Vợ Câm Đắt Giá: Phu Nhân Dẫn Con Bỏ Trốn Rồi - Lạc San & Tô Tân Thần - Chương 447: Phải biết chừng mực

Cập nhật lúc: 2025-10-16 16:45:48
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Thấy Ninh Thiếu Khanh phản ứng, còn chút do dự.

Tô Tân Thần đột nhiên đỏ mắt, cảm xúc chút kích động.

Anh cố gắng kìm nén sự tức giận của , giống như một con thú sắp phát điên.

“Vậy , còn lén hỏi bác sĩ, Noãn Noãn nội thương.”

“Nếu tại xuất viện , mà Noãn Noãn còn tiếp tục viện theo dõi.”

“Rất nhiều vết thương là mắt thường chúng thấy .”

“Bác sĩ còn , con bé dường như tiêm cái gì đó...”

Tô Tân Thần xong, đồng tử Ninh Thiếu Khanh co , vội vàng cắt lời .

“Tôi cả , lời cũng đang suy nghĩ, chỉ là chút đành lòng.”

Tô Tân Thần im lặng.

Anh , Ninh Thiếu Khanh chắc chắn là trai ruột của Ninh Thiến.

còn cách nào khác.

Mặc dù Tô thị là thế lực của , nhưng hiện tại bao nhiêu biến động, trong tay một phụ nữ mà từng thích, bao nhiêu phần đáng tin cậy, rõ.

Ngay cả khi mất trí nhớ, Tô Tân Thần vẫn thận trọng như .

Nếu khả năng chắc chắn, tuyệt đối sẽ tay.

May mắn , Ninh Thiếu Khanh ít nhất mách lẻo với Ninh Thiến.

Tô Tân Thần khẽ thở dài, Ninh Thiếu Khanh với vẻ mặt ngày càng phức tạp: “Anh tự quyết định , dù nữa, cũng sẽ chọn rời , dù cũng thấu, đây, sự an của Noãn Noãn vẫn đảm bảo.”

“Đến lúc đó Ninh Thiến còn làm chuyện gì nữa, hối hận cũng kịp.”

Ánh mắt Ninh Thiếu Khanh giằng xé, hồi lâu , gật đầu: “Tôi hiểu , sẽ hối hận.”

Hai chuyện xong, khi Tô Tân Thần , vẻ mặt trở về trạng thái bình thường.

Làm thứ kín kẽ, để Ninh Thiến chút bất thường nào.

Ninh Thiến nghĩ trong lòng, tâm tư càng lúc càng hoạt bát, nũng nịu : “Tân Thần, tối nay ?”

Ánh mắt Tô Tân Thần biến đổi, nhưng biểu cảm đổi.

“Thôi , giữ ngày đó đến ngày cưới, ?”

Ninh Thiến cam tâm, nhưng sợ chọc giận Tô Tân Thần, chỉ đành miễn cưỡng gật đầu: “Em , nhưng cứ mãi chịu, em thấy thật lòng với em.”

Câu của cô mang theo vài phần thăm dò.

Tô Tân Thần thầm nghiến răng, lấy một chiếc hộp nhỏ.

Anh Ninh Thiến đầy tình cảm: “Đây là đặc biệt mua cho em, hy vọng em sẽ thích.”

Ninh Thiến vô cùng vui mừng: “Đây là gì ?”

Mở , bên trong rõ ràng là một chiếc nhẫn kim cương.

Kim cương ánh đèn chiếu rọi, phản chiếu ánh sáng rực rỡ.

Ninh Thiến che miệng, suýt bật .

“Thích ?” Tô Tân Thần hỏi: “Đợi đến ngày cưới, sẽ tặng em một chiếc hơn, đến lúc đó tự tay đeo cho em.”

Ninh Thiến dỗ đến mức choáng váng, ôm chiếc hộp đựng nhẫn, như thể ôm một bảo vật.

cũng bận tâm đến chuyện khác nữa, gật đầu với Tô Tân Thần: “Được, em sẽ chờ ngày đó.”

“Tân Thần, em chờ đến cưới em.”

Tô Tân Thần chủ động đưa tay xoa đầu Ninh Thiến.

Ninh Thiến càng vui hơn, hớn hở mang nhẫn kim cương rời .

Nào ngờ khi cô , Tô Tân Thần lập tức lấy khăn tay lau kỹ nơi chạm Ninh Thiến, hàng lông mày nhíu , biểu lộ sự bực bội và chán ghét của lúc .

Tô Tân Thần nhấc chân ngoài.

