Mặc dù Tô Tân Thần vững, nhưng vẫn còn một tia lý trí. Anh bên cạnh là Lạc San.
Anh cố gồng , dám để đè hết lên cô, sợ làm cô đau.
"San San, uống hết ." Tô Tân Thần trong trạng thái say khướt.
Anh mắt sáng long lanh Lạc San, cảm xúc trong mắt nhiều đến mức sắp tràn . Cứ như là một chú chó con đang chờ đợi lời khen.
Dáng vẻ của Tô Tân Thần, khiến Lạc San trong lòng dễ chịu. Cô nhịn hỏi: "Anh yêu em, là thật lòng yêu em, là giả vờ."
"Nếu yêu, cần giả vờ, vất vả."
Câu cuối cùng là thông cảm cho Tô Tân Thần, mà là đang châm chọc.
Tô Tân Thần hiểu ý châm chọc trong lời cô, mà lo lắng nhíu mày , dường như giây tiếp theo sẽ . Anh vội vàng lắc đầu.
Muốn giải thích, nhưng vì uống quá nhiều, thậm chí thể một câu chỉnh.
Lạc San càng càng chịu nổi. Cô nhịn nước mắt, uất ức : "Tô Tân Thần, diễn quá giỏi, cũng khiến em sợ hãi."
Tô Tân Thần hiểu tại Lạc San như . Nếu bình thường trong trạng thái tỉnh táo lẽ còn hỏi điều gì. bây giờ đầu óc vì tác dụng của rượu mà rối như tơ vò.
Vừa mở lời, là những câu trả lời bất nhất.
Lạc San hít một sâu. Cô đẩy Tô Tân Thần chiếc ghế bên cạnh, nữa.
Nhìn thời gian muộn, nếu rời nữa. Thì thực sự thể rời .
Nghĩ đến đây, Lạc San bỏ , hề đầu .
cô , khi cô rời , lén lút phòng. Người , chính là Tư Kỳ.
Nhìn Tô Tân Thần đang say khướt với một giọt nước mắt còn vương nơi khóe mắt, lòng Tư Kỳ phức tạp.
Thực ngay từ lúc Lạc San định đổ say Tô Tân Thần. Cô chuyện . Cả khách sạn đều là của Ninh Thiếu Khanh. Mọi hành động của họ, đều sự giám sát của Ninh Thiếu Khanh.
Thực việc cài cũng dễ. Tô Tân Thần kẻ phản bội là Tư Kỳ bên cạnh.
Biết ý định của Lạc San là đổ say Tô Tân Thần. Ninh Thiếu Khanh lập tức đổi chiến lược.
Anh cho đưa thuốc giải cho Tư Kỳ, và bảo Tư Kỳ khi Lạc San rời , bên cạnh Tô Tân Thần ngay lập tức.
Ý của Ninh Thiếu Khanh là để Tư Kỳ tìm cơ hội hạ thuốc Tô Tân Thần. Mặc dù bề ngoài , rằng thuốc đó chỉ khiến Tô Tân Thần suy yếu cơ thể, khiến thể tay với .
Tư Kỳ là thông minh, hơn nữa cô cũng y thuật. Nhìn một cái là Ninh Thiếu Khanh Tô Tân Thần chết.
Tư Kỳ đương nhiên đành lòng. Cô đến bên cạnh Tô Tân Thần, xổm xuống, cẩn thận đưa tay chạm mặt .
Tô Tân Thần say quá, nhận điều gì, chỉ miệng vẫn lẩm bẩm.
Tư Kỳ tò mò đang lẩm bẩm gì, gần , sắc mặt lập tức đổi.
Chỉ thấy Tô Tân Thần rơi nước mắt gọi tên Lạc San.
Ở bên cạnh Tô Tân Thần bao nhiêu năm, đến việc rơi nước mắt, Tư Kỳ thậm chí từng thấy Tô Tân Thần mong manh lúc nào. Dù thương, cũng thể cắn răng một tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/vo-cam-dat-gia-phu-nhan-dan-con-bo-tron-roi-lac-san-to-tan-than/chuong-624-do-say-co-ay.html.]
Mà lúc , vì một phụ nữ, trở nên thê thảm đến .
Tư Kỳ vẫn nhịn , nhặt chai rượu bàn lên đập mạnh xuống đất. Cô đang giải tỏa sự cam lòng của . Lại đang chế giễu sự si tâm vọng tưởng của chính .
