Vợ Câm Đắt Giá: Phu Nhân Dẫn Con Bỏ Trốn Rồi - Lạc San & Tô Tân Thần - Chương 387: Mang con rời đi

Cập nhật lúc: 2025-10-15 13:30:05
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Phù Huy cam lòng.

thấy sự tức giận tích tụ trong mắt Phù Tích Nhân, cũng đành hậm hực im lặng.

Phù Tích Nhân sang dặn dò những khác nhất định trông chừng Lạc San cẩn thận.

Nếu chuyện gì xảy báo cáo cho ông ngay lập tức.

Phù Huy cũng chỉ thể tức giận dẫn của rời .

“Nếu Lạc San, rốt cuộc là ai?” Ánh mắt sắc bén của Phù Huy lướt qua những thuộc hạ đáng tin cậy bên cạnh.

Ngay khoảnh khắc tiếp xúc với ánh mắt lạnh lẽo của Phù Huy, mỗi đều cúi đầu, sợ hãi đối mặt với .

Cuối cùng Phù Huy dừng Tô Tân Thần.

“Hoài Đặc (White), đây.”

Phù Huy vẫy tay.

Sắc mặt Tô Tân Thần đổi, ung dung tiến lên.

Vừa đến nơi.

Phù Huy giơ tay lên đ.ấ.m mạnh Tô Tân Thần một cú.

Thực với võ công mèo cào của Phù Huy, thể làm Tô Tân Thần thương .

nhớ rõ phận của , cứng rắn chịu đựng cú đấm, mặt cố gắng bày vẻ nịnh hót hoảng sợ.

“Phù, Phù thiếu, làm thế là vì ?”

Ánh mắt Phù Huy lạnh lẽo, hàm răng nghiến ken két, gầm lên với những khác: “Các cút hết ngoài cho !”

Rồi Tô Tân Thần với vẻ nửa nửa .

“Tôi việc cần thẩm vấn kỹ lưỡng.”

Tô Tân Thần vẫn giữ vẻ mặt bàng hoàng, nhưng thực chất bàn tay ẩn trong bóng tối lặng lẽ nắm chặt.

Sau khi ngoài.

Tô Tân Thần cắn răng, quỳ xuống mặt Phù Huy.

“Phù thiếu, rốt cuộc làm sai điều gì, nhưng đều là vì mà thôi.”

“Mặc dù đến đây chỉ để giúp Lạc San sinh nở an , cũng chỉ là do bạn bè của giới thiệu.”

đến đây cũng là thời gian ngắn, mới là tài năng và hoài bão lớn, Phù lão gia tuổi cao, ông sớm nên nhường vị trí cho hiền tài.”

Phù Huy khẩy, ánh mắt vẫn lạnh lẽo, “Nói cho cùng tiếng lớn nhất bây giờ vẫn là cha , những lời , sợ khác thấy ?”

“Cậu , tại tức giận ?”

Tô Tân Thần vẻ mặt mờ mịt, khiêm nhường đáp: “Tôi chỉ , dù là nguyên nhân gì, thì chắc chắn là làm sai , chỉ mong Phù thiếu đừng vì tức giận mà làm hại sức khỏe của , chỉ cần giữ mạng nhỏ của , đánh phạt tùy ý.”

“Thôi , dậy .”

Phù Huy day thái dương.

“Tôi trong đám trung thành nhất với , nếu cũng sẽ cho , cảm thấy Lạc San vấn đề, thể thông đồng với nhân viên nội bộ.”

điều khiến tức giận là, cũng ngu ngốc như , vội vàng lập công khi điều tra rõ ràng, bây giờ những làm gì Lạc San, mà hành động của như thế chính là đánh rắn động cỏ, thể truy đầu mối nữa.”

Nói đến đây, Phù Huy còn bực bội đập tay vịn ghế.

Tô Tân Thần dậy khỏi mặt đất, sát ý ẩn giấu trong mắt tan nhiều.

Thì phát hiện.

Tô Tân Thần nịnh nọt tiến lên, “Phù thiếu việc gì tức giận, đối với , tìm thông đồng với cô chẳng là chuyện đơn giản.”

“Tôi tin rằng, chỉ cần vài ngày nữa, chắc chắn sẽ tìm .”

Phù Huy lạnh, “Đừng nịnh nọt nữa, thực sự cách nào, bề ngoài những đều do quản lý, nhưng bây giờ lão gia tử tức giận , mà điều tra tiếp, đó thể dùng lời của lão gia tử để chặn họng .”

Ánh mắt Tô Tân Thần lóe lên, “Tôi một hướng điều tra.”

“Lạc San tâm tư thâm sâu, thường thì thứ rõ ràng nhất bề mặt, ngược chính là chiêu trò che mắt của cô .”

