Sau   nhất là đừng nên đắc tội.
Không ai   lời , nhưng tất cả đều đồng loạt nghĩ như  trong lòng.
Thấy Nhan Lan đau đến  chịu nổi.
Lạc San lúc  mới hài lòng , lời  càng khó , “Nếu  kêu gào thì cút  ngoài mà kêu gào.”
“Đừng làm dơ tai  ở đây.”
Nhan Lan chỉ  thể tiu nghỉu rời khỏi phòng.
Lạc San   những  trong phòng, đột nhiên  bực bội lên tiếng, “Các  cũng cút  ngoài , phiền c.h.ế.t  .”
Các  hầu lúc  mới rời .
Lúc  còn   quan sát tình trạng của Lạc San.
Thấy Lạc San  chằm chằm  vết thương  chân  mà thở dài sườn sượt, họ mới rời .
Đợi  còn ai nữa, Lạc San mới nhíu mày.
Thực sự  đau.
Chỉ cần chậm thêm một phút nữa, cô  lẽ   giữ  bình tĩnh.
Nhan Lan  tay cũng thực sự ác độc.
Cho nên việc Lạc San trừng phạt cô      chỉ để diễn kịch, mà còn là xuất phát từ sự thật lòng.
 may mắn  thử dò   vượt qua.
Nếu ,     Nhan Lan sẽ dùng cách gì nữa.
Trong phòng cô  thuốc men đơn giản.
Lạc San khử trùng xong, chịu đựng cơn đau,  đến bên cửa sổ.
Gần đây cô phát hiện  ngày càng thích ngẩn ngơ.
Lạc San cũng  thể cảm nhận  cảm xúc của  đang dần trở nên suy sụp.
Tình trạng tâm lý của cô   vấn đề.
  còn cách nào khác, bây giờ chỉ  thể chịu đựng.
Điều quan trọng nhất bây giờ là rời khỏi nơi .
Thực  nhiều lúc Lạc San cảm thấy  sắp  thể kiên trì nổi nữa.
Chỉ  thể tưởng tượng  tưởng tượng  trong đầu.
Tưởng tượng cảnh  gặp  các con và Tô Tân Thần  khi rời khỏi nơi .
 mà.
Lạc San  vầng trăng tròn bên ngoài, ánh mắt ngày càng cô đơn.
Lại mang theo vài phần chua chát và buồn bã.
Hy vọng ngày đó đừng đến quá muộn.
Ninh Thiếu Khanh nhanh chóng tìm thấy tung tích của Lý Vân Cường.
Anh  thực   thể chọn trực tiếp bắt trói    và hỏi vị trí của Lạc San.
 Ninh Thiếu Khanh hiểu rõ, với khả năng của Lý Vân Cường đó,   chắc chắn   năng lực giấu Lạc San  mắt  và Tô Tân Thần.
Người   chắc chắn là kẻ  quyền thế.
Nếu Lý Vân Cường    bắt trói,  những vô dụng mà còn làm kinh động kẻ thù.
Ninh Thiếu Khanh bây giờ cũng  rảnh để làm chuyện .
Anh  coi chuyện   như một thử thách.
Nếu    thể tìm thấy Lạc San  Tô Tân Thần.
Điều  chắc chắn chứng tỏ   mạnh hơn Tô Tân Thần, và cũng sẽ chiếm  cảm tình của Lạc San.
Chỉ là  thấy Lý Vân Cường bước  bất động sản  tên Lạc San, Ninh Thiếu Khanh vẫn  chút khó chịu.
Có cảm giác đồ vật  yêu quý  kẻ bẩn thỉu làm ô uế.
Ninh Thiếu Khanh lạnh lùng  Lý Vân Cường coi biệt thự như nhà ,  nhịn  mỉa mai , “Theo tính cách của San San, nếu thấy cảnh , chắc chắn sẽ cảm thấy ghê tởm,  khi còn   hết đồ đạc bên trong.”
Trợ lý cũng , “ ,   cũng, cũng  xem  là cái gì, Lạc San tiểu thư làm   thể để mắt đến  .”
“Trông    già  , căn bản  thể so với Ninh  .”
Nhìn vẻ lấy lòng của trợ lý, Ninh Thiếu Khanh  hề vui vẻ hơn, ngược  còn  chút  hài lòng liếc  trợ lý, “Anh   là ý gì, tại   so sánh  với loại  như  .”
Trợ lý lập tức  chút sợ hãi, vội vàng lắc đầu, “Ninh ,    ý đó,  thực sự   ý đó.”
Ninh Thiếu Khanh liếc   một cái đầy lạnh lẽo, chỉ , “Bảo  theo dõi  , xem bình thường    những , nếu để mất dấu,  nên  hậu quả là gì?”
Trợ lý vội vàng gật đầu, chỉ thiếu nước vỗ n.g.ự.c cam đoan.
