Vợ Câm Đắt Giá: Phu Nhân Dẫn Con Bỏ Trốn Rồi - Lạc San & Tô Tân Thần - Chương 768: Có phải bị đe dọa không
Cập nhật lúc: 2025-10-23 11:07:40
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiếp đó, giọng của Ninh Thiếu Khanh vang lên bên tai Lạc Y Tuyết.
“Tại cô cùng đến đây?”
Lời dứt, Lạc Y Tuyết thể cảm nhận ánh mắt đầy đe dọa của Phó Ngọc Tiêu đang đổ dồn lên .
Lạc Y Tuyết hít sâu một , đưa lời giải thích chuẩn sẵn từ .
“Công việc đây của xảy một chút chuyện ngoài ý , nên giờ tìm một công việc khác.”
“May mắn là cô Phó cho cơ hội .”
Dù , nhưng Lạc Y Tuyết dám mắt Ninh Thiếu Khanh.
Cô sợ thấy ánh mắt thất vọng của .
Rõ ràng khi uống rượu trò chuyện, Ninh Thiếu Khanh còn khen ngợi cô.
Nói rằng cô một sự kiên cường.
Sẽ thỏa hiệp với quyền lực.
giờ đây, cô chỉ thỏa hiệp mà còn tự nguyện trở thành giúp việc cho Phó Ngọc Tiêu.
Quả nhiên, Ninh Thiếu Khanh nheo mắt , rõ ràng chút tin, “Thật ?”
“Đương nhiên là .” Phó Ngọc Tiêu vội vàng trả lời, vẫn khoác tay Ninh Thiếu Khanh, “Anh cũng , đây và cô mâu thuẫn, vẫn luôn nghĩ đến việc chủ động xin cô .”
“Mãi mới tìm cô , cũng xin một cách nghiêm túc, khi xin xong, cô Lạc chủ động hỏi chỗ nào việc làm , cô cô cần một công việc.”
Ninh Thiếu Khanh khẽ một tiếng, “Em lòng như ?”
Những lời của Ninh Thiếu Khanh chút chói tai.
Phó Ngọc Tiêu xong cảm thấy khó chịu, nhưng ngoài mặt vẫn cố gượng , “Tính quả thật , nhưng cũng hiểu , sẽ dùng thủ đoạn ngầm , Lạc Y Tuyết làm việc bên cạnh , đây là chuyện ai cũng , nếu thực sự làm gì cô , chẳng sẽ hết .”
Lời Phó Ngọc Tiêu lý, Ninh Thiếu Khanh cũng tìm lời nào để phản bác.
Anh đặt ly tay xuống, vẫy tay về phía Lạc Y Tuyết.
Lạc Y Tuyết do dự một chút, yên tại chỗ.
Ninh Thiếu Khanh vẫn kiên trì.
Phó Ngọc Tiêu thấy, trong lòng nghiến răng nghiến lợi, lườm Lạc Y Tuyết một cái.
“Nếu Thiếu Khanh chuyện với cô, thì cô qua đây .”
“Tôi nhỏ nhen như .”
Mặc dù là nhỏ nhen, nhưng trong giọng điệu đầy vẻ căm hận nghiến răng nghiến lợi.
Phó Ngọc Tiêu như , Lạc Y Tuyết thể qua.
Cô chậm rãi đến mặt hai , nhưng vẫn giữ thái độ cúi đầu.
Phó Ngọc Tiêu liếc Ninh Thiếu Khanh .
Thấy Ninh Thiếu Khanh mặt nghiêm nghị, ánh mắt mang theo vài phần thâm ý.
Phó Ngọc Tiêu lập tức chủ động kéo tay Lạc Y Tuyết, giả vờ mật.
“Ôi chao, cô đừng vẻ dè dặt như , làm hòa với cô, còn để cô đến làm việc bên cạnh , là xem cô như em gái .”
“Cô gọi một tiếng chị, gọi một tiếng rể là .”
Lạc Y Tuyết đương nhiên gọi Phó Ngọc Tiêu là chị.
cô rõ, nếu cô gọi.
Phó Ngọc Tiêu chắc chắn sẽ vui.
Không chỉ vui, mà còn bắt đầu đa nghi.
Cô chỉ thể gượng gạo, miễn cưỡng gọi một tiếng chị.
Nụ mặt Phó Ngọc Tiêu quả nhiên rạng rỡ hơn nhiều, tiếp tục , “Cô còn gọi là rể .”
“Anh…”
Hai chữ rể còn kịp Ninh Thiếu Khanh trực tiếp ngắt lời.
“Anh và em còn kết hôn, cô gọi như , thích hợp.”
Phó Ngọc Tiêu lập tức bĩu môi, “Sao thích hợp, dù chúng cũng là quan hệ cưới, cũng gần như .”
Ninh Thiếu Khanh Phó Ngọc Tiêu như , “Em quên , chị họ của cô là Lạc San, em thực sự bằng lòng để cô gọi một tiếng rể ?”
Nụ mặt Phó Ngọc Tiêu lập tức cứng , chiếc ly tay cô nắm chặt.
Nhận vấn đề .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/vo-cam-dat-gia-phu-nhan-dan-con-bo-tron-roi-lac-san-to-tan-than/chuong-768-co-phai-bi-de-doa-khong.html.]