Vừa lúc Dì Vương thấy.

tiến lên hỏi: “Thưa chủ, ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/vo-cam-dat-gia-phu-nhan-dan-con-bo-tron-roi-lac-san-to-tan-than/chuong-447-phai-biet-chung-muc.html.]

Ánh mắt Tô Tân Thần lạnh: “Sao, chẳng lẽ còn báo với cô ?”

“Không , ý đó.” Dì Vương vội vàng lắc đầu.

Tô Tân Thần nghĩ một lát, vẫn dặn dò một câu: “Bây giờ và Thiến Thiến quan hệ , nếu cô ngoài, làm ảnh hưởng đến tình cảm của và cô , tội , cô gánh nổi ?”

Dì Vương run rẩy, ánh mắt kiên định : “Cậu chủ yên tâm, cái gì nên cái gì nên , đều hiểu rõ.”

“Chỉ cần đừng làm chuyện quá đáng là .”

“Bây giờ cả nhà thấy và cô chủ quan hệ hơn, đều mừng.”

“Vậy .” Tô Tân Thần khẩy, đầu bỏ .

Nhìn bóng Tô Tân Thần biến mất trong màn đêm, Dì Vương thở dài.

Hy vọng ai khác thấy, nếu Ninh Thiến mà , còn làm loạn thế nào nữa.

cứ coi như thấy.

Can thiệp quá nhiều chuyện giữa họ, đến lúc phát hiện thì ngược sẽ nghi ngờ.

Sau khi Tô Tân Thần , Dì Vương gõ cửa phòng Ninh Thiến.

Ninh Thiến đang chìm đắm trong ngọt ngào, tiếng gõ cửa còn chút bực bội: “Có chuyện gì thì mau cút đây.”

Dì Vương nịnh nọt bước , cẩn thận đặt USB lên bàn: “Cô chủ, đây là đoạn ghi âm hôm đó.”

Ninh Thiến liếc chiếc USB bàn, giọng điệu đe dọa: “Thứ bên trong , cô động ?”

Dì Vương vội vàng lắc đầu giải thích: “Phu nhân yên tâm, chừng mực, đây là chuyện riêng của hai , tuyệt đối .”

“Nếu , trời đánh thánh vật.”

Ninh Thiến hừ lạnh: “Thế thì , mặc dù cô giúp làm việc, nhưng cũng hy vọng cô nhớ quy tắc, chuyện liên quan đến , đừng dính .”

“Đi .”

Dì Vương như trút gánh nặng, vội vàng ngoài.

Sắp đến cửa.

Ninh Thiến đột nhiên gọi bà , cô chút cam lòng, thử thêm nữa.

“Cô với Tô Tân Thần, thấy khỏe, bảo qua xem .”

Ngay lập tức, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng Dì Vương, bà lắp bắp trả lời thế nào.

Trong đầu là những lời Tô Tân Thần đe dọa bà.

Thấy Dì Vương phản ứng, Ninh Thiến lập tức mất kiên nhẫn: “Ý gì, làm việc cho ?”

“Không, .” Dì Vương lắp bắp.

Ninh Thiến nheo mắt , nhận điều : “Chẳng lẽ nhà, ngoài , là, cô giấu chuyện gì?”

Dì Vương càng thêm căng thẳng: “Thật sự , chỉ là, chỉ là...”

do dự nên .

Ninh Thiến mất kiên nhẫn, dậy định ngoài: “Được lắm, cô cho , tự xem.”

“Phu nhân.” Dì Vương vội vàng ngăn Ninh Thiến , bà đảo mắt, lập tức tìm cái cớ: “Là thế , hôm nay gặp chủ, ngoài chọn quà cho cô, là một bất ngờ dành cho cô, dặn tuyệt đối cho cô .”

“Phu nhân, cũng là còn cách nào.”

Chỉ cần là chuyện liên quan đến Tô Tân Thần, Ninh Thiến sẽ truy cứu sâu.

Quả nhiên, Tô Tân Thần là ngoài mua quà cho .

Ninh Thiến lập tức vui mừng khôn xiết: “Thật ?”

Dì Vương nước mắt: “Nếu tại lắp bắp , chủ định tạo bất ngờ cho cô, bây giờ , sẽ còn bất ngờ nữa, là của .”

Ninh Thiến hừ lạnh một tiếng: “Đương nhiên là của cô, nhưng bây giờ sẽ trách cô, cô cút .”

Dì Vương thở phào nhẹ nhõm, lảo đảo bước khỏi phòng.

Ninh Thiến vui vẻ ngừng, ngừng tưởng tượng cảnh mặc váy cưới cạnh Tô Tân Thần.

Chỉ là lúc , khóe mắt cô đột nhiên liếc thấy chiếc USB .

________________________________________

Loading...