Có một khoảnh khắc đó, Tư Kỳ cuối cùng cũng thông suốt. Cô nghĩ, dù dùng cách nào, Tô Tân Thần cũng thể quên Lạc San.
Những nỗ lực của cô , dường như đều trở thành trò .
Tư Kỳ đột nhiên tranh giành nữa. cô cam tâm. Cô hy sinh tất cả, nếu để cô nhượng bộ lúc cuối cùng. Điều đó còn khổ sở hơn cả g.i.ế.c cô .
Cô còn nhớ đây là kiêu ngạo, sẽ vì tình cảm mà cúi đầu.
Tiếng động làm Tô Tân Thần tỉnh. Tư Kỳ dậy, tay vẫn nắm chặt viên thuốc độc, cô chằm chằm Tô Tân Thần. Càng , mắt càng ứa lệ.
Tư Kỳ nhẹ nhàng với Tô Tân Thần: "Tôi sẵn lòng buông tha cho , lắm , cuối cùng cũng buông tay , sẽ quấn lấy nữa, sẽ làm đau đầu nữa, cũng cần tìm cách đuổi ."
", cam tâm chút nào."
Giọng Tư Kỳ trở nên âm u, còn mang theo một chút buồn bã. Ánh mắt cô Tô Tân Thần, càng lúc càng lạnh lẽo.
Lạc San đưa Tô Noãn Noãn xuống lầu, nhanh thấy Hồ Thành. Mặc dù cô hiện tại diện mạo Hồ Thành. khi thấy , trong đầu cô tự động hiện cái tên .
Điều cho thấy ký ức của Lạc San đang dần phục hồi.
Hồ Thành vẫn bản lĩnh của riêng . Quả nhiên lặng lẽ đưa đến địa bàn của Tô Tân Thần.
Tô Noãn Noãn vẫn nhớ Hồ Thành, thấy từ xa, vẫy tay chào.
"Chú Hồ Thành!" Dáng vẻ ngoan ngoãn hoạt bát đặc biệt đáng yêu. Hoàn liên quan gì đến một đứa trẻ đang bệnh.
Hồ Thành con bé, mặt cũng nở nụ . Anh cũng một cô con gái, xấp xỉ tuổi Tô Noãn Noãn. Khi thấy Tô Noãn Noãn, luôn nhớ đến con gái .
nghĩ đến việc thể sẽ về nữa. Hồ Thành chút buồn bã, nhưng thể hiện mặt.
Hồ Thành bước nhanh tới đón hai . Đầu tiên là cung kính cúi chào Lạc San: "Phu nhân khỏe, lâu gặp phu nhân, phu nhân thời gian khỏe ?"
Lạc San : "Tôi đều khỏe, chỉ là..." Cô Tô Noãn Noãn, đôi mắt nhuốm chút buồn bã.
Hồ Thành hiểu ý Lạc San, trong lòng thở dài, mở lời an ủi Lạc San: "Tiểu thư Noãn Noãn trời thương, nhất định sẽ khỏe ."
Tô Noãn Noãn vẫn chút yêu thích chú Hồ Thành . Lúc lay lay tay Hồ Thành: "Chú Hồ Thành, chú , lâu lắm con thấy chú, chú định về Kinh Thành , con và chị đều chơi với chú."
Hồ Thành : "Chú quả thực định chuyển đến Kinh Thành, nhưng chú thể còn việc, thể chuyển đến, nhưng gia đình chú thể đến."
Lạc San lập tức hiểu ý Hồ Thành, mở lời hứa: "Đợi gia đình đến, với một tiếng, lúc đó mời họ đến Lạc gia chơi vài ngày, con gái thể làm bạn với Noãn Noãn, yên tâm, từ nay về và gia đình ở Kinh Thành, nhất định sẽ chăm sóc cho họ."
Lạc San chỉ nghĩ Hồ Thành đang hy vọng cô thể giúp đỡ họ. Hồ Thành đang nhờ cậy cô chăm sóc con cái hộ .
Tô Tân Thần quả thực sẽ làm khó những lớn tuổi từng theo . cho phép gây rối địa bàn của . Anh g.i.ế.c quyết đoán, mềm lòng.
Hồ Thành giải thích ý , mặc cho Lạc San hiểu lầm. Thế là chỉ : "Đa tạ phu nhân."
Bây giờ là lúc để chuyện, ba vội vàng lên xe. Chỉ khi xe khởi động, Hồ Thành đột nhiên hỏi một câu.
"Phu nhân, thể hỏi, giữa cô và Tô tổng, rốt cuộc xảy chuyện gì?"
________________________________________