“Ninh  cứ yên tâm,  nhất định sẽ làm  chuyện , cố gắng sớm tìm  Lạc tiểu thư.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/vo-cam-dat-gia-phu-nhan-dan-con-bo-tron-roi-lac-san-to-tan-than/chuong-698-muon-mang-gi-thi-cu-mang.html.]
Ninh Thiếu Khanh lúc  mới hài lòng gật đầu.
Lại  căn biệt thự vẫn còn sáng đèn, nhưng ánh mắt  ,  mang theo vài phần sát ý.
Khi   rời , trợ lý  thấy Ninh Thiếu Khanh nhẹ nhàng  một câu.
“Vừa nghĩ đến việc San San  loại  như thế  nhòm ngó   thấy ghê tởm, đợi tìm cách cứu San San ,   cũng đừng giữ  làm gì.”
Trợ lý lập tức hiểu ý của Ninh Thiếu Khanh.
Trong lòng rùng , nhưng đây quả thực là phong cách xử sự bấy lâu nay của Ninh Thiếu Khanh, cũng   gì để .
Trợ lý chỉ  gật đầu lia lịa,  Ninh Thiếu Khanh lên xe rời , lúc  mới thở phào nhẹ nhõm.
Không hiểu , bây giờ luôn cảm thấy Ninh Thiếu Khanh ngày càng  chút  .
Chỉ là cho   một cảm giác âm trầm.
  còn cách nào khác, ai bảo theo bên cạnh   mới  tiền lương chứ.
Cũng  ai  làm trái với tiền bạc.
Bên Ninh Thiếu Khanh đang bận rộn, Tô Tân Thần cũng  hề rảnh rỗi.
Bây giờ   đại khái  Lạc San đang ở .
Nhiều chuyện vốn  thể hiểu rõ, bây giờ nghĩ kỹ  cũng  thể thông suốt.
Thì    thích đang tá túc ở Bạch gia , chính là Lạc San.
Mấy ngày nay Tô Tân Thần cũng điều tra quá khứ của Bạch gia.
Từ đó tra  Bạch gia  đây từng là hàng xóm với Lạc gia.
Có lẽ lúc đó Lạc San đến  vách núi tìm .
Vô tình đến Bạch gia, nhưng  hiểu ,   Bạch gia giam cầm.
 nếu nghĩ kỹ , cũng  thể tìm thấy lý do.
Có lẽ Bạch Lão phu nhân  mối quan hệ giữa Lạc San và , nên cố ý giữ  .
Hơn nữa đối phương còn dùng thủ đoạn, khiến Lạc San  thể rời .
Nghĩ đến những điều , Tô Tân Thần bắt đầu nóng ruột.
Mặc dù , mục đích đối phương giữ Lạc San  là để buộc  xuất hiện.
 rõ ràng, Tô Tân Thần cũng  còn lựa chọn nào khác.
Anh đang lên kế hoạch bước tiếp theo nên làm gì.
Cửa phòng đột nhiên truyền đến một tràng gõ cửa đều đặn.
“Mời .” Tô Tân Thần lên tiếng.
Anh    muộn thế , còn ai đến tìm .
  ngờ  đến là An Triệt.
Tô Tân Thần đột nhiên  thấy An Triệt, còn  chút luống cuống.
Bởi vì  , vì những chuyện , các con đều  chút chán ghét .
Ngay cả Tô Noãn Noãn,   mối quan hệ  nhất với .
Thời gian   thấy , cũng luôn tỏ vẻ   để ý đến .
Tô Tân Thần cũng  giận,  chỉ trách bản  .
Tại   bất cẩn rơi xuống, tại   liên lụy đến Lạc San.
Dù  Lạc San bây giờ  giam ở Bạch gia, cũng là vì những ân oán  đây giữa  và  nhà Bạch gia.
Thực  lúc đó Tô Tân Thần   tay quá nặng.
Chỉ để  họ Bạch đó  trả giá.
Dù  mỗi  làm sai, đều  gánh vác trách nhiệm tương ứng.
Ai ngờ  họ Bạch đó   tâm lý yếu ớt đến .
Nhìn An Triệt im lặng  , tâm trạng Tô Tân Thần  chút phức tạp.
“Nếu con  trút giận,   thể hiểu,  mắng gì thì cứ mắng .”
Mặc dù bây giờ An Triệt  gần chín tuổi, nhưng dáng    cao, khuôn mặt  giống ,  còn pha trộn đặc điểm của Lạc San.
Trông vẫn còn non nớt.
Chỉ là bình thường luôn tỏ vẻ  thích .
Không đúng, thằng bé vẫn  , chỉ là khi ở  mặt Lạc San mới .
An Triệt  Tô Tân Thần với ánh mắt phức tạp.
Một lúc lâu, thằng bé mới lên tiếng, “Nếu mắng ba  thể giải quyết vấn đề và đưa  trở về, con thà mắng ba.”
“ hôm nay con đến tìm ba, là  hợp tác với ba.”
“Hợp tác?” Tô Tân Thần  bất ngờ.