“Cô sẽ truyền tin cho những thường ngày quan hệ với cô , hoặc là những mâu thuẫn gì.”

“Cho nên vài bên cạnh Phù lão gia thể loại trừ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/vo-cam-dat-gia-phu-nhan-dan-con-bo-tron-roi-lac-san-to-tan-than/chuong-387-mang-con-roi-di.html.]

“Cậu lý.” Phù Huy khơi gợi hứng thú, khóe miệng khẽ nhếch lên, “Nói tiếp .”

Tô Tân Thần tiếp tục phân tích.

“Tôi thấy, những đối đầu với cô , ngược càng khả năng là nghi phạm hơn, dù đến lúc sự việc vỡ lở, Lạc San chắc chắn sẽ tìm bất kỳ manh mối nào, đối phương cũng thể ẩn , nghi ngờ.”

Phù Huy suy nghĩ một vòng, cuối cùng chút vui .

“Hiện tại đảo , ưa cô nhất chính là .”

“Mặc dù mong đứa bé trong bụng cô thể đời, nhưng luôn cảm thấy cô mang cho một cảm giác .”

“Tôi từ ánh mắt cô , phụ nữ an phận, cũng thể thuần phục, phụ nữ an phận, thì nên chết.”

Tô Tân Thần im lặng lắng bên cạnh.

Nghe đến câu cuối cùng, trong mắt lóe lên một tia sát ý.

Chỉ là thoáng qua, Phù Huy hề phát hiện.

Phù Huy vui , “Nếu theo logic của , chẳng khả năng nghi ngờ lớn nhất .”

Tô Tân Thần lắc đầu, “Làm thể chứ, chắc chắn còn những khác quan hệ với cô , nhưng cũng chỉ là một gợi ý, tin Phù thiếu trong lòng tính toán .”

Phù Huy xoa cằm, suy nghĩ kỹ lưỡng.

“Tôi nhớ đến một , nhưng thấy thể nào.”

“Tuy nhiên, những gì cũng vài phần lý.”

“Không .” Phù Huy nghĩ đến điều gì, khóe miệng nở nụ ác ý, “Tôi luôn cách để thăm dò .”

Đứa bé và tính mạng đều bảo .

Mặc dù chỉ kinh sợ, nhưng Lạc San cũng hành hạ một phen.

Cơ thể cô yếu ớt hơn nhiều so với cô tưởng tượng.

Sự kiệt sức cơn đau, là sự mệt mỏi vô tận.

Lạc San vô hồn trần nhà, khóe mắt còn vương những vết lệ khô.

Không vì tủi , mà là cơn đau thuần túy về mặt sinh lý.

Cho đến khi thấy tiếng bước chân quen thuộc đó.

“Em nên mạo hiểm như .” Tô Tân Thần bên giường Lạc San, nhẹ nhàng xoa đầu cô, “Đừng sợ, hôm nay máy lén, Phù Huy tin tưởng .”

Lạc San khẽ thở dài, xoa bụng của .

“Không mạo hiểm như , cơ hội thắng của chúng sẽ nhỏ một phần.”

“Bác sĩ , bây giờ chỉ cần kinh sợ một chút, cũng dễ xảy chuyện.”

“Hơn nữa, em trốn khỏi nơi , Tô Tân Thần, em cảm thấy hy vọng quá mong manh .”

Lạc San đầu , trong đôi mắt là sự m.ô.n.g lung và đau khổ, “Em đổi ý định .”

“Anh mang con .”

Hai lập tức im lặng.

Tô Tân Thần bật dậy, chút tức giận, “Không thể nào, em đừng hòng khiến bỏ em.”

“Nếu em thể , khi đưa con , cũng sẽ ở bên em.”

“Anh thể sống những ngày em nữa, !” Tô Tân Thần từng chữ một, trong mắt cả giận dữ, đau buồn và hoảng loạn.

Lạc San nắm lấy tay Tô Tân Thần.

“Anh bình tĩnh một chút, em chuyện đàng hoàng với .”

Tô Tân Thần ngoan ngoãn xuống bên giường bệnh của cô.

Sắc mặt Lạc San vẫn còn tái nhợt.

Những ngày ở đây, mặc dù dinh dưỡng đầy đủ, nhưng cô vẫn gầy trông thấy.

Tô Tân Thần thực sự học một kỹ thuật mát xa, và kiến thức về thai kỳ.

Anh cố gắng hết sức để Lạc San cảm thấy thoải mái hơn.

nơi , mãi mãi là một nơi thể sinh nở an .

Lạc San đặt tay Tô Tân Thần lên chiếc bụng nhô cao.

Loading...