Phó Ngọc Tiêu lập tức giục Lạc Y Tuyết gọi Ninh Thiếu Khanh là rể nữa.
Nhìn thấy Phó Ngọc Tiêu hớ hênh.
Lạc Y Tuyết cảm thấy buồn .
Người phụ nữ , ghen tuông lớn như , nhưng thông minh.
Cũng tại Ninh Thiếu Khanh chọn cô .
những lời , Lạc Y Tuyết cũng chỉ dám nghĩ trong lòng.
Đương nhiên là dám .
Ninh Thiếu Khanh chỉ vị trí đối diện .
Lạc Y Tuyết ngoan ngoãn xuống.
Cô vội vàng liếc mắt Ninh Thiếu Khanh, nhanh chóng dời tầm mắt .
Bây giờ cô vẫn cảm thấy ngại ngùng khi đối diện với .
“Lạc Y Tuyết, cô thể cho một câu thật lòng, công việc hiện tại cô đang làm, là tự nguyện ?”
Bàn tay đặt đầu gối của Lạc Y Tuyết chợt siết chặt.
Phó Ngọc Tiêu lập tức chút bình tĩnh.
Ngay cả nụ mặt cũng thể duy trì.
“Ninh Thiếu Khanh, tại hỏi cô câu hỏi như , đương nhiên là cô tự nguyện.”
“Chẳng lẽ nghĩ, là ép buộc cô ?”
Nói đến cuối, giọng Phó Ngọc Tiêu cao lên.
Cô nhất thời làm để phân biệt.
Rốt cuộc là vì tức giận là vì chột .
Ninh Thiếu Khanh lúc mới liếc Phó Ngọc Tiêu, mở miệng , “Anh đang hỏi cô , hỏi em, em thể ngoài.”
“Tôi ngoài.” Tính khí bướng bỉnh của Phó Ngọc Tiêu cũng nổi lên, cô thẳng Ninh Thiếu Khanh, “Chúng là vợ chồng cưới, tương lai sẽ kết hôn, vợ chồng là một, tại ngoài.”
Ninh Thiếu Khanh nheo đôi mắt đen , mở miệng đe dọa, “Vậy cũng thể hủy bỏ hôn ước của chúng ngay lập tức, như em sẽ còn quyền can thiệp chuyện của nữa.”
Phó Ngọc Tiêu xong liền nặng nề ném chiếc ly thủy tinh bên tay xuống đất.
Tiếng vỡ sắc bén và đột ngột vang lên trong phòng riêng.
Ninh Thiếu Khanh vô cùng bình tĩnh uống một ngụm .
Hoàn để Phó Ngọc Tiêu đang nổi cơn thịnh nộ mắt.
Lạc Y Tuyết dọa sợ.
Cô lo lắng siết chặt quần áo của .
Ninh Thiếu Khanh nhận thấy sự sợ hãi của Lạc Y Tuyết, hiếm hoi với Phó Ngọc Tiêu đang giận dữ, “Nếu em nhất quyết gây rối, thì nên làm lớn chuyện hơn một chút, để cả thế giới mới .”
Phó Ngọc Tiêu vẫn mang theo nước mắt mà ngoài.
Khi chạy , cửa phòng cô đóng sầm mạnh.
Nghe thấy tiếng động, lòng Lạc Y Tuyết càng thêm hoảng sợ.
“Đừng sợ.” Ninh Thiếu Khanh đột nhiên lên tiếng, giọng điệu ôn hòa, là thái độ từng với Phó Ngọc Tiêu.
Ninh Thiếu Khanh cố gắng an ủi Lạc Y Tuyết.
“Phó Ngọc Tiêu tính tình , chỉ là một cô tiểu thư chiều hư, nhưng sẽ bảo vệ em, cô dám động đến em .”
“Cũng là của , đây cảnh cáo cô , nhưng ngờ cô vẫn cả gan đến tìm em gây sự, em ép buộc, sẽ giải quyết những vấn đề .”
Những lời của Ninh Thiếu Khanh, quả thực mang cho Lạc Y Tuyết ít cảm giác an .
xong, cô cảm thấy gì đó kỳ lạ.
Lạc Y Tuyết nhịn mở lời, “Ninh , thật cần làm những điều vì , cũng thể hiểu việc cô Phó tức giận.”
“Nếu thực sự giúp , thì đừng liên lạc với nữa, như cô Phó cũng sẽ còn tức giận.”
“Hơn nữa.” Lạc Y Tuyết cúi mắt, giọng điệu trở nên chút mất mát, “Anh đang giúp với tư cách nào, kẹp giữa hai , dường như chút thích hợp, giống như…”
Người thứ ba.
ba chữ cuối cùng, Lạc Y Tuyết dám .
Ninh Thiếu Khanh sững sờ, chút bất ngờ , “Xin , sẽ mang những phiền não cho em.”
“Thật ý gì khác, ngưỡng mộ thái độ sống nỗ lực của em, cộng thêm trò chuyện suốt đêm, trong lòng , coi em là bạn .”
“Nếu em cảm thấy phiền phức, cũng sẽ liên lạc với em nữa.”