dọa sợ là một chuyện, cố ý cũng là một chuyện.

Câu thốt , ánh mắt Trịnh Nghiệp đều mang theo sự kinh ngạc.

Đặc biệt là An Triệt, khóe miệng mang theo ý châm chọc mấy phần.

Trịnh Nghiệp hận thể bịt miệng Trịnh Ngọc Thư .

Ông vội vàng kéo Trịnh Ngọc Thư sang một bên, “Con làm cái gì , làm mất mặt nhà họ Trịnh mặt khách quý ?”

Trịnh Ngọc Thư ngây thơ Trịnh Nghiệp, “Vị nào là khách quý, hai cháu cũng , xưa nay thích dẫn cháu gặp gỡ những .”

“Những nhân vật lớn khuôn mặt thế nào cháu còn .”

“Cũng là của cháu, đừng giận, nếu giận thì cháu quỳ xuống xin .”

Trịnh Nghiệp nhất thời nên lời, vội vàng mở miệng, “Anh ý đó, con đừng như .”

Trịnh Ngọc Thư vội vàng gật đầu, nhưng trong mắt lóe lên một tia châm biếm.

Trịnh Nghiệp hít sâu một , kiên nhẫn , “Người ghế sofa, là con trai của Lạc San và Tô Tân Thần, là con trai duy nhất, phận tôn quý thể thấy , con nhất định lấy lòng thật .”

Trịnh Ngọc Thư liếc An Triệt.

Tâm trạng chút phức tạp.

Đây chính là tồn tại đỉnh kim tự tháp từ nhỏ.

Thì là như thế .

Thật sự ghen tị, như Lạc San.

Trịnh Ngọc Thư chỉnh đốn cảm xúc, về phía An Triệt.

Cô quả thật học qua những lễ nghi đó, trông cũng đủ duyên dáng.

Trịnh Y Như đang lén lút quan sát ở một góc nào đó lầu hai.

Nhìn thấy Trịnh Ngọc Thư đến bên cạnh An Triệt, cô đột nhiên chút mong đợi.

Cô tha thiết thấy vẻ mặt An Triệt chán ghét Trịnh Ngọc Thư.

Sự sỉ nhục chịu.

Trịnh Ngọc Thư nên cảm nhận gấp bội mới .

Trịnh Ngọc Thư bây giờ còn bằng một ngón chân của cô.

ngờ An Triệt những để Trịnh Ngọc Thư tiếp cận, mà còn với cô, thiện , “Chào .”

Trịnh Ngọc Thư lúc nãy An Triệt, thấy là một đứa trẻ sắc mặt lạnh lùng, ánh mắt vô cảm.

ngờ chủ động chào hỏi.

Lập tức chút sủng mà lo sợ.

Trịnh Ngọc Thư sững sờ một chút, đó nhanh chóng điều chỉnh , , “Chào .”

Trịnh Nghiệp thấy sự tương tác của hai coi như thở phào nhẹ nhõm.

Trong lòng khỏi nghi hoặc.

An Triệt thích Trịnh Y Như duyên dáng, thanh lịch.

Lại thiên vị giao tiếp với Trịnh Ngọc Thư lễ nghi, đây là nguyên nhân gì.

Tuy nhiên, bất kể là vì lý do gì, chỉ cần Trịnh Ngọc Thư thể giữ mối quan hệ như thế với An Triệt, thì đều ích lợi cho nhà họ Trịnh.

Nghĩ đến đây, ánh mắt Trịnh Nghiệp Trịnh Ngọc Thư cũng dịu dàng hơn ít.

Trịnh Y Như nổi.

Cô suýt nữa xé rách vạt váy của .

Trong mắt tràn đầy sự cam lòng và ghen tị.

Tại .

Trịnh Ngọc Thư rốt cuộc dựa cái gì, rốt cuộc mị lực gì.

Lạc San quý cô , ngay cả con trai của họ đối với thái độ với cô cũng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/vo-cam-dat-gia-phu-nhan-dan-con-bo-tron-roi-lac-san-to-tan-than/chuong-866-giai-vay.html.]

Rốt cuộc kém Trịnh Ngọc Thư ở chỗ nào.

Thực Trịnh Y Như còn sợ hãi.

Cô sợ đủ ưu tú, nếu còn giá trị, sẽ nhà họ Trịnh bỏ rơi.

Trước đây cô nỗi lo .

cô là nhà họ Trịnh tỉ mỉ bồi dưỡng.

Người như Trịnh Ngọc Thư tuyệt đối thể đuổi kịp cô.

bây giờ.

Trịnh Y Như nghĩ như nữa.

hành động.

hủy hoại Trịnh Ngọc Thư ngay khi Trịnh Ngọc Thư đoạt tất cả những gì cô đang .

Nghĩ đến đây, Trịnh Y Như dần dần bình tĩnh .

Cô liếc mấy lầu bằng ánh mắt âm u rời .

An Triệt còn đặc biệt để Trịnh Ngọc Thư đưa ngoài.

Khi ngoài, An Triệt nhịn , “Tuy cha đối xử với , nhưng cũng nên tự tranh thủ, nếu họ sẽ chỉ nghĩ dễ bắt nạt, mãi mãi đối xử với như .”

Trịnh Ngọc Thư ngờ An Triệt thấu những điều .

Cậu bé mặt tuy mới mười tuổi.

ánh mắt của dường như thể xuyên qua lớp da thịt, rõ tâm hồn của một .

Nhìn thẳng đôi mắt đen tĩnh lặng của lâu, thậm chí một cảm giác sợ hãi khó hiểu.

Trịnh Ngọc Thư dành cho An Triệt thêm vài phần cảm kích và tôn trọng.

“Cảm ơn , hôm nay nếu , cháu cũng sẽ thả .”

An Triệt thật , tất cả những điều là do chị bảo đến.

nghĩ đến việc Lạc Thư Nhan phận của lộ , vì cũng chỉ , “Hôm nay cháu đến đây thật sự việc, chỉ là thấy đáng thương, tiện tay thôi.”

“Cháu còn việc.” Nói xong An Triệt nhanh chóng rời .

Trịnh Ngọc Thư bóng lưng An Triệt rời .

Ánh mắt chút thẫn thờ.

Cô còn nhớ rõ hôm nay Trịnh Nghiệp ở mặt An Triệt thận trọng, dè dặt như thế nào.

Lúc đó tâm trạng Trịnh Ngọc Thư phức tạp.

Đa phần khách đến nhà họ Trịnh, đều là đến cầu cạnh nhà họ Trịnh.

Đều là nhà họ Trịnh giữ thái độ bề tiếp đãi những .

Đây là đầu tiên.

Hiếm khi sự tồn tại như nhà họ Lạc chủ động đến.

Trịnh Ngọc Thư thừa nhận, lúc đó thấy Trịnh Nghiệp khúm núm cúi đầu An Triệt.

Trịnh Ngọc Thư chút rung động.

Là sự rung động đối với quyền lực.

Phải chăng trở nên quyền lực như , thì sẽ còn ai dám bắt nạt cô, dám xem thường cô nữa.

thể nỗ lực theo hướng nào đây.

Trịnh Nghiệp là ảnh đế .

Xuất như cô, cũng hiểu chuyện kinh doanh.

Trịnh Ngọc Thư chút buồn bã.

Tuy nhiên còn nhỏ tuổi, chuyện tương lai thể từ từ lên kế hoạch.

Nghĩ đến điểm , tâm trạng Trịnh Ngọc Thư hơn ít.

An Triệt rời khỏi nhà họ Trịnh xong, liền kể tình hình của Trịnh Ngọc Thư cho Lạc Thư Nhan.

Lạc Thư Nhan gặp Trịnh Ngọc Thư mấy ngày.

Tuy vẫn thể liên lạc bình thường.

Chỉ là mỗi Trịnh Ngọc Thư đều .

Lạc Thư Nhan vẫn cảm thấy đúng.

Không ngờ vẫn đoán trúng.

“Bình thường tại giam cầm con bé, thực sự nghi ngờ Trịnh Ngọc Thư là con ruột của họ .” Lạc Thư Nhan chút hiểu.

An Triệt cũng phụ họa theo, “Trước đây ở cùng ba , đều nghĩ trong thế giới , cha nào yêu con cái , chị em cũng sống hòa thuận, bây giờ xem , như .”

Tâm trạng Lạc Thư Nhan cũng chút phức tạp.

Một mặt là may mắn vì cha như , một mặt là thương xót Trịnh Ngọc Thư.

thương xót cô cũng thể làm gì.

Chỉ thể nhờ An Triệt giúp cô một .

Lạc Thư Nhan cũng thích xen chuyện nhà khác.

________________________________________

